Chương 34: Làm Thuộc Da – Rau Muối
Chương 34: Làm Thuộc Da – Rau Muối
Một đêm yên bình trôi qua, tia nắng nhàn nhạt phủ lên không gian báo hiệu cho một ngày mới với những kế hoạch mới.
Đã quen với việc thức khuya dạy học cho Nha nên Trần Huyền dạo gần đây cũng không còn cảm thấy quá mệt mỏi vào buổi sáng nữa.
Hít một hơi thật sâu, luồng không khí mát lạnh buổi sớm căng tràn trong lồng ngực đem lại cảm giác thực sự khoan khoái cho một ngày mới.
Vốn trước đó còn hơi lo lắng việc đám tù binh sẽ có phản kháng, nhưng dường như chiêu trò của Trần Huyền có tác dụng nên đám người cũng rất yên tĩnh, không gây nên chuyện gì.
Tiến hành các bài luyện tập quen thuộc trong khi chờ đám tộc nhân đi thu hoạch nhựa cây đã được thu gom từ hôm qua, Trần Huyền phát hiện từ lúc mình xuyên tới đây, cơ thể đã có sự khác biệt rất lớn.
Tuy thời gian không dài, nhưng do ăn uống đầy đủ cộng thêm rèn luyện đều đặn nên cơ thể hắn hiện tại phát triển vượt bậc cũng coi như không khác người trưởng thành là mấy. Từng khối cơ bắp trên cơ thể tuy không vạm vỡ như Thạch, nhưng lại rất săn chắc cân đối, thân hình giọt nước không quá béo cũng không quá gầy nhưng lại mang sức bật rất lớn.
Mải mê ngắm nghía cơ thể mà không biết ở xa xa nơi cửa hang có một đôi mắt đang tỏa sáng nhìn mình, mà nếu có biết có lẽ hắn sẽ còn biểu diễn vài tư thế thể hình ấy chứ.
Do lần trước đã được tận mắt chứng kiến khả năng sử dụng cung tiễn của tộc nhân, nên hiện tại Trần Huyền thấy có thể tạm dừng việc huấn luyện lại để tập trung vào việc xây dựng.
Những ngày qua không ngừng cố gắng, tường bao đã chỉ còn một phần nữa là có thể hoàn thành.
Trần Huyền muốn trong hai ngày này sẽ phải hoàn thành phần tường bao để có thể chuyển qua công việc khác.
Trong thời gian đợi đội thu nhựa cây trở lại, Trần Huyền lệnh cho đám người vớt hết tất cả da thú bao gồm da cá sấu cũng như da chuột đồng đã được ngâm nước tro trong hai ngày qua.
Sau khi vớt ra sẽ bắt đầu tiến hành loại bỏ các phần mỡ thừa còn bám trên bề mặt rồi kéo căng ra để chuẩn bị ngâm với dung dịch nhựa cây sắp được mang về.
Các phần da thú khô trước đây của bộ lạc cũng được xử lý tương tự, chỉ thêm một bước đầu tiên là ngâm với nước muối loãng nhằm phục hồi độ ẩm cho phần da đã quá khô.
Dung dịch nhựa cây được mang về tiến hành pha loãng, sau đó liền đem những phần da thú đã được làm sạch trước đó bắt đầu tiến hành ngâm, qua thêm một ngày là đã có thể vò mềm để đem hong khô tự nhiên.
Phần da thú thu được sau nhiều công đoạn như vậy sẽ trở nên mềm cũng như dẻo dai hơn, về độ bền cũng sẽ cao hơn lúc trước.
Sau khi xử lý xong phần da thì cũng tới bữa trưa, đám tù binh lại được thêm một lần ngạc nhiên về đời sống quá tốt của Viêm bộ, trước mắt thì việc b·ị b·ắt tới đây với bọn họ không phải việc gì xấu mà còn có thể nói như bị đĩa bánh rớt trúng đầu.
Buổi sáng trải qua hết sức bận rộn do phải đích thân thị phạm làm mẫu chỉ dạy cho đám người, cho nên Trần Huyền cũng quên béng luôn lũ chuột bị nhốt đêm qua.
Sau thời gian nghỉ ngơi, guồng quay công việc lại bắt đầu khởi động.
Trần Huyền cũng đi về phía đang nhốt lũ chuột để kiểm tra kết quả, cách không xa đã nghe thấy tiếng cắn nhau của lũ chuột, xem ra đám này còn khỏe mạnh lắm.
Mang tâm tình chờ đợi, tới khi thấy rau cỏ trong lồng đã bị tiêu diệt sạch sẽ trong khi lũ chuột vẫn còn đang chí chóe nhặng xị. Trần Huyền đến giờ mới coi như nhẹ lòng, bởi thí nghiệm vừa rồi đã cho thấy loại cỏ kia hoàn toàn có thể ăn được.
Hơn nữa, nếu như nó thực sự là thủy tổ của cây cải dầu thì chỉ cần chăm sóc cũng như chọn lọc kĩ qua vài năm, tuy vẫn không thể so sánh được với cây cải hiện đại nhưng để làm một loại rau xanh chính thì hoàn toàn dư xài.
Trừ những người đang làm việc tại công trường ra, những người rảnh rỗi còn lại đều được Trần Huyền huy động đi thu hoạch ‘rau cải’.
Tiến về lại khu vực trước đó, do lần này có chủ đích nên số lượng rau cải tìm được rất nhiều, ngoài phần lá cây lên tới cả trăm kg thì tại một số khu rau cải đã quá già nên đã kết hạt.
