Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 278: Hẹn Gặp




Khánh Trần nhíu mày:

"Lâm Tiểu Tiếu có nói họ tới làm gì không?”

Lưu Đức Trụ nói ra:

"Có, Lâm Tiểu Tiếu nói bọn họ đến tìm chết...”

Khánh Trần:

"...”

Nhưng nếu Lâm Tiểu Tiếu đã nói vậy, Khánh Trần cũng hiểu được đại khái.

Nhất định có thế lực lớn phát hiện ra Lý Thúc Đồng đã rời đi, sau đó chuyển mấy trăm người từ ngục giam khác đến để gây sự.

Hơn nữa chắc hẳn là đến vì vật cấm kị ACE-005 kia.

"Ta biết rồi."

Khánh Trần nói xong liền nhét máy truyền tin vào trong túi.

Bây giờ hắn đã tăng cấp thành Kỵ Sĩ, tiếp theo chính là đi theo Lý Thúc Đồng trở lại ngục giam số 18.

Xem ra, lần xuyên qua tiếp theo sẽ có chuyện lớn.

Khánh Trần nghĩ mình còn một giao hẹn, hắn liền kéo mũ trùm quay người rời đi.

...

Trường ngoại ngữ Lạc Thành.

Sân trường nửa đêm cực kì yên tĩnh, không có xe hàng, không có học sinh rộn ràng.

Ông Tần bảo vệ cổng cũng đang ngồi ngủ gật trong phòng bảo vệ.

Một cái bóng đen lặng lẽ phóng qua bờ tường, động tác nhẹ nhàng giống như một con mèo Li Hua.

Khánh Trần đi qua con đường nhỏ quen thuộc, đến trước toà nhà dạy học cấp ba thì dùng cả tay lẫn chân trèo tường lên tầng cao nhất.

Tường của toà nhà dạy học dễ bò hơn vách đá cheo leo ở Thanh Sơn nhiều.

Ngồi ở mép sân thượng mái nhà, không lâu sau cánh cửa nhỏ ở sau lưng bị đẩy ra, kêu lên tiếng kẽo kẹt.

Là Nam Canh Thần gầy gò nho nhỏ.

Cánh cửa vốn bị khóa, về sau do đám tình nhân không có nơi riêng tư để gặp nhau trong trường nên có người vụng trộm cạy khoá ra, bên ngoài nhìn thì không sao nhưng khoá đã hỏng.

Nói thật, đây cũng là lần đầu tiên có hai thiếu niên độc thân lên sân thượng này…

Lúc Nam Canh Thần đẩy cửa ra còn có vẻ hơi nhăn nhó.

Khánh Trần nói:

"Đưa sim điện thoại đây.”

"Ờ..."

Nam Canh Thần làm theo.

Khánh Trần nói:

"Nếu sau này nói về chuyện của thế giới bên trong, hai chúng ta phải tìm chỗ không người như thế này.”

Nam Canh Thần nhìn thoáng qua Khánh Trần ngồi ở mép sân thượng, vốn hắn cũng muốn ngồi lên nhưng khi hắn nhìn xuống dưới tầng thì lập tức rùng mình một cái.

"Khụ khụ, Trần ca."

Nam Canh Thần do dự nửa ngày mới nói:

"Ta nói về chuyện chỗ ta trước đi, đầu tiên Lý Y Nặc đã biết ta là người du hành thời gian rồi...”

Khánh Trần bình thản hỏi:

"Không phải lúc trước ngươi nói nàng không biết sao.”

Nam Canh Thần nhớ lại, Lý Y Nặc đã nhiều lần hỏi hắn có phải là người du hành thời gian không, hắn đã nói không phải.

Sau đó đối phương sẽ cưng chiều nhìn hắn như tên ngốc: Ừ, được, ngươi không phải.

Lúc ấy hắn không nghĩ nhiều, bây giờ nghĩ lại lại thấy rất xấu hổ...

Khánh Trần ngẫm nghĩ rồi hỏi:

“Nàng có bảo ngươi nói gì với ta, hoặc nhắc về ta với ngươi không.”

"Không có."

Nam Canh Thần sửng sốt.

"Vậy xem ra nàng vẫn chưa biết gì về quan hệ của hai ta, không biết ta là người du hành thời gian."

Khánh Trần đoán.

Vừa rồi hắn hỏi vậy là lo lắng Nam Canh Thần không biết giữ mồm giữ miệng, để lộ ra tin tức này.

Nếu như Lý Y Nặc đoán được quan hệ của hắn và Nam Canh Thần, hắn lại là đồ đệ của Lý Thúc Đồng, người thừa kế Kỵ Sĩ đời sau, chắc chắn đối phương sẽ muốn thông qua Nam Canh Thần nói gì đó, làm gì đó, ít nhất là thăm dò Nam Canh Thần.

Bây giờ, lúc nói chuyện với Nam Canh Thần tuyệt đối không thể nói trực tiếp như trước nữa.

Cho nên Khánh Trần hỏi vòng vo rồi, sau đó tự mình phán đoán...

Khánh Trần hỏi:

"Sau khi nàng biết ngươi là người du hành thời gian thì không có phản ứng gì sao?”

Nam Canh Thần nói:

"Nàng bảo ta phải giấu giếm không được để lộ ra, vì bây giờ nội bộ tập đoàn đang lập ra kế hoạch thanh trừ.”

"Kế hoạch thanh trừ?!"

Khánh Trần ngơ ngác:

"Đó là gì vậy.”

"Kế hoạch đảo ngược ảnh hưởng đến thế giới bên trong.”

Nam Canh Thần giải thích:

"Thật ra người của thế giới bên trong vẫn rất phản cảm với người du hành thời gian, nhất là những nhân vật lớn. Bây giờ bọn họ đã xác định được một điều, người ở thế giới bên trong bị thay thế gần như không khác gì tử vong, toàn bộ ý thức đều tiêu tán không biết đi nơi nào, ngẫm lại đã cảm thấy kinh khủng. Trần ca, ta có thể hiểu, nếu thế giới của chúng ta cũng bị như vậy, đột nhiên có một ngày cha ta bị người khác thay thế, nghĩ vậy thôi đã cảm thấy...hình như cũng rất tốt nha?”

Khánh Trần:

"...”

"Ví dụ này không đúng.”

Nam Canh Thần trầm tư một lát mới nói:

"Ta cũng chỉ có mỗi người bạn là ngươi, nếu có ngày ngươi đột nhiên bị thay thế, ngươi không biết ta, không coi ta là bạn, ta sẽ sợ hãi biết bao? Ở thế giới trong, rất nhiều người đều đang đứng trước tình huống thế này: Bạn bè biến thành xa lạ, con trai biến mất không thấy gì nữa, cha biến thành người khác, chuyện này chẳng khác gì người ngoài hành tinh khống chế người Trái Đất trong phim khoa học viễn tưởng chúng ta xem trước đây cả.”