Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn - Chương 96: Nguy (2)




Biểu hiện của ba người bị Dương lão phu nhân xem ở trong mắt, lão phu nhân bất động lặng lẽ nói: "Tú Liên cùng con ta là một cặp vợ chồng rất tình cảm, sau khi con ta chết, nàng cũng đã bị đả kϊƈɦ nặng nề, vài năm nay già đi rất nhanh."



Sắc mặt Ngụy Quân không thay đổi, chân thành nói: "Nhật kí của đại soái đối với Dương phu nhân ngài đều là ca tụng, hơn nữa ngài cả đời thủ thân như ngọc, một đời một kiếp chỉ yêu một người, thực sự khiến cho chúng ta bội phục."



Ngụy Quân đã phát hiện Dương phu nhân là người bình thường, vậy nên Dương lão phu nhân khẳng định sẽ không để cho Dương phu nhân xem nhật kí của Dương đại soái, để cho nàng không phải chịu nguy hiểm.



Chu Phân Phương từng dạy qua hắn, một nam nhân thành thục sẽ phải biết nói dối.



Ngụy Quân đã áp dụng những gì đã học.



Dương phu nhân nghe thấy Ngụy Quân nói như vậy thì đôi mắt đỏ lên, ôn nhu nói: "Thủ Nghiệp quả thật là một nam nhân tốt, sau khi kết hôn hắn chưa từng động qua nữ nhân thứ hai. Bạch đại nhân, về sau ngươi tìm nam nhân cũng phải tìm người giống như Thủ Nghiệp vậy."



Bạch Khuynh Tâm: "..."



Nàng tỏ vẻ từ chối.



Ngụy Lang so với Dương đại soái nhà ngươi thì tốt hơn nhiều, một chàng trai trong sáng.



Bữa tiệc này của Dương gia cũng không phong phú, nhưng mà ba người Ngụy Quân đều ăn thực sự rất thoải mái, vui vẻ, khiến cho Dương lão phu nhân cũng vui vẻ ra mặt.



Lão nhân này thật ra rất thích xem sinh khí bừng bừng của người trẻ tuổi, nhìn thấy bọn hắn vui vẻ thoải mái ăn cơm, càng nhìn càng thích.



Hiễn nhiên ba người Ngụy Quân khiến cho Dương lão phu nhân thật sự yêu thích.



Thời điểm ba người cáo từ, Dương lão phu nhân còn có chút lưu luyến không rời.



Hơn nữa luôn dặn dò: "Ngụy đại nhân, ngươi nhất định phải chú ý an toàn."



Ngụy Quân gật đầu: "Lão phu nhân yên tâm, có Lục đại nhân ở đây, ta rất an toàn."



Ngụy Quân thề với trời rằng hắn chỉ là thuận miệng nói mà thôi.



Từ biệt Dương lão phu nhân, ba người Ngụy Quân rời khỏi Dương gia, tới Hàn Lâm viện.



Vừa mới đi đến một ngã tư, đột nhiên sắc mặt của Lục Nguyên Hạo và Bạch Khuynh Tâm đại biến.





Ngụy Quân cũng cảm giác da đầu có chút tê, đó là báo động có nguy hiểm chết người.



Không khí bốn phía rất im lặng.



Mà ở phía đối diện ba người thì có ba con đại yêu cười toe toét, mở ra cái mồm to chậu máu.



"Ngụy Quân? Giao nhật kí ra đây, ngươi sẽ được chết toàn thây."







Lời còn chưa dứt, ba con đại yêu đã nhanh chóng biến hóa, hiện ra chân thân, hơi thở mang theo sự tử vong.



Yêu khí bay lên tận trời làm chấn động toàn bộ kinh thành.



Phủ Thừa Tướng.



Thượng Quan Tinh Phong và Thượng Quan thừa tướng đồng thời kinh ngạc đứng dậy.



Sắc mặt Thượng Quan Tinh Phong trắng bệch: "Cha, chuyện này dường như không phải do chúng ta bố trí."



"Là đại yêu." Thượng Quan thừa tướng nhanh chóng phán đoán ra khí tức của đại yêu: "Xong, ba con đại yêu, ra tay là tất sát, Ngụy Quân chết chắc rồi."



Ngụy Quân, người bị Thượng Quan thừa tướng phán là chết chắc rồi thì lúc này đang mừng như điên.



"Lục đại nhân, Bạch đại nhân, các ngươi đi mau, để ta cản chúng cho các ngươi."



Không ai được ngăn cản ta.



Ta đang rất gấp.



Ngụy Quân trực tiếp lao thẳng vào ba con đại yêu.



Thật là thấy chết không sờn.




