Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nguyên Thủy Khởi Nguyên

Chương 95: Mùa Đông Chuẩn Bị Kết Thúc.




Chương 95: Mùa Đông Chuẩn Bị Kết Thúc.

Chương 95: Mùa Đông Chuẩn Bị Kết Thúc.

Sau khi nghỉ ngơi tại Muối bộ một đêm.

Sáng sớm ngày hôm sau, Sa liền cùng đoàn người của hắn sắp xếp để quay trở lại Hỏa bộ. Đám người bị coi thành thú hai chân được trói thành một hàng dài đã sớm được tập trung lại một chỗ. Chỉ thấy trong đó lẫn cả người già trẻ em, trên thân đều không che đủ da thú. Dưới từng cơn mưa tuyết phủ lên trên thân, không ít người đã bị đông đến có chút tím tái. Cứ nhìn tình hình này, không biết quãng đường tiếp theo sẽ có bao nhiêu t·hi t·hể xấu số sẽ phải vĩnh viễn nằm lại giữa cánh đồng tuyết trắng.

Trong số những kẻ xui xẻo này phân nửa vốn dĩ là tộc nhân của Muối bộ. Đa phần những người này là phụ nữ, hoặc là những người có chút thương tật, những người không đóng góp được nhiều cho bộ lạc. Giữ lại cũng không có ích lợi gì nhiều, cho nên đưa đi Hỏa bộ cũng không ảnh hưởng nhiều lắm. Qua năm mới chỉ cần đi chiếm vài bộ lạc khác là có thể dễ dàng bổ sung trở lại. Thế cho nên cũng chả thấy ai có vẻ gì là thương xót cho những con người mang vận rủi kia. Thậm chí bọn họ còn mừng vì người được chọn không phải bản thân mình.

Bởi vậy mới thấy, Muối bộ vốn dĩ có thể lộng hành trước các bộ lạc xung quanh. Nhưng đối mặt với Hỏa bộ thì cũng không thể không cúp đuôi làm người.

.....

Quay trở lại Viêm bộ lúc này.

Thời gian qua, mọi chuyện vẫn trôi qua một cách hết sức thản nhiên. Công việc đều được phân công rất rõ ràng từ trước, phần đa do những người được Trần Huyền chỉ định sẽ đảm nhiệm những trách nhiệm, công việc cụ thể. Bởi thế nên Huyền thủ lĩnh của chúng ta dạo gần đây cũng có vẻ hết sức thảnh thơi mà vùi đầu vào công việc riêng của mình.



Vốn dĩ ngày hôm nay cũng sẽ giống như mọi ngày khác. Nhưng từ sáng sớm lão Vu Viêm đã gọi Trần Huyền qua một bên, nghe rằng có chuyện muốn nói.

Vệ sinh cá nhân, cũng như ăn xong bữa sáng là một bát canh cá tươi. Lúc này Trần Huyền cùng Vu Viêm, Vu Thụ đang ngồi quanh chiếc bàn gỗ mới được Mộc chế tạo. Trên bàn bày ba cốc nước nóng đang bốc hơi nghi ngút.

Nhấc lên cốc nước có chút phỏng tay, đưa lên miệng hơi phù đi cái nóng, nhấp nhẹ một ngụm, một cảm giác ấm áp lan tỏa toàn thân khiến Trần Huyền có chút lâng lâng nhẹ nhõm.

"Vu có chuyện gì mà mới sáng đã muốn nói với ta?"

Cũng vừa hạ cốc nước xuống, Vu Viêm liền lên tiếng.

"Đêm qua ta tính toán được mùa đông có khả năng sẽ sớm kết thúc. Dự tính sẽ không hơn một tháng, chúng ta cần chuẩn bị sớm cho lễ thành niên."

