Minh Châu công chúa nói: "Có nghĩa phụ là Lục tổng quản, nếu như lại có sư phụ là Kiếm Thần thì bối cảnh hiện tại của Lục đại nhân còn mạnh hơn bổn cung".
Lục Nguyên Hạo: ". . ."
Hắn cảm giác mình hoàn toàn theo không kịp tiết tấu với những người khác.
Ngay lúc này, Chu Phân Phương khẽ ồ lên một tiếng, tìm thấy ba cái lệnh bài từ trêи thân thể của ba con đại yêu.
Sau khi nhìn thấy ba cái lệnh bài, sắc mặt mọi người lập tức thay đổi.
Chu Phân Phương ngăn tại trước người Ngụy Quân, đối diện Cơ Soái, giơ lên ba cái lệnh bài, giọng nói cực kì lạnh lẽo: "Cơ Trường Không, ta cần một lời giải thích."
Cơ Trường Không nhìn ba cái lệnh bài trong tay Chu Phân Phương, lông mày nhíu lại, thản nhiên nói: "Vu oan giá họa mà thôi".
"Trường không lệnh hạ, thốn thảo bất sinh (dưới Trường Không lệnh, cỏ cũng không sống)." Giọng nói của Chu Phân Phương càng thêm lạnh lẽo: "May mắn là Lục Nguyên Hạo xuất kiếm rất nhanh, nếu không chờ ba con đại yêu phát động ba cái Trường Không lệnh thì thần tiên cũng cứu không được bọn họ. Cơ Trường Không, ngươi nói là bi vu oan giá họa, vậy trừ ngươi ở đây ra thì ai có thể tùy ý xuất ra ba cái Trường Không lệnh?".
Không khí nháy mắt sát khí lạnh lẽo hẳn lên.
Trong mười năm chiến tranh vệ quốc, Đại Càn xuất hiện vô sô nhân tài.
Mà Trường Không lệnh là ác mộng làm cho quân địch sợ hãi.
Trường Không lệnh hạ, thốn thảo bất sinh.
Tám chữ này, là thiết luật đã dùng để vô số máu tươi quân địch cùng Yêu tộc chứng minh.
Mà nay, Trường Không lệnh lại xuất hiện.
Tất cả mọi người đều biết, tất cả Trường Không lệnh đều do Cơ Soái chế tạo, bên trong có chứa trận pháp sát phạt siêu mạnh cùng với thuốc nổ.
Thứ này tạo ra không dễ cho nên số lượng Trường Không lệnh không nhiều, cho dù năm đó ở trêи chiến trường thì số lượng Trường Không lệnh xuất hiện cũng không quá một trăm cái.
Mà mỗi một lần Trường Không lệnh xuất hiện đều lấy đi ngàn vạn sinh mạng.
Ba con đại yêu một khi khởi động ba cái Trường Không lệnh thì lập tức sẽ nổ nát không gian pháp bảo, mà Ngụy Quân ba người cho dù có may mắn sống sót thì cũng sẽ bị cuốn vào khe hở không gian.
Không sớm thì muộn đều sẽ chết.
Với thực lực của Ngụy Quân bây giờ thì nhất định sẽ chết.
May mà Lục Nguyên Hạo nhanh tay xuất kiếm khiến cho ba con đại yêu không có cơ hội phát động Trường Không lệnh.
Chu Phân Phương nói với Ngụy Quân: "Ngụy Quân, nhớ kỹ, ngươi nợ Lục đại nhân một mạng. Nếu không nhờ Lục đại nhân, lần này ngươi chết chắc rồi. Về sau nhất định phải báo đáp ân tình cứu mạng này của Lục đại nhân."
Ngụy Quân trong lòng bị hung hăng đâm một đao.
Hóa ra lần này, khoảng cách đến cái chết của mình so với tưởng tượng còn gần hơn rất nhiều.
Lần này đối phương thật sự muốn chặn hết đường sống của mình.
Ba con đại yêu, ba cái Trường Không lệnh cùng một pháp bảo loại giam cầm không gian, toàn bộ không một kẽ hở.
Gặp loại phục kϊƈɦ này dưới tình huống bình thường thì kết cục chắc chắn là chết.
Đáng tiếc, lại gặp phải Lục Nguyên Hạo.
Lục Nguyên Hạo chết tiệt.
Ngụy Quân hơi nghiến răng: "Lão sư yên tâm, ta nhất định sẽ cảm ơn Lục đại nhân."
Bản tôn nói được thì làm được.
Ân nghĩa nhỏ, bản tôn còn chắc chắn sẽ báo đáp, huống hồ là ân cứu mạng.
Ngụy Quân thật sự hận.
