Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 266: Ta Không Đồng Ý




Khánh Hoài bỗng nhiên cảm thấy vô cùng sợ hãi, hai người lúc trước xem như đào binh chỉ sợ cũng không phải bỏ trốn...

Thiếu niên muốn giết mình đã đuổi theo tới nơi rồi!

Đối phương đã giết hơn một trăm tên cấp dưới của mình, lại còn giết cả Tào Nguy, bây giờ lại đuổi theo tiếp tục giết chính mình!

Ngay lúc nãy, đối phương lợi dụng tiếng hò hét ầm ĩ của đám công tử để ra tay, có thể giết chết bốn người ngay trước mắt hắn!

Đây là chiến lược mà đối phương đã tính toán kĩ từ trước, hiệu suất cao kinh người!

Nhưng vấn đề là đối phương dựa vào gì để giết người trong cấm địa số 002?

Cấm địa này không phải có quy tắc "Không thể giết người" sao?

Hoặc là nói, những binh sĩ bị kéo kia đi còn chưa chết?

Với lại, đối phương cũng chỉ là một người bình thường, sao bỗng có được thực lực giết chết binh sĩ?

Chờ chút, Khánh Hoài bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, bên trong cái cấm địa số 002 này, trùng hợp có một nơi có thể tăng lên thực lực của bản thân!

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều lặng ngắt như tờ.

Sắc mặt Lý Y Nặc bình tĩnh đánh giá đám người, người biết sự thật của mọi chuyện lúc này chỉ có một mình nàng.

Chiếc lá rụng nàng vừa mới bóp bên cạnh hố đất kia là một Thu Diệp Đao còn cắm trong đất bùn.

Thiếu niên kia cố ý cắm Thu Diệp Đao bên cạnh cái hố, thật ra đang chứng minh thân phận của mình, ám chỉ cho nàng nội ứng ngoại hợp, giết Khánh Hoài.

Hiện tại, rốt cuộc nàng cũng hiểu được tại sao tiểu đội dã chiến của Khánh Hoài suy giảm quân số.

Đối phương căn bản có thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng bị người khác ép phải từ bỏ!

Nội tâm Lý Y Nặc cảm thán: Trước đó còn cảm thấy đối phương là người vô hại, lại không ngờ chỉ trong chớp mắt thiếu niên kia đã có thể giết gần hết người của Khánh Hoài!

Nhưng nàng có chút hiếu kỳ, bây giờ thiếu niên kia đang muốn làm gì?

Lý Y Nặc liếc mắt ra hiệu cho Vương Bính Tuất, bốn người cùng quay về.

Nếu phải lựa chọn, nàng chắc chắn sẽ đứng về phía Lý Thúc Đồng và Khánh Trần.

Dù không có truyền thừa Kỵ Sĩ nhưng Lý Thúc Đồng cũng là Thất thúc ruột của nàng.

Thậm chí có một chuyện nhiều người không biết, gia chủ Lý gia yêu thích Lý Y Nặc một phần là vì Lý Thúc Đồng cũng yêu thích nàng từ nhỏ.

Cho nên lúc này, nàng luôn vô tình hoặc cố ý lại gần binh sĩ đội dã chiến, muốn làm nội ứng phải có dáng vẻ của nội ứng, nếu thiếu niên kia cần nàng giúp thủ tiêu những kẻ râu ria này, nàng có thể kịp thời ra tay.

Đây là một trong những điều cần biết nội ứng, chiếm địa hình có lợi cho bản thân từ sớm!

Chỉ là, sau khi 4 tên lính kia biến mất thì không có bất kì chuyện gì nữa, không ai theo dõi trong rừng, không ai ám sát, tựa như chuyện lúc trước chẳng qua chỉ là ảo giác của mọi người.

Khánh Hoài có chút lo lắng, hắn nhìn về phía Lý Y Nặc:

"Cấm địa này quá nguy hiểm, mọi người nên đi về phía bắc. Theo bản đồ, vị trí chúng ta đang đứng chỉ cần đi năm giờ về phía bắc là rời khỏi cấm địa!"

Mọi người nghe hắn nói vậy thì trở nên chấn phấn:

"Vậy chúng ta nhanh lên đường thôi, còn chờ gì nữa?!"

Nhưng Lý Y Nặc nghe xong thì phản đối ngay:

"Ta không đồng ý!"

Khánh Hoài nhíu mày nhìn về phía đối phương:

"Vì sao?"

Lý Y Nặc nhìn đám thiếu gia ăn chơi xung quanh:

"Các ngươi cho rằng rời khỏi cấm địa dễ lắm? Mọi người quên rồi à, hôm qua rõ ràng chúng ta muốn đi về phía đông, kết quả đi hết một buổi tối lại phát hiện mình ở hướng tây."

Đám người ngơ ngác nhìn nhau, Lý Y Nặc nói rất đúng.

Lý Y Nặc nói tiếp:

"Cấm địa này có gì đó rất kì lạ, nếu đi lại trong đêm rất dễ lạc đường, hiện tại trời đã tối, tuyệt đối không được lên đường."

Khánh Hoài lạnh lùng nói:

"Chúng ta chỉ cách biên giới phía bắc có năm tiếng đồng hồ thôi!"

Lý Y Nặc phản đối:

"Càng như vậy, ngược lại chúng ta phải càng bình tĩnh, trong trò xiếc đi trên dây, nguy hiểm nhất chính là ba bước cuối cùng. Bây giờ kẻ bên ngoài chỉ đợi chúng ta tách ra, lúc này mọi người nên tập trung xung quanh đống lửa chứ không phải đi suốt đêm."

"Với lại…."

Lý Y Nặc mặt không đổi sắc:

"Ta không tin ngươi."

"Không tin ta?"

Khánh Hoài hơi bất ngờ:

"Tại sao?"

"Chính ngươi cũng biết nguyên nhân mà."

Lý Y Nặc cười lạnh:

"Ta đoán ngươi căn bản không hoàn thành nhiệm vụ, gặp phải tình huống rất nguy hiểm, bị ép phải kết thúc nhiệm vụ. Ta biết ngươi đến đây để tìm vật cấm kỵ ACE - 003 Quỷ Kế Chi Xà, nếu ngươi muốn phủ nhận thì lấy vật cấm kỵ ra chứng minh trong sạch đi."

Lần này, Khánh Hoài không nói gì nữa.

Bởi vì những gì Lý Y Nặc nói đều là sự thật!

Với lại, nhiệm vụ đầu tiên của tất cả ứng cử viên thủ lĩnh ảnh tử đều là tìm vật cấm kỵ.