Thu được hơn nửa bình gốm hạt giống, chỉ cần đem về phơi khô sau đó cất giữ đến mùa xuân năm sau là đã có thể tiến hành lần gieo trồng đầu tiên.
Vì thời tiết đã cận đông cho nên số rau cải hiện tại cũng đã hơi già, nếu như đem đi nấu ăn thì sẽ có phần xơ xác chứ không còn được non mềm nữa.
Suy tính tới việc mùa đông tuyết trắng sẽ phủ kín mặt đất, có muốn tìm đồ ăn xanh cũng không có mà tìm. Trần Huyền liền quyết định đem hết số lá cải kia đi muối.
Cũng may hiện tại Viêm bộ không thiếu muối, ớt khô hái được lần trước cũng còn khá nhiều nên Trần Huyền sẽ đem đi muối khô giống Kimchi để có thể bảo quản lâu hơn. Chứ nếu muối theo kiểu truyền thống của Việt Nam thì nếu không ăn nhanh sẽ rất dễ vì chua quá mà hỏng mất, rất lãng phí.
Đem tất cả số rau hái được rửa sạch, vảy khô nước sau đó trộn với một lượng muối vừa đủ để rau mềm ra.
Lại lấy hết số ớt khô còn lại nghiền nát thành bột đem trộn đều với số rau đã được ướp với muối.
Hơn một trăm kg rau, Trần Huyền phải dùng tất cả bình gốm còn dư của Viêm bộ mới chứa đựng hết, cả số bình gốm vốn được để đem đi làm giao dịch cũng bị trưng dụng cho công việc trước mắt.
Với số lượng rau muối này thì nếu ăn tiết kiệm sẽ hẳn là đủ cho mùa đông, chỉ cần tới mùa xuân, vạn vật sinh sôi trở lại thì lúc đó cũng hẳn không cần ưu sầu vì rau xanh nữa.
Vốn định đem cả số quả dại hái được đi chế biến, nhưng ngặt nỗi không thể muối trái cây được, giá như hắn có đường hay thậm chí là mật ong đi nữa thì việc bảo quản trái cây sẽ dễ hơn nhiều.
Bởi số lượng đồ gốm bị thâm hụt quá lớn, nên cần phải bổ sung thêm. Gánh nặng này liền được đặt lên vai Sợi và Cát. Vốn đã quá quen tay với việc làm gốm, cả hai bây giờ đã trở thành những người thợ gốm bậc nhất Viêm bộ, thậm chí có thể nói bậc nhất đại lục cũng hẳn không ngoa.
…
Thời gian nhất chuyển, ba ngày vội vàng mà qua, như là bạch mã qua khe hở (bạch câu quá khích).
Tỉnh dậy một ngày này, Trần Huyền liền lộ ra rất phấn chấn. Bởi công trình lớn nhất từ trước tới nay của Viêm bộ đã chính thức hoàn công.
Đứng ở cửa hang, phóng tầm mắt về phía trước, đập vào mắt đầu tiên là một cánh cổng to lớn với hai tháp canh sừng sững, giữa không gian trống trải xung quanh càng làm nó trở nên tráng kiệt.
Kéo dài về hai bên là một hàng tường bao cao gần 3m, bao quanh một khu vực rộng lớn. Phần tường hai bên kết nối với vách đá tạo thành một thể hoàn chỉnh bao bọc lấy toàn bộ khoảng không gian phía trước của Viêm bộ.
Trên phần tường bao, cách mỗi 30m là một bậc thập cấp nối từ mặt đất tới đỉnh của tường bao được đắp nện bằng đất rất rắn chắc dùng để nhanh chóng leo lên đầu tường trong trường hợp khẩn cấp.
Phần tường bao rộng 2m đủ cho 2,3 người đi lại di chuyển canh gác, hay sắp xếp người phòng thủ khi bị t·ấn c·ông.
Phần đất nện ở giữa thấp hơn phần tường gỗ tầm nửa mét giúp những người đứng trên đó có thể ẩn nấp nếu bị t·ấn c·ông b·ằng phi lao hay ném đá.
Phần nền được trải một lớp cây gỗ để đi lại cho chắc chắn, tránh trường hợp nền đất trơn trượt nếu trời có mưa.
Nhìn cảnh quan kỳ vĩ trước mắt, tuy đều tham gia vào quá trình xây dựng, nhưng khi nhìn thấy công trình hoành tráng do chính bàn tay sức lực của mình làm ra, toàn tộc nhân Viêm bộ đều không kìm được kích động mà run rẩy.
Đám tù binh Muối bộ qua vài ngày ăn ở dưỡng thương tại Viêm bộ đến hiện tại cũng đã có thể đi lại hoạt động bình thường, khi đám người nhìn thấy thứ trước mắt cũng đều ngẩn người nghi hoặc bởi bọn họ chưa từng nhìn thấy thứ gì tương tự.
Cho tới khi được một tộc nhân của Viêm bộ giải thích lại công dụng theo như lời Huyền thủ lĩnh nói thì đám người mới thực sự hiểu được sự an toàn mà thứ kia mang lại.
Tất cả ánh mắt nhìn về Trần Huyền đều mang theo vẻ khâm phục, tôn sùng.
Đặc biệt là Tráng, qua vài ngày tiếp xúc, cũng như biết Trần Huyền làm cho Viêm bộ thay đổi như thế nào trong một thời gian ngắn. Trong lòng Tráng như đã đưa ra quyết định, một quyết định sẽ thay đổi cả cuộc đời Tráng.