Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nguyên Thủy Khởi Nguyên

Chương 77: Kết Thúc




Chương 77: Kết Thúc

Trời đông về đêm rất lạnh, nhưng do được chuẩn bị sẵn quần áo lông dầy, cộng thêm những đống lửa được nhóm lên mang lại hơi ấm, cho nên đám người Trần Huyền tuy rằng vẫn có chút lạnh nhưng cũng không phải vấn đề lớn.

Sau khi ăn uống đồ ăn nóng hổi, Trần Huyền và Thạch liền để cho cả nhóm nghỉ ngơi sớm, chỉ để lại vài người canh gác cũng như theo dõi Thụ bộ từ xa.

Thời gian trôi qua rất nhanh, khi mà trời mới hơi tờ mờ có ánh sáng thì cả nhóm cũng đã thức dậy và ăn uống no đủ cũng như chuẩn bị đầy đủ công cụ cần thiết.

Ngoài số lớn cỏ khô được mang theo thì nhóm người cũng đã chặt thêm khá nhiều cành cây ẩm ướt. Sau khi đã kiểm tra lại một lần cẩn thận, cả nhóm dưới sự dẫn đầu của Thạch hết sức im lặng dần dần tiếp cận hang động của Thụ bộ.

Bên trong hang động của Thụ bộ bây giờ mọi người vẫn còn đang say ngủ, rất nhiều người vì lạnh nằm túm tụm thậm chí đè lên nhau, bên trong trừ khu vực của Vu cùng Thủ lĩnh thì thực sự hết sức bừa bộn hỗn loạn. Đống lửa giữ ấm qua một đêm cũng chỉ còn cháy lay lắt, có lẽ cũng chả đóng góp được chút nhiệt độ nào. Tên tộc nhân phụ trách trông lửa lúc này cũng đang gà gật, đôi mắt nhập nhèm, một đêm thức trắng tới hiện tại là thời gian mệt mỏi nhất nên hắn cũng chả thèm quan tâm hay để ý tới gì khác.

Tình hình thật sự quá có lợi cho đám người Trần Huyền, khi mà đám người Thụ bộ còn không có phản ứng gì thì Trần Huyền cùng đội của mình đã đi tới ngay gần cửa hang.

Ngay khi đến nơi Thạch đã bố trí người vây lại thành một vòng cung trước cửa hang, v·ũ k·hí là cung tiễn cũng đã được cầm sẵn trên tay mỗi người để có thể cắm ngay vào thân thể người nào dám vọt ra.

Sau khi thấy Thạch đã bố trí người xong xuôi, Trần Huyền liền dùng tay ra hiệu cho những người đã sớm chuẩn b·ị b·ắt đầu chuyển cỏ khô lại gần, rồi chất thành đống ngay bên ngoài phiến đá chắn cửa hang.

Một mồi lửa nhanh chóng được đem đến ném thẳng vào đống cỏ, ngọn lửa đỏ rực nhanh chóng bốc lên toả ra hơi nóng hầm hập. Đám Trần Huyền đứng gần đó cũng không chịu được mà phải lùi lại một đoạn.

Luồng nhiệt nhanh chóng theo khe hở mà tràn vào bên trong, do có tảng đá lớn che mất phần lớn nên không quá đánh động, nhưng nhiệt độ trong hang cũng được tăng lên đáng kể.

Sự thay đổi này không những không đánh thức đám người đang say ngủ bên trong, thậm chí sự ấm áp tới đột nhiên còn làm những người này ngủ một cách thơm ngon hơn. Không thể không nói đây có lẽ là điều ngọt ngào trước c·ái c·hết!

Sự im lìm bên trong cũng làm cho Trần Huyền có chút kinh ngạc. Thực sự thì hắn đã chuẩn bị cho tình huống bọn hắn sớm bị phát hiện cho nên mới để Thạch bố trí trận hình từ trước.