"Vậy sao? Cuối cùng cũng coi như qua được. Thời gian qua tuy cũng rất đầy đủ, nhưng cái lạnh thật khiến thân thể già nua này chịu đủ khổ. Cũng may có giường sưởi của Thủ lĩnh, không thì không biết phải qua thế nào." Vu Thụ ngồi bên cảm thán, ánh mắt vẫn còn chút mông lung. Có lẽ là do đêm qua cùng Nha học chữ đến tận khuya, ngủ muộn cho nên đến bây giờ vẫn chưa tỉnh hẳn.



Trần Huyền nghe hai người nói thì cũng có chút vui vẻ. Hắn cũng chịu đủ cái mùa đông c·hết tiệt này rồi. Chuyện gì cũng bị kiềm hãm lại, làm hắn thực sự càng ngày càng bức bối. Nay nghe tin này quả thật làm hắn có chút không kiềm được rạo rực. Một mớ suy nghĩ loạn bòng bong bắt đầu hiên lên trong đầu, nào là kế hoạch nào là mục tiêu....

Một năm này hứa hẹn sẽ là một năm đầy bận rộn với Viêm bộ. Cũng may mùa đông đem đến cho hắn một nguồn lao động rất lớn, rất nhiều kế hoạch vốn phải đợi rất lâu thì nay cũng có thể dần đem ra quy hoạch.

" Ta cũng là lần đầu ngồi ở vị trí thủ lĩnh này, rất nhiều chuyện còn chưa rõ ràng. Hai người là người từng trải, mùa xuân đến bộ lạc cần những gì có thể sớm nói cho ta biết. Thời gian một tháng hẳn là đầy đủ sắp xếp."

Trần Huyền cũng không dấu dốt, hắn quả thật không quá rành về mấy cái nghi lễ đầu năm. Tuy thân phận trước đó đã trải qua nhiều, nhưng lúc đó cũng chỉ là tham gia góp vui, chỉ quan tâm đến lúc đó sẽ được ăn no. Còn những thứ khác... thôi, không cần phải nói cũng được.

"Việc quan trọng nhất dĩ nhiên là buổi lễ thành niên, mà muốn buổi lễ suôn sẻ thì dĩ nhiên sẽ cần rất nhiều đồ tế lễ. Chúng ta cần phải tổ chức đội săn để chuẩn bị tới cánh đồng săn thú. Ở đó tập trung rất nhiều Hung thú, cũng như các bộ lạc khác cũng tới, cần thực sự cẩn trọng. Mọi năm các bộ lạc đều thiệt hại không ít người, việc này cũng cần chuẩn bị tinh thần." Vu Viêm giải thích.

Vu Thụ ngồi nghe, đợi Vu Viêm dừng lại thì cũng lên tiếng bổ sung.

" Dĩ nhiên là không phải bắt đầu ngay khi mùa đông kết thúc, mà tính từ khi mặt trăng máu xuất hiện, tuyết ngừng rơi thì chúng ta có thời gian thêm một tháng nữa. Sau khi buổi săn đầu năm cùng nghi lễ kết thúc, chúng ta sẽ cần đưa những tộc nhân thành niên đến Thung lũng Hoa sắc để tìm bạn đời. Lúc đó cần chuẩn bị thịt, da thú, lông chim... các loại chiến lợi phẩm, để có thể hấp dẫn người khác. Cũng coi như có khá nhiều việc cần chuẩn bị."

Nghe hai vị Vu trình bày một lượt, Trần Huyền đã có chút nắm được những việc cần làm.

Đầu tiên là một tháng nữa mặt trăng máu sẽ xuất hiện tuyên cáo mùa đông kết thúc, tuyết sẽ nhanh chóng tan đi, màu xanh sẽ dần xuất hiện trở lại trên khắp nơi khắp chốn. Chuỗi thức ăn tạm thời đình chỉ cũng sẽ khởi động lại. Số dã thú ăn cỏ gầy nhom qua một mùa đông tàn phá sẽ không đáp ứng được cơn đói khát h·ành h·ạ của lũ dã thú ăn thịt cùng Hung thú khát máu. Bởi thế thời điểm này sẽ rất lớn khả năng các bộ lạc mới bước ra khỏi hang động sẽ bị thành đàn dã thú t·ấn c·ông.



