Đột nhiên có người chết khiến tất cả đều cảm thấy sợ hãi.
Tính cả Jindai Seisho và Jindai Ori, gần trăm con người lặng ngắt như tờ nhìn đối phương ngã xuống.
Thậm chí không ai dám đi lên cứu chữa.
Bởi vì kiểu chết này quá quỷ dị.
Trong rừng cây xum xuê u ám, rõ ràng mới sáng sớm nhưng chỉ có vài tia nắng xuyên thấu qua tán cây chiếu xuống đất.
Lá cây đung đưa sàn sạt, như biểu thị ai cũng có thể là hung thủ, bao cả mỗi nhành cây ngọn cỏ ở đây.
"Y Nặc tiểu thư, là tên công tử của một chi nhỏ ở Trần thị."
Vương Bính Tuất lại gần cái xác, hắn ngồi xổm xuống yên lặng đánh giá:
"Không có vết thương hở nào, chỗ cổ bị thương do hai tay tạo nên, không thể xác định được là tự hắn bóp hay người khác."
Mọi người đều biết, tên công tử của Trần thị chết vì phạm phải quy tắc, nhưng không ai biết là quy tắc gì.
Vào lúc này, một cô gái không nhịn được gấp gáp nói:
"Ta biết rồi, bởi vì cấm địa số 002 này không cho phép…."
Nói đến đây, Lý Y Nặc muốn đưa tay ngăn nàng lại, không cho nàng nói tiếp thì nàng đã làm động tác giống tên công tử kia. Gương mặt bắt đầu biến thành màu đỏ, nàng cố gắng muốn nói điều gì đó, muốn cầu cứu, nhưng không thể nói ra.
Hai tay cô gái bóp lấy cổ mình, giống như muốn móc ra thứ gì đó từ bên trong cổ họng lại chỉ có thể giãy dụa trong vô vọng.
Lý Y Nặc chậm rãi buông cánh tay xuống:
"Không cứu được, không cần để ý nàng, là do nàng tự tìm chết."
Phải giữ bí mật, hãy nhớ kĩ, khi ngươi phát hiện bất cứ điều gì, tuyệt đối không được nói điều đó ra ở trong cấm địa, nói quy tắc của nó cho người khác biết.
Nó sẽ giết người làm lộ bí mật này.
Những quy tắc trong cấm địa phải được giữ bí mật, cấm địa giống như nơi Thần Minh an nghỉ, họ muốn bảo hộ bí mật của mình, tất cả những người tiết lộ bí mật đều phải chết.
Lý Y Nặc nhìn tất cả:
"Ta tin những người ở đây đều biết rõ, bây giờ chúng ta đang ở đâu, nếu không biết mình nên nói gì thì câm miệng lại."
Có đôi khi, rõ ràng ngươi biết mình được nói gì, không được nói gì nhưng miệng lại hành động trước suy nghĩ.
Cô gái kia nhất định biết quy tắc thông hành trong cấm địa, nhưng đối phương không thể nhịn được.
Thật ra, giờ phút này mọi người dù không biết vì sao công tử Trần thị chết, nhưng tất cả đã mơ hồ đoán được quy tắc nào đó của nơi đây.
Lý Y Nặc không nói gì, nàng lẳng lặng suy nghĩ, không biết người này phạm phải quy tắc gì mà chết.
Nam Canh Thần yên lặng đứng bên cạnh nàng, hắn biết lúc này mình không thể giúp đỡ được gì, điều duy nhất hắn có thể làm là không làm phiền nàng.
Lúc này, một tên thiếu gia ăn chơi quay lưng lại với mọi người, tháo thắt lưng muốn đi tiểu, hắn thực sự nhịn không nổi nữa, nhưng lại không dám đi xa khỏi đám người.
Lý Y Nặc nhìn bóng lưng tên công tử kia, bỗng bừng tỉnh, hô to:
"Ngừng lại! Nhịn xuống cho ta!"
Phải một lúc sau, tên thiếu gia mới nhịn xuống không đi tiểu nữa.
Lý Y Nặc quay người, nàng thấy rất nhiều người cũng đang muốn đi tiểu, hai chân đang uốn éo qua lại, rõ ràng sắp không chịu nổi rồi.
Bọn họ chạy trốn từ đêm qua, rất nhiều người vẫn nhịn tiểu từ lúc đó, nhưng do trên xe có nam có nữ, ai cũng không thể giải quyết vấn đề sinh lý ngay trên xe được, chỉ có thể nhịn xuống rồi chạy trốn tiếp.
Đám người mờ mịt nhìn về phía nàng, Lý Y Nặc do dự mấy lần nhưng không thể giải thích điều gì.
Nàng đã biết quy tắc là gì!
Lý Y Nặc cùng Vương Bính Tuất đi ra sau một gốc cây, đó là nơi mà người thứ nhất chết.
Vương Bính Tuất nhìn thấy trên rễ cây có một vệt nước, rõ ràng là nước tiểu.
Hắn kinh ngạc nhìn sang bên cạnh:
"Y Nặc tiểu thư….."
"Im miệng."
Lý Y Nặc lạnh giọng nói:
"Đừng làm người thứ hai chết vì ngu xuẩn."
Cho đến giờ phút này, rốt cục nàng cũng xác định được vì sao người đầu tiên chết.
Ai có thể nghĩ tới, một trong những quy tắc của khu cấm địa số 002 lại là không được đại tiểu tiện bậy bạ? !
Vị siêu phàm giả đặt ra quy tắc này không biết bị bênh sạch sẽ nặng đến mức độ nào?
Bởi vì đái bậy trong cấm địa mà chết, còn có lí do chết vớ vẩn hơn không?
Nàng cùng Vương Bính Tuất mạo hiểm quay lại, tìm hai chiếc xe của gia tộc Jindai đã đâm vào cây lúc trước, từ cốp sau tìm được hai thùng dầu diesel đầy ắp.
Cũng may người hoang dã không đuổi theo, bọn họ vẫn đang đứng bên ngoài quan sát.
Lý Y Nặc đem tất cả dầu diesel đổ lên trên đất, sau đó mang theo thùng dầu rỗng quay lại, đứng trước mặt mọi người nói:
"Nữ giới được ưu tiên trước, tất cả xếp hàng tiểu ở trong này, nhớ kỹ, nước tiểu phải được dọn dẹp, trước khi chúng ta ra khỏi đây, không được để rớt một giọt nước nào ra ngoài."
Thậm chí nàng còn không dám nói ra câu "đừng đi tiểu lên mặt đất", sợ bị quy tắc ở đây giết chết.