Nhưng sự thực thì lại khá hài hước, sự trùng hợp như vậy đôi khi lại đến rất bất ngờ.



Sau khi lửa đã cháy được một lát Trần Huyền liền để người đem đến những cành củi ẩm ướt cạnh đó ném vào. Ngọn lửa nhanh chóng không còn cháy đượm mà bắt đầu phả ra từng đợt khói trắng đục dày đặc pha lẫn sắc vàng.

Thấy lửa tắt, lượng khói đã bắt đầu đậm đặc, Trần Huyền liền để người tiến tới đẩy ra tảng đá chắn hang.

Cửa được mở ra, luồng khói đặc như tìm được đường đi nhanh chóng tràn vào. Do không gian bên trong khá rộng nên luồng khói không lập tức ảnh hưởng tới đám người bên trong, nhưng thời gian dần qua đã bắt đầu có những tiếng ho lụ khụ vang lên.

Đứng bên ngoài, nghe thấy âm thanh phát ra từ bên trong. Trần Huyền liền để đám người đẩy hết đám than lửa vào bên trong sau đó lại đẩy tảng đá chắn cửa hang lại.

Âm thanh bên ngoài, cộng thêm sự ngột ngạt mang lại đã đánh thức những tộc nhân Thụ bộ

- "Cháy cháy... Khói... Dậy, dậy mau...! "

-" Aaa.... Aaa! "

Một loạt âm thanh hỗn loạn bên trong truyền ra. Bên ngoài Trần Huyền cùng đám người đã sẵn sàng v·ũ k·hí chỉ chờ có người vọt tới.

Bên trong hang, lúc này Thụ thủ lĩnh cùng Vu cũng bị tiếng ồn gọi dậy, nhìn thấy khung cảnh hỗn loạn cộng thêm khói lửa mù mịt, cả hai đều không sờ rõ đầu óc. Phải mất một lúc Thụ mới lấy lại tinh thần, hắn liền hùng hổ chạy ra bên ngoài nắm cổ tên tộc nhân canh lửa giơ lên cao.

- "Mẹ kiếp, ngươi muốn đốt c·hết tất cả à!"

- "Thủ lĩnh.. Thủ lĩnh! Không phải là ta! Bên ngoài... Là bên ngoài..."

Tên tộc nhân kia sợ hãi, lắp bắp trả lời

Thụ nghe vậy liền hướng ánh mắt ra ngoài cửa hang, quả thật hắn nhìn thấy bên ngoài có một đống than lửa vẫn đang b·ốc k·hói ngùn ngụt. Tuy rằng bên trong hang cũng có những kẽ hở, thêm vài lỗ thông khí nhưng khói quá dày đặc không thể nhìn rõ tình hình bên ngoài thế nào.



Tức giận ném tên tộc nhân qua một bên, Thụ vớ lấy nồi nước gần đó chạy ra dội thẳng vào đống lửa, nhưng so với đám than lớn như vậy thì chút nước kia chả thấm vào đâu, ngược lại còn làm cho khói càng bốc lên nhiều hơn.

Hiện tại trong hang đã trở nên mờ mịt, tiếng ho vang lên khắp nơi, nhất là những người già và trẻ con đã bắt đầu xuất hiện người ngất đi vì ngạt khí.

Thấy tình hình đã có vẻ mất kiểm soát, Thụ cũng không suy nghĩ được nhiều. Hắn cấp bách gọi thêm hai đồ đằng dũng sĩ cùng với mình lao ra ngoài.

Cả ba vận sức chạy nhanh tông thẳng vào tảng đá chắn cửa. Chịu một lực cực lớn, tảng đá đổ ập ra ngoài, lực phản chấn cũng khiến ba người Thụ chấn động nằm vật ra trước cửa.

Tẳng đá đang nằm im bỗng đổ ập ra bên ngoài khiến đám Trần Huyền giật mình lùi lại. Sau đó có ba bóng người bỗng văng ra nằm lăn lộn.