Phía sau, Lục Nguyên Hạo tuy vẫn còn chút mơ hồ, nhưng cũng dần dần hiểu ra sự thật.
Nghe được lời cảm tạ của Ngụy Quân, Lục Nguyên Hạo chạy đến, khiêm tốn nói: "Ngụy đại nhân không cần câu nệ, ta cũng chỉ làm theo bổn phận thôi."
Ngụy Quân: "...Lục đại nhân, ngươi con mẹ nó đúng là một nhân tài."
Một đao bổ này, bản Thiên đế một chút tính tình cũng không có.
Lục Nguyên Hạo lại hồn nhiên cười cười.
Ngụy Quân nhìn thấy gương mặt hồn nhiên của hắn thì rất muốn đánh lên một cái.
Nhưng lý trí nói cho hắn biết, hắn không phá được phòng ngự của Lục Nguyên Hạo.
Đây là một câu chuyện buồn.
Hiện tại Ngụy Quân bắt đầu mong chờ lúc mình khôi phục lại được thực lực.
Nếu không khôi phục được thực lực thì gặp phải loại yêu nghiệt như Lục Nguyên Hạo này, thật sự là không hề vui vẻ.
Khi nội tâm của Ngụy Quân đang đem mười tám đời tổ tông của Lục Hạo Nguyên ra chửi thì Cơ Trường Không cũng đang gặp phải một Bán Thánh khiến cho hắn thật sự áp lực
Luận về thực lực thì Cơ Trường Không đánh ngang ngửa Chu Phân Phương lúc nàng chưa đột phá Bán Thánh, thậm chí còn mạnh hơn một ít.
Nhưng sau khi Chu Phân Phương đột phá xong thì trực tiếp gia nhập hàng ngũ đỉnh cao đương thời rồi.
Hiện tại nếu đánh một chọi một thì nhất định Chu Phân Phương mạnh hơn hẳn.
Nhưng Cơ Trường Không cũng không hề sợ hãi.
s
Đánh không lại thì đánh không lại, nhưng thủ đoạn bảo toàn tính mạng vẫn là có.
Hơn nữa, trêи thế gian này, kẻ có thực lực hơn chưa chắc là kẻ chiến thắng.
Nhất là những tướng quân như Cơ Trường Không cùng Triệu Quân, những kẻ dù trải qua chiến tranh vệ quốc khắc nghiệt như vẫn sống sót.
Thực lực của bọn họ sẽ mạnh hơn những người cùng cảnh giới ba phần.
Đối mặt với uy áp của Chu Phân Phương, sắc mặt Cơ Trường Không vẫn lạnh nhạt như cũ, giọng điều thì nhẹ hơn ba phần.
"Tạo ra Trường Không lệnh cũng không dễ, người có thể tùy ý lấy ra ba cái cũng không nhiều, nhưng là vẫn có vài người. Năm đó, khi ta đúc Trường không lệnh thì có đưa ra ngoài một tí. Ví dụ như trong kho của hoàng thất có ba Trường Không lệnh, quốc sư được ta tặng cho ba cái, Lục Khiêm cũng được ta cho hai cái, ngay cả Tử Long cũng được ta tặng cho một cái. Ngoài ra ta cũng làm mất vài cái trêи chiến trường, đối với người có tâm muốn sưu tập ba cái Trường Không lệnh thì chỉ cần đủ khả năng, cũng không phải không thể."
Dừng một chút, Cơ Trường Không tiếp tục nói: "Đúng rồi, chỗ Dương đại soái, ta cũng tặng hắn năm cái Trường Không Lệnh."
Những lời này của Cơ Trường Không làm cho tất cả mọi người đều chấn động.
Chuyện Dương đại soái chưa chết không nhiều người biết lắm.
Nhưng hôm nay tất cả mọi người đều đã biết.
Công chúa Minh Châu cũng biết.
Lục Nguyên Hạo nhìn thoáng qua Ngụy Quân, bỗng thốt ra: "Chẳng lẽ Dương đại soái muốn cướp đi quyển nhật ký của hắn sao? Không muốn để nội dung bên trong bị lưu truyền đi."
Suy đoán này cũng khá hợp lý.
Bởi vì nếu nửa bản nhật ký này được công bố, Dương đại soái có khả năng sẽ chết.
Ánh mắt Chu Phân Phương chợt lóe lên, âm thanh lạnh lẽo nói: "Chuyện này, ta sẽ truy xét đến cùng. Ngụy Quân là đệ tử của ta. Nếu muốn giết Ngụy Quân thì phải giết chết ta trước đã. Nếu không, ta nhất định cho hắn thấy lửa giận của Bán Thánh."
Những lời này của Chu Phân Phương đều là nói với không khí.
Nhưng nàng tin tưởng tất cả mọi người đều có thể nghe thấy lời này.