Nhưng nghĩ tới Viêm bộ nay đã có tường cao hào sâu thì Trần Huyền cũng không lo lắng lắm về chuyện này. Cùng lắm thì coi như thần linh tiễn đến cho bọn hắn chút thịt rừng tươi ăn mừng mùa đông kết thúc vậy.

Vấn đề tuyết tan cũng đã sớm được hắn nghĩ tới. Hệ thống kênh thoát nước bên trong Viêm bộ đã được mở rộng hết sức đồ sộ, bởi mùa đông qua vốn cũng không có nhiều việc làm. Cho nên hệ thống thoát nước được chăm sóc tỉ mỉ đi đi lại lại cả chục lần. Với cái hệ thống có chút quá chênh lệch ấy thì hẳn vấn đề úng nước sẽ không xảy ra.

Chuyến đi săn sẽ bắt đầu sau một tháng, bởi lẽ cũng cần thời gian cho lũ thú rừng bồi bổ lại cơ thể. Chỉ là hắn có chút tò mò tới cánh đồng săn, bởi lẽ hắn mới chỉ được nghe kể lại chứ chưa được tới lần nào. Năm nay nói thế nào hắn cũng phải đi cho bằng được. Bởi dù chưa thành niên nhưng Trần Huyền hiện tại đã có thể đánh ngang tay có qua có lại với Diệp. Tuy vẫn chưa phải đối thủ của Trùng và Tráng, nhưng dù sao Diệp cũng là dũng sĩ, cho nên về mặt sức mạnh Trần Huyền biểu hiện hắn đã hoàn toàn đủ.

Có cung tiễn cùng dây ném đá, lại nghĩ tới cái đại sát khí sắp có thành quả kia thì chuyến đi săn lần này thật có chút đáng mong đợi. Trần Huyền hắn cũng có chút không chờ đợi thêm được nữa.

Riêng về nghi lễ thành niên thì chuyện này Trần Huyền biểu thị bó tay, bởi hắn không nằm trong lĩnh vực này. Tuy nhiên có hai vị Vu lão luyện phụ trách cho nên cũng coi như giải quyết xong.

Một vấn đề lớn nữa đó là chuyện nuôi trồng hắn dự tính bấy lâu. Cho đến nay do đã có khá nhiều loại hạt giống nên vấn đề cày cấy chỉ cần hoạch định đất đai là đủ. Ngoài chuyện này thì việc nuôi con gì để có thể tạo nguồn cung thịt ổn định cho bộ lạc mới là vấn đề khiến hắn đau đầu.

Cuối cùng thì chỉ còn việc kiến thiết bộ lạc sắp tới là còn khá nhiều việc cần lo. Nhưng thôi, chuyện đến đâu làm đến đó, hiện tại Viêm bộ cũng không thiếu người cho nên Trần Huyền cũng không lo nghĩ qua nhiều.

Sau một lát sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu, có vẻ như rất nhiều chuyện cần làm đều đã được đi vào quỹ đạo một cách tự nhiên. Nghĩ đến đây Trần Huyền liền để hai vị Vu yên tâm, rằng mọi chuyện hắn đều đã có sắp xếp. Còn về hai người chỉ cần lo cho nghi lễ sắp tới là được, tuy nhiên việc chế tạo giáp cốt cũng quan trọng. Chuyến đi săn sẽ không thể thiếu thứ đồ này, đương nhiên là càng nhiều càng tốt.

Sau khi bàn giao thống nhất sau đó, hai vị Vu lại bắt đầu làm công việc của mình. Riêng Trần Huyền thì đi ra ngoài để chuẩn bị rèn luyện buổi sáng. Chuyện này đã sớm trở thành thói quen của hắn cùng Viêm bộ.