Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 225: Không Cần Lãng Phí Thời Gian




Thiếu nữ tráng sĩ xinh đẹp vừa mở miệng châm chọc Khánh Trần này hẳn cũng có quan hệ với Lý Thúc Đồng.

Bây giờ nghĩ lại, hiển nhiên đối phương châm chọc Khánh Trần lộ ra cảm xúc vừa hâm mộ vừa ghen ghét...

Trong lúc nói chuyện, tiếng vù vù truyền đến từ trên bầu trời đen kịt, là tiếng máy bay không người lái đang tụ tập lại!

Nhưng máy bay không người lái của đối phương không sáng đèn tín hiệu, người bình thường căn bản không thấy rõ đối phương ở nơi nào trong bóng đêm.

Trong nháy mắt Lý Y Nặc liền nghĩ ra, người hoang dã ở phương bắc tấn công với quy mô lớn, bao vây buộc bọn họ phải xuôi nam sớm, tiến vào khu vực đã sớm có một nhóm máy bay không người lái mai phục!

Đối phương không cần đến mai phục bọn họ, bọntự họ chui vào vòng mai phục!

Lý Y Nặc cau mày:

"Chắc chắn là người Hỏa Đường đã ở gần đây trước rồi, sau đó được đám người hoang dã bị đánh lui kia gọi tới, nếu không bọn họ căn bản không có nhiều máy bay không người lái như vậy, cũng không biết đang có âm mưu gì.”

Lần này, ngược lại là bọn họ không có máy bay không người lái, đối phương lại có.

Bên trong bộ đàm, lái chính Tiêu Công hỏi:

"Cô Y Nặc, có máy bay không người lái đang tập trung lại gần, trong đội xe của chúng ta vẫn còn có máy bay không người lái Biên Giới, nhưng ta cần thời gian để tiếp nhận tế bào thần kinh một lần nữa.”

Lại nghe Lý Y Nặc đáp:

"Không cần.”

Nói xong, nàng nhìn về phía Lý Thúc Đồng:

"Ngài ra tay đi, chúng ta không cần lãng phí thời gian.”

Lý Thúc Đồng chỉ cười không nói gì.

Lại thấy Lý Y Nặc - con gái trưởng của Lí thị bình thường vẫn luôn hống hách này bỗng nhiên làm nũng:

"Ngài sẽ không nhìn ta xảy ra chuyện chứ, khi còn bé ngài rất thương ta mà.”

Nói rồi, nàng lấy một bộ bài poker trong túi ra đưa cho Lý Thúc Đồng, Khánh Trần nhìn thấy sư phụ của mình mỉm cười, mở bài poker ra ném lên trên bầu trời đêm.

Từng lá bài poker kia giống như những lưỡi dao xoay tròn, cứa rách tấm màn đen trên không trung.

Bóng đêm vốn đang đen kịt, trong nháy mắt đã bị mấy chục ngọn lửa thắp sáng.

Nam Canh Thần khiếp sợ nhìn Lý Thúc Đồng, sau đó nhìn từng chiếc máy bay không người lái nổ tung trên bầu trời.

Đây vốn là đòn sát thủ người hoang dã cất giấu, lại bị đối phương dùng một hộp bài poker đánh tan tành.

Mặc dù thời gian vào thế giới trong không ngắn, nhưng đây là lần đầu tiên Nam Canh Thần thấy loại nhân vật cấp bậc này ra tay.

Nói thật, bởi vì kiến thức quá ít, hắn không thể xác định rốt cuộc đây là nhân vật cấp độ gì.

Tóm lại cấp độ rất cao!

Nghĩ tới đây, hắn lại nhìn về phía Khánh Trần.

Mấy ngày trước đúng là hắn đã nghĩ, Khánh Trần chỉ là một người hoang dã vất vả làm việc trên hoang dã, hắn còn bảo đối phương coi mình thành nơi nương tựa.

Kết quả lại xoay chuyển quá nhanh!

Lý Y Nặc nhìn đám máy bay không người lái tụ nổ tung, cầm lấy bộ đàm nói:

"Giải quyết xong, tiếp tục đi tìm gia tộc Jindai, người hoang dã phía sau sẽ không bỏ qua, ngoài ra cẩn thận phía trước còn có mai phục.”

Tiêu Công bên trong bộ đàm có vẻ không còn gì để nói:

"Đây…có chuyện gì vậy?”

Chẳng ai ngờ rằng, nguy hiểm vốn dĩ làm cho người ta e ngại lại được giải quyết như vậy.

Lý Y Nặc trả lời:

"Cái gì không nên hỏi thì không nên hỏi.”

Nói xong, nàng chân thành nói với Lý Thúc Đồng:

"Cảm ơn ngài.”

...

Nam Canh Thần đã đi theo Lý Y Nặc được một khoảng thời gian, phải biết thiếu nữ tráng sĩ ngang ngược hống hách này ngay cả lúc nhìn thấy vài người có chút vai vế trong gia tộc cũng đều gọi thẳng là "ngươi".

Nếu như là người không có cách nào để nàng tôn trọng từ tận đáy lòng, căn bản sẽ không dùng chữ “ngài” này.

Nam Canh Thần nghĩ thầm, mình còn bảo anh Trần nếu như không vượt qua nổi, có thể đến tìm mình nhờ cậy...

Lại không ngờ rằng đối phương còn sống tốt hơn mình nhiều.

Ít nhất không cần lo lắng vấn đề “dinh dưỡng không theo kịp”!

Đương nhiên, rất nhanh Nam Canh Thần đã chấp nhận kết quả này, dù sao hắn từng tận mắt nhìn thấy vị học thần này đánh bại các học bá Lạc Ngoại, khiến những học bá kia bái phục, thậm chí ngay cả giáo viên cũng cho đặc quyền.

Loại người này sống ở thế giới bên trong tốt hơn mình cũng là hợp lý!

Nam Canh Thần sẽ hâm mộ ghen ghét Lưu Đức Trụ, bởi vì hắn luôn cảm thấy ngay cả cái loại người này cũng có thể có một sư phụ nổi tiếng để địa vị tăng lên nhiều, thế giới này đúng là không công bằng.

Nhưng hắn lại không có cách nào sinh ra lòng ghen tị với Khánh Trần, chỉ có thể nói là phục sát đất.

Chỉ là tới giờ, Lý Y Nặc chưa từng để lộ ra thân phận của Lý Thúc Đồng.

Cho nên hai người Nam Canh Thần, Tần Dĩ Dĩ chỉ có thể biết, thân phận của Lý Thúc Đồng không thể coi thường, thực lực rất cao nhưng không đoán được đối phương là ai.