Đôi mắt của Lục Nguyên Hạo và Bạch Khuynh Tâm nhất thời đỏ lên.



Hệ thống tu luyện của yêu tộc hoàn toàn khác với loài người.



Đại yêu có thể biến hóa thành người và sức mạnh của nó gần như ngang bằng với Kim Đan chân nhân của Tu Chân Giới.



Loại yêu quái ở cấp bậc này không phải là vật hi sinh có thể dễ dàng bỏ qua được nữa.



Thượng Quan Tinh Phong đã mượn người của Thượng Quan Thừa tướng nhưng cuối cùng cũng không mượn nổi một thích khách ở cấp bậc này.



Vì vậy, vụ ám sát lần này là thật.



Lục Nguyên Hạo và Bạch Khuynh Tâm còn sáng suốt hơn rất nhiều so với Ngụy Quân, cả hai ngay lập tức đã nhìn ra ý định muốn giết người của đối phương.



Vốn dĩ Lục Nguyên Hạo muốn chạy thoát thân.



Hắn đã chuẩn bị cả tư trang để chạy trốn cho Ngụy Quân và Bạch Khuynh Tâm. Nếu ba người họ nhất quyết bỏ chạy, thì lúc phát hiện ra có ba con đại yêu thì chắc chắn vẫn còn cơ hội.



Nhưng Ngụy Quân không muốn, ngược lại còn chủ động tự sát, công kϊƈɦ ba con đại yêu kia, cũng chính là muốn cho hai người kia một cơ hội để trốn thoát.







Cả hai đã rất do dự, bây giờ có muốn cũng không chạy được nữa.



Khoảnh khắc tiếp theo, lĩnh vực giam cầm trỗi dậy, không gian bốn phía liên tục biến ảo.



Cả ba người cùng ba con đại yêu kia đã tiến vào một vùng không gian khác.



Lục Nguyên Hạo bắt đầu lo lắng.



“Đó là pháp bảo loại giam cầm không gian, tới đây rồi thì hoàn toàn không thể thoát ra được nữa.”



Lúc này Ngụy Quân vẫn liên tiếp tung đòn công kϊƈɦ chống lại ba con đại yêu kia.




Phủ Thừa Tướng.



Cảm nhận được yêu khí đã tan biến, tuy rằng Thượng Quan Thừa tướng không được tận mắt chứng kiến nhưng cũng đã phỏng đoán được tình hình của cuộc chiến này.



“Ba con đại yêu đó có mang theo pháp bảo loại giam cầm không gian, mấy người của Ngụy Quân có lẽ đã bị kéo vào trong đó rồi.”



Sắc mặt Thượng Quan Tinh Phong tái nhợt, hai tay nắm chặt: “Phụ thân, tại sao lại xuất hiện đại yêu ở kinh thành? Giám Thiên Kính đâu rồi? Ba con đại yêu này sao lại dám xuất hiện ở kinh thành cơ chứ?”



Kinh thành, thủ đô Đại Càn.



Giám Thiên Kính từ trêи trời theo dõi từng chân tơ kẽ tóc của mọi việc.



Theo lý mà nói, một khi Giám Thiên Kính được kϊƈɦ hoạt, đừng nói là ba con đại yêu, cho dù ba con yêu vương đi nữa thì cũng chỉ có một con đường chết.



Vì vậy sự xuất hiện của ba con đại yêu này có chút không đúng.



Tên thích khách mà Thượng Quan Tinh Phong đã chuẩn bị cho Ngụy Quân cũng chỉ là Nhân tộc chứ đâu phải Yêu tộc.



So với Thượng Quan Tinh Phong thì Thừa tướng có vẻ bình tĩnh hơn, đầu óc cũng nhanh nhạy hơn: “Một con đại yêu cũng không thể lẻn vào kinh thành được, huống chi là ba con đại yêu, chỉ có một khả năng duy nhất.”



Thượng Quan Tinh Phong thấy Thừa tướng nói vậy liền run lên, đáp: “Ba con đại yêu này là được người nào đó nuôi dưỡng, vốn dĩ đã ở trong kinh thành.”



Nghe nói giáo đình ở Tây đại lục có thể biến một con người thành con rối theo ý muốn.



Yêu tộc cũng có thể hút lấy ba hồn bảy vía của Nhân tộc rồi luyện chế thành những yêu bộc của riêng bọn chúng.



Tất nhiên, Nhân tộc cũng có những phương thức liên quan đến việc đó.



Đặt ra những cấm chế trong cơ thể của yêu tộc, kiểm soát sự sống và cái chết của yêu tộc chỉ bằng một ý niệm. Nhờ phương thức này mà có thể điều khiển được Yêu tộc.



Nhưng không có nhiều người có khả năng làm được điều này.