Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 220: Đối Thủ Cao Cấp




Xế chiều hôm đó, người du hành thời gian ngồi trong thùng xe này luôn vô tình muốn chuyển chủ đề sang hướng LÝ Y Nặc nhiều lần, nhưng vì không muốn để lộ ý đồ của mình nên đều thất bại.

Khánh Trần nín cười, vẫn muốn xem đối phương định làm gì.

Kết quả, Lý Thúc Đồng đã lựa chọn giúp đỡ, hắn thương lượng với Tần Thành một chút, để nô bộc trung niên khá kín miệng kia vào ngồi trong xe, còn anh trai của Tiểu Dĩ Dĩ ra ngồi thùng xe.

Đương nhiên trong buồng xe thoải mái hơn ngoài thùng xe rồi, nô bộc trung niên kia còn rất biết ơn.

Ngay sau đó, Lý Thúc Đồng liền mượn cơ hội này hỏi tên nô bộc thích buôn chuyện:

"Kể chuyện của cô Y Nặc và tên ẻo lả kia cho chúng ta đi?”

Tên nô bộc thích buôn chuyện kia quan sát bốn phía, phát hiện người quản hắn đã không còn ở trong thùng xe nữa, lập tức nói liến thoắng:

"Các ngươi không biết đấy thôi, Lý thị đã sắp xếp mấy việc hôn nhân tốt cho cô Y Nặc, nhưng từ đầu đến cuối cô Y Nặc vẫn không đồng ý. Trước kia tất cả mọi người đều cho là nàng thích con gái, kết quả đột nhiên tìm ra tên ẻo lả kia...”

Cả một buổi chiều, trên cơ bản tất cả mọi người đều trò chuyện về Lý thị: Người có quan hệ tốt nhất với cô Y Nặc là một cô gái dòng chính Lý thị tên là Lý Đồng Vân; cô Y Nặc thích loại đàn ông ẻo lả, nhưng bắt đầu từ lúc Nam Canh Thần xuất hiện, chưa từng thích ai khác nữa; chủ nhà họ Lý rất thích cô Y Nặc và cô Đồng Vân...

Chu Huyên nghe thấy những điều này thì ánh mắt rực sáng, giống như có người đưa gối lúc đang buồn ngủ, thậm chí thỉnh thoảng nhìn sang Lý Thúc Đồng sẽ có vẻ mặt cảm ơn.

Đương nhiên, hắn tự tin rằng Lý Thúc Đồng sẽ không phát hiện ra điều gì...

Chu Huyên cố gắng duy trì sự bình tĩnh, ban đêm cũng không thể hiện ra điều khác thường gì, khiến Khánh Trần và Lý Thúc Đồng có chút thất vọng.

Ngay buổi trưa ngày hôm sau, Chu Huyên bê đồ ăn vừa mới nấu xong đi đến chỗ Lý Y Nặc.

Khi hắn đi đến trước mặt cô gái cường tráng kia, lúc đặt đĩa xuống còn cố ý đưa tay vén mái tóc cắt ngang trán hơi dài của mình lên, để lộ một khuôn mặt đẹp trai.

Khánh Trần, Lý Thúc Đồng đang ăn cơm đều không nhịn được phun thức ăn trong miệng ra ngoài:

"Phụt!”

Sau đó lại vội vàng giả vờ như không có việc gì.

Có lẽ người ngoài còn không phát hiện ra điều gì, nhưng hai sư đồ vẫn luôn lặng lẽ chú ý đến Chu Huyên lại biết rất rõ Chu Huyên muốn làm gì.

Hai sư đồ không thể ngờ rằng, sau khi đối phương biết Lý Y Nặc thích mấy tên ẻo lả đã bắt đầu hình thức quyến rũ bằng sắc đẹp này.

Giống lúc trước Lưu Đức Trụ vào ngục giam từng muốn tạo ấn tượng tốt với Lý Thúc Đồng.

Bây giờ người du hành thời gian biết rõ, gần như không có người du hành thời gian nào vừa mới xuyên qua đã có địa vị cao, muốn sinh tồn được thì trước hết phải tìm một chỗ dựa.

Địa vị của chỗ dựa này càng cao càng tốt, như thế mới có thể lấy được thuốc biến đổi gen, đường tắt truyền thừa, kinh tế tài lực, địa vị xã hội như mong muốn.

Có được tất cả những thứ này, có thể vượt lên trước những người du hành thời gian khác.

Ví dụ như Lưu Đức Trụ, bây giờ đang là đối tượng được đông đảo người du hành thời gian hâm mộ. Sau khi đối phương tiếp cận Lý Thúc Đồng đã lắc mình biến hoá liền thành đại lão thế giới bên ngoài.

Mà Lý Y Nặc chính là lựa chọn tốt nhất của Chu Huyên bây giờ, đây chính là con gái trưởng đời thứ ba của tập đoàn đỉnh cao, chỉ cần nhìn địa vị của đối phương ở trong đội ngũ thu thú đã thấy không hề tầm thường rồi.

Mặc dù dáng người của cô gái này có chút rắn chắc, nhưng thật ra khuôn mặt cũng không tệ, nhìn kĩ cũng coi như là tiêu chuẩn tầm trung.

Cho nên, sau khi biết khuôn mặt mình xuất sắc, kỹ năng diễn điêu luyện, Chu Huyên đã trực tiếp lựa chọn bám lấy Lý Y Nặc!

Không thể không nói, Chu Huyên này rất đẹp trai, rất giống với mấy hot boy trong phim, dũng rất có sức hấp dẫn với con gái.

Ít ra ở trong bốn năm học đại học, Chu Huyên có thể có được bốn người bạn gái cùng một lúc, xem như là vua tình trường chính cống.

Nhưng Chu Huyên rất thông minh, rất biết nhẫn nhịn, hắn cũng không cố gắng làm nhiều chuyện mờ ám gì.

Hắn biết rõ, vào lúc mới đến này, biết dừng đúng chỗ gia tăng ấn tượng tốt với đối phương là được.

Lý Thúc Đồng cảm khái với Khánh Trần:

“Người thế giới ngoài các ngươi đều không biết xấu hổ như vậy?”

Khánh Trần đau răng nói:

“Đây là trường hợp đặc biệt.”

“Nhưng mà, bạn học kia của ngươi gặp phải đối thủ rồi.”

Lý Thúc Đồng cười nói:

“Ta đã nhìn ra, bạn của ngươi cũng là một người ngây thơ, chỉ có một chữ ngốc. Bàn về đẳng cấp, chưa chắc có thể là đối thủ của người chơi cao cấp này.”