Lý Thúc Đồng nói:
"Cả người ngươi cũng không thể lại gần nó được, cho nên nói, cấm địa nguy hiểm có một phần là bởi vì quy tắc, còn phần còn lại là do thực vật, động vật ở nơi này cũng bị biến dị thành rất nhiều chủng loại."
Lý Thúc Đồng tiếp tục nói:
"Mang ngươi đi đến cấm địa là muốn dạy rất nhiều thứ cho ngươi. Cấm địa có rất nhiều quy tắc, nếu ngươi muốn xác nhận xem, bản thân đã biết được tất cả các quy tắc ở đây hay chưa, hãy tìm một gốc cây xấu hổ."
Khánh Trần cảm thấy ngạc nhiên:
"Cho nên, nếu biết tất cả các quy tắc, nó sẽ cuộn lá lại, nếu như ngươi không biết được tất cả các quy tắc, lá của nó sẽ biến thành dao?"
"Đúng vậy."
Lý Thúc Đồng gật gật đầu.
Cho nên, Lý Thúc Đồng đã biết tất cả các quy tắc bên trong cấm địa số 002.
Khánh Trần nhớ lại:
"Cây xấu hổ là cây dại, mọc thành từng bụi rậm, thân cỏ, chiều cao có thể đạt tới 1 mét, nhưng phần lớn sinh trưởng ở rừng rậm nhiệt đới ở phía nam. Cấm địa ở phía bắc có thể không tìm được cây xấu hổ."
Lý Thúc Đồng lắc đầu:
"Không, bây giờ ở tất cả biên giới các vùng cấm địa đều có thể tìm thấy cây xấu hổ. Ít nhất là một cây, thậm chí còn có thể tìm thấy một khoảng rừng."
Thứ này tựa như là máy kiểm tra độ an toàn ở trong cấm địa. Từ nãy đến giờ, Lý Thúc Đồng không làm gì khác mà chỉ tìm cây xấu hổ, chính là vì muốn biết tám năm trôi qua, nơi này có sinh ra quy tắc mới hay không.
Lý Thúc Đồng nghiêm túc nói với Khánh Trần:
"Có rất ít người biết bí mật này của cây xấu hổ."
…
"Ta luôn cảm thấy từ khi sư phụ đến cấm địa số 002 như đang về đến nhà vậy."
Khánh Trần hỏi:
"Nhưng mà ngài đến đây cũng phải tìm cây xấu hổ, có phải để kiểm tra có quy tắc mới sinh ra đúng không?"
Lý Thúc Đồng giải thích :
"Cũng không phải siêu phàm giả chết sẽ lập tức sinh ra cấm địa ngay. Mấy chục năm trước có một vị kỵ sĩ tiền bối được chôn cất ở nơi này, quy tắc thuộc về hắn vẫn còn chưa xuất hiện."
"Nếu như vị tiền bối kia sinh ra quy tắc, sẽ là cái gì?"
Khánh Trần hỏi:
"Ngài có quen biết hắn không?"
Lý Thúc Đồng suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Quy tắc của hắn có thể là, những người gọi là Lý Thúc Đồng, Trần Gia Chương không được đi vào đây..."
Khánh Trần:
"???"
" Lúc còn sống, vị sư thúc kia thường hay bị ta quấy rầy."
Lý Thúc Đồng nhớ lại:
"Lúc ta còn trẻ, hắn luôn phải đi theo sau ta và sư huynh, giúp chúng ta giải quyết hậu quả nhiều chuyện, khi đó ta và sư huynh còn rất nghịch ngợm, làm hắn vô cùng đau đầu."
"Vậy cũng không đến mức không cho ngài và sư bá đi vào đây."
Khánh Trần thở dài nói:
"Ngài trả lời vào vấn đề chính được không?"
"Rất khó phỏng đoán những quy tắc như vậy. "
Lý Thúc Đồng lắc đầu:
"Có lẽ chỉ có bản thân hắn mới biết, bản thân ghét nhất là cái gì. Nói thật, sau khi cấm địa số 002 hình thành, rất nhiều quy tắc ngay cả thế hệ sau như chúng ta cũng cảm thấy dở khóc dở cười, so sánh với những cấm địa khác, quy tắc ở nơi này không được bình thường lắm."
"Cho nên, sư phụ, quy tắc của cấm địa số 002 đến cùng là cái gì...Không đúng, ngài không thể nói quy tắc của nó cho ta biết."
Khánh Trần hỏi.
Lý Thúc Đồng chăm chú nhìn về phía Khánh Trần:
"Ta cần ngươi thề, không bao giờ tiết lộ quy tắc của cấm địa số 002 cho người khá biết, tuyệt đối giữ bí mật."
Khánh Trần hơi sửng sốt, hắn phát hiện đây là lúc sư phụ mình nghiêm túc nhất từ lúc hắn gặp đến giờ.
Chưa bao giờ nghiêm túc như vậy.
"Sư phụ, ta thề sẽ không bao giờ tiết lộ quy tắc của nơi này cho người khác biết, tuyệt đối giữ bí mật."
Khánh Trần cũng nghiêm túc nói:
"Nhưng sư phụ nói ra quy tắc ở trong cấm địa, không bị làm sao chứ?"
Lý Thúc Đồng lắc đầu:
"Sẽ không sao."
"Vì sao?"
Khánh Trần kinh ngạc nói.
"Chuyện này liên quan đến một quy tắc thông dụng của tất cả các cấm địa, nhưng rất nhiều người còn không biết."
Lý Thúc Đồng cười thần bí:
"Không cần phải gấp, vài ngày sau ngươi sẽ biết thôi, bây giờ chúng ta nói xem cấm địa số 002 có những quy tắc nào đã."
"Thứ nhất, không được phép đại tiểu tiện bậy bạ."
Khánh Trần:
"…..."
"Thứ hai, không được nói thô tục."
Khánh Trần:
"…."
"Thứ ba, không được phép nôn ọe bậy bạ."
Khánh Trần bỗng nhiên vỗ trán:
"Không phải, sư phụ ngài đợi một lát, để ta bình tĩnh lại."
Lý Thúc Đồng cười tủm tỉm nhìn đồ đệ của mình, như đã sớm dự đoán được thiếu niên sẽ có phản ứng này.
Thiếu niên nhìn về phía sư phụ, nghi ngờ nói:
"Cái cấm địa số 002 này, có quy tắc nào bình thường một chút không?!"
Khánh Trần thậm chí cảm thấy mình đang học tiết "Giáo dục công dân" ở thế giới ngoài, trong này đang áp dụng theo những thứ mà bài giảng để trở thành một thanh niên tốt.
"Nếu nói quy tắc của cấm địa số 002 không bình thường, chẳng phải đang nói những kỵ sĩ tiền bối kia không bình thường sao."