Phản xạ lập tức những mũi tên bay ra găm thẳng vào ba người còn đang chưa kịp tỉnh táo.

- "Aaaa....!"

Tiếng hét thảm vang lên, một người trong đó c·hết ngay lập tức, Thụ cùng một người nữa có chút may mắn hơn chỉ trúng tên vào chỗ không quá hiểm.

Nhận thấy bên ngoài đứng đầy người, Thụ gian nan bò dậy nhìn đăm đăm.

-" Huyền, Thạch? Tại sao là Viêm bộ các ngươi..?"

- "Tại sao lại không thể là chúng ta? Không nghĩ tới đúng không? Không phải là các ngươi đánh chúng ta, mà ngược lại?"

Huyền lạnh nhạt lên tiếng.

Trong lúc này có thêm vài người nữa không chịu được mà lao ra. Không ngoài dự liệu, tất cả đều phải nhận những mũi tên vô tình của Viêm bộ. Lần này không có người may mắn, tất cả đều c·hết ngay lập tức.



Thấy tộc nhân bị vô tình g·iết hại, Thụ không chịu được mà hét lên.

- "Đừng, đừng ra ngoài..!"

Sau đó hắn chật vật nhìn thẳng vào Trần Huyền.

-"Các ngươi muốn gì? Tại sao lại muốn đánh Thụ bộ lạc?"

Trần Huyền nghe câu hỏi hết sức ngớ ngẩn không nhịn được mà cười lạnh.

-" Ngươi bị ngu à, chúng ta đến đây không lẽ để chơi!"

Nghe vậy, Thụ có chút khó mà chấp nhận sự thực. Trong thâm tâm hắn vẫn đang nghĩ Viêm bộ đã chỉ còn đang cố lay lắt sống sót. Bọn hắn thậm chí còn có ý nghĩ muốn tới Viêm bộ để kiếm chác. Nhưng ai mà ngờ, cái bộ lạc mà bọn hắn nghĩ có thể nuốt vào dễ dàng ấy bây giờ lại đang nắm tính mạng bọn hắn trong tay.

- "Ta biết các ngươi muốn gì, ta có thể dẫn Thụ bộ đầu hàng!"

Nói ra câu này như rút hết sức lực của Thụ, thêm việc v·ết t·hương vẫn chảy máu làm hắn có chút không trụ thêm được mà ngã vật ra nền tuyết.

-" Thụ bộ tất nhiên sẽ phải gia nhập vào Viêm bộ, nhưng ta không quá ưa thích ngươi Thụ thủ lĩnh. Vậy nên ngươi sớm c·hết đi thì tốt hơn!"

Trần Huyền vừa dứt lời, Thạch đứng bên cạnh lập tức đi lên rút đao đâm thẳng vào ngực Thụ làm hắn chỉ kịp hự lên một tiếng rồi tắt thở.

Sau khi đã giải quyết hết những người bên ngoài, thấy bên trong đã không còn âm thanh ồn ào. Trần Huyền biết bên trong đã hầu như không còn nguy hiểm gì nữa thì liền để mọi người xúc tuyết d·ập l·ửa.

Cửa hang đã không còn gì che chắn, gió lạnh bên ngoài liền lập tức lùa vào trong, khói đặc bên trong cũng nhanh chóng tản ra.

Đợi thêm một lát, Trần Huyền liền dẫn người đi vào. Chỉ thấy dưới đất nằm la liệt toàn người là người, có già có trẻ không sai biệt lắm đa số đã bị hôn mê do khó thở. Cũng còn vài người tương đối tỉnh táo, đây đều là những người khoẻ mạnh nên có thể chống chịu lâu hơn.

Những người này tuy chưa ngất đi nhưng cũng không còn chút sức lực nào, nhanh chóng bị tộc nhân Viêm bộ trói lại kéo ra ngoài.