Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 187: Khí




Khánh Trần yên lặng nhìn xem một màn này, trong lòng chấn động khôn cùng:

"Sư phụ, đây đều là cá ăn thịt người sao?"

"Nói chính xác cũng không phải. "

Lý Thúc Đồng lắc đầu:

"Trong ghi chép của các nhà khoa học, loài cá trong những năm đầu còn chưa hoàn toàn tiến hóa thành bộ dáng này, chắc là có một chủng cá lớn thoát ra ngoài rồi chết ở trong một lưu vực nào đó, dẫn đến dòng sông bắt đầu biến hóa. Tựa như con cá voi ở Biển cấm."

Khánh Trần đến gần nhìn những con cá lớn còn đang nhảy nhót tưng bừng, rõ ràng phát hiện trong miệng cá đều dài có hàm răng sắc bén, bình thường loại cá này rất ít khi xuất hiện ở nước ngọt.

Lý Thúc Đồng nhìn hắn một cái nói:

"Nhớ kỹ, bất kỳ con sông nào ở thế giới này đều nguy hiểm, trước khi ngươi vượt qua Sinh Tử Quan thứ sáu thì đừng cố thử xuống sông. Nếu không, lúc đó không gọi là bắt cá, nên gọi là mồi câu."

Nói cách khác, nghĩa là trước khi cấp A xuống sông ắt phải chết.

Lý Thúc Đồng nhặt vài phiến lá cây đặt trên đầu ngón tay, nhẹ nhàng bắn ra.

Trong ánh mắt Khánh Trần, vài phiến lá cây vốn dĩ mềm mại bỗng nhiên thẳng tắp như lưỡi đao, chưa kịp nhìn chúng nó bay như thế nào thì đã mạnh mẽ cắm lên đầu cá lớn.

"Thế nào?"

Lý Thúc Đồng mỉm cười hỏi.

"Sư phụ rất lợi hại. "

Khánh Trần trả lời thật lòng.

Nói xong, của ý cười Lý Thúc Đồng càng đậm, rất giống đang ra vẻ trước mặt học sinh.

"Đây chính là tác dụng của luồng khí trong thân thể ngươi."

Lý Thúc Đồng nói:

"Theo lý mà nói, chỉ có thông qua cửa thứ năm Sinh Tử Quan mới có thể xuất hiện trong cơ thể, cửa thứ sáu Sinh Tử Quan mới bắt đầu có uy lực, cửa thứ bảy mới có thể tùy ý điều khiển. Nhưng ngươi là trường hợp đặc biệt, chưa qua cửa thứ nhất thì đã xuất hiện rồi."

Khánh Trần nghiêm túc lắng nghe.

Lý Thúc Đồng tiếp tục nói:

"Ngoại trừ hái hoa bắt bướm, khí của mỗi người có tác dụng không giống nhau. Khí của ta có thể khiến người khác sinh ra cảm giác bỏng rát. Chẳng hạn như lần đó ta chiến đấu với Quách Hổ Thiền, cho dù ta đã kiềm chế sức mạnh, hắn cũng phải nhẫn nại ngồi thiền, điều hòa hơi thở. Khí của sư bá ngươi có thể làm cho người khác có cảm giác nôn mửa, cũng không biết của ngươi là gì."

Khánh Trần nghĩ chút rồi hỏi:

"Ngoại trừ hái hoa bắt bướm, khí tiếp xúc với người khác không sinh ra tổn thương gì đáng kể, nhưng lúc chiến đấu sẽ làm cho đối phương có cảm giác không thoải mái?"

"Đúng vậy. "

Lý Thúc Đồng gật gật đầu.

Khánh Trần nghĩ thầm, cái này không phải chính là buff sao?!

Ánh mắt hắn nhìn về phía sư phụ nhà mình, Lý Thúc Đồng cười:

"Chút khí đó của ngươi căn bản không có ảnh hưởng gì đối với ta, vả lại cũng không nhất định hữu dụng với người bình thường. Vẫn là đợi sau khi luồng khí lớn mạnh rồi tìm người khác thử xem."

“Được."

……

Khi hai người trở lại nơi ở tạm, đống lửa đã bắt đầu cháy hừng hực.

Lý Thúc Đồng đưa năm con cá trong tay cho Tần Đồng:

"Ta mang về năm con cá, tối nay có thể thêm đồ ăn."

Nói xong, hắn liền tự nhiên ngồi bên cạnh đống lửa, hoàn toàn không có ý cùng Khánh Trần đi nhóm lửa, đồng thời còn nói với Khánh Trần:

"Nào, ngươi cũng ngồi đi."

Lúc này, Tần Dĩ Dĩ thừa dịp lúc hai người đi câu cá, đã suy đoán của mình cho anh trai Tần Đồng và cha Tần Thành.

Sau khi Tần Thành biết được Khánh Trần không phải người hầu, lập tức thay đổi thái độ.

Mặc dù hắn đang suy đoán Lý Thúc Đồng chỉ là cấp C, nhưng cấp C lại càng tốt, cấp bậc quá cao thì Tần gia cũng không với đến!

"Thông gia. . . Không phải, vị tiên sinh này xin hỏi xưng hô như thế nào?"

Tần Thành hỏi.

Tần Dĩ Dĩ nghe thấy phụ thân lỡ lời, lập tức đứng dậy lấy xuống ba lô leo núi của Khánh Trần, nhỏ giọng nói:

"Ta đi giúp ngươi dựng lều bạt."

Nói xong liền lấy lều vải từ trong ba lô ra.

"Ta họ Mộc, bên cạnh chính là học trò ta, có thể gọi hắn Tiểu Thổ. "

Lý Thúc Đồng vừa cười vừa nói.

Khánh Trần:

". . ."

Cho nên, chữ "Trần" có cảm giác phiêu dật như thế, nhưng khi tách ra liền biến thành cái tên "Tiểu Thổ*" giản dị như vậy sao?

*尘(Trần: bụi) ghép từ 小(Tiểu) và 土(Thổ)

Đám người Tần Thành và Tần Đồng trao đổi ánh mắt một cái. Hiện tại, Lý Thúc Đồng đã chính miệng thừa nhận Khánh Trần không phải người hầu, đáy lòng bọn hắn cảm thấy mừng thầm.

"Mộc tiên sinh. "

Tần Thành nói:

"Ta biết ngài là cũng cao thủ, có một chuyện muốn thương lượng với ngài một chút."

Lý Thúc Đồng cười cười:

"Cứ nói đừng ngại."

"Lần này thiết bị giám sát không người lái mà chúng ta mang theo đều bị phá hủy nên khá là nguy hiểm. "

Tần Thành suy nghĩ một chút nói:

"Thế này, ngộ nhỡ trên đường chúng ta gặp phải nguy hiểm, xin Mộc tiên sinh ra tay giúp một chút, ta sẽ không thu lộ phí của các ngươi nữa."

Thật ra theo Tần Thành, trước khi đến vùng cấm địa có lẽ sẽ không có nguy hiểm quá lớn, hắn chỉ là muốn đề cập một chút chuyện không thu lộ phí, kéo gần quan hệ hơn.