Nhưng mãi cho tới bây giờ, họ vẫn không thể xác định được ngyên nhân cái chết của người đầu tiên là gì. Quy tắc sẽ không trực tiếp giết chết một người, nó chỉ ra lệnh cho tất cả thực vật, động vật tấn công người phạm phải.
Lý Y Nặc nhìn bốn phía, đám công tử tiểu thư đang xếp hàng đi về phía sau thân cây để thùng dầu diesel, chỗ còn lại chưa đi ngay được chỉ có thể nhịn xuống, nhịn không được cũng phải nhịn.
Lúc này, Lý Y Nặc không thấy bóng dáng đám người Tần Thành, Tần Dĩ Dĩ đâu cả.
Mấy vị thợ săn hoang dã này cũng không biết đã rời khỏi đội ngũ từ khi nào.
...
Bên dưới tán cây rậm rạp của cấm địa số 002, Tần Thành đang kéo cổ tay Tần Dĩ Dĩ, cùng cả nhà chạy về hướng đông.
Dù mọi người đã chạy rất mệt nhưng Tần Thành không tính dừng lại.
Vì nơi này quá nguy hiểm, cấm địa số 002 được mệnh danh là một trong những nơi nhiều quy tắc nhất, việc này có nghĩa, ngươi dừng lại ở chỗ này thêm một phút đồng hồ, làm một chuyện gì đó cũng có thể phạm vào quy tắc quỷ dị nào đó mà chết.
Cho nên, nếu như ngươi bị buộc phải đi vào cấm địa, lựa chọn tốt nhất là dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi đó!
Sở dĩ bọn hắn lựa chọn con đường này là vì trước khi Lý Thúc Đồng dẫn Khánh Trần đi, chính miệng hắn nói cho Tần Dĩ Dĩ: Đi hướng đông, tìm một dòng suối nhỏ, đi theo dòng suối nhỏ tiếp tục hướng đông sẽ tìm được đường ra, đường này chỉ dài có ba km, rời khỏi nơi này mới có thể sống sót.
Lúc đó Tần Dĩ Dĩ còn không ý thức được, Lý Thúc Đồng và Khánh Trần cũng định rời khỏi đội ngũ.
Mãi sau khi đối phương biến mất, nàng mới nhớ ra những lời nói trước đó của Lí Thúc Đồng.
Thiếu nữ đi theo cha nàng chạy vội trong rừng cây âm u, cho đến khi bọn hắn nghe thấy tiếng nước chảy liền đi theo dòng suối tiếp tục chạy về hướng đông.
Không biết đã đi được bao xa, bỗng mọi người đều cảm thấy toàn thân trở nên ấm áp, loại cảm giác bị một thứ đáng sợ nào đó theo dõi đã biến mất.
Tần Thành xoay người lấy tay chống gối, hắn đã lớn tuổi rồi, chỉ chạy một đoạn đã mệt đến nỗi thở không ra hơi.
Hắn nhìn đứa con gái vẫn còn lưu luyến bên cạnh, thở dài trong lòng.
Anh trai bên cạnh bỗng nói với thiếu nữ:
"Còn nhớ không, người đàn ông trung niên kia từng dặn dò chúng ta khi nào đến thành phố số 18 hãy tìm một người tên là Tô Hành Chỉ."
Hắn đang ám chỉ, nếu có thể tìm được thủ hạ của đối phương thì sớm muộn gì cũng có thể gặp lại nhau.
Chỉ là Tần Dĩ Dĩ bỗng nhiên kiên quyết lắc đầu:
"Cha mẹ, anh, ta không muốn quay lại thành phố số 18, ta muốn đi tìm Hỏa Đường, ta biết nơi đó có thể cung cấp lực lượng cho chúng ta."
Tần Thành nghi hoặc:
"Chúng ta đi tìm Tô Hành Chỉ, nói không chừng cũng có thể lấy được một liều thuốc biến đổi gien cho ngươi, ta thấy người trung niên kia rất thích ngươi."
Tần Dĩ Dĩ hé miệng lắc đầu:
"Không, ta chỉ muốn đi tìm Hỏa Đường."
Thiếu nữ giấu kín tâm tư của mình trong lòng, không nói cho bất kì ai.
…
"Sư phụ, sao không giúp Lý Y Nặc?"
Khánh Trần hiếu kỳ.
Không phải hắn cảm thấy sư phụ mình máu lạnh, hắn cũng không quen biết gì đám người kia.
Chẳng qua thiếu niên không hiểu, dù sao quan hệ của Lý Thúc Đồng và Lý Y Nặc có vẻ rất thân thiết, thân thiết đến nỗi có thể tiết lộ cho đối phương biết kỵ sĩ đã có truyền nhân.
"Đứa trẻ Lý Y Nặc này từ nhỏ đã rất cẩn thận, những người khác có thể sẽ chết nhưng nàng chắc chắn không chết được."
Lý Thúc Đồng bình tĩnh đáp:
"Cho nên, không cần giúp."
"Có khi nào xảy ra chuyện không?"
Khánh Trần hỏi.
Lý Thúc Đồng dẫn Khánh Trần đi trong rừng cây, hắn cười một cái rồi nói:
"Sau này ngươi sẽ hiểu, đối với người ngoài mà nói, cấm địa số 002 vô cùng đáng sợ, nhưng đối với mỗi một vị kỵ sĩ mà nói, ở đây rất thần thánh."
"Thần thánh?"
Khánh Trần không hiểu.
"Trước kia ta đã từng nói, cấm địa số 061 là không cho phép người họ Vương tiến vào, ngươi biết tại sao không?"
Lý Thúc Đồng cười hỏi.
"Vì cái gì?"
Khánh Trần hỏi.
"Ta trùng hợp biết người chết trong cấm địa số 061là ai, cho nên ta cũng biết khi còn sống, kẻ thù lớn nhất của hắn họ Vương."
Lý Thúc Đồng cười lớn hơn nữa:
"Vợ của vị siêu phàm giả kia, bị lão Vương nhà bên cướp mất."
"Cho nên, mỗi quy tắc của cấm địa, thật ra đều có quan hệ với siêu phàm giả chết ở nơi đó, mong ước khi còn sống của bọn họ, sẽ biến thành quy tắc sau khi chết."
Khánh Trần rốt cục cũng hiểu ra.
"Đúng vậy."
Lý Thúc Đồng gật gật đầu:
"Còn một số ít cấm địa, ví dụ diện tích cấm địa số 071 không lớn nhưng chỉ cho phép người độc thân tiến vào, người có bạn trai, bạn gái, người có chồng, có vợ đi vào nhất định sẽ bị tấn công."
"Ngài để ta đoán."