Người Tình Tàn Nhẫn

Chương 52: Xông vào hang cọp




Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

“Mẹ kiếp, cô điên rồi hay sao .” Khúc Vận chạy đuổi theo cô, nghiến răng tức giận kéo tay Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lâm Quân Dao.

Nhưng bọn họ đã muộn, đám người kia cực kỳ cảnh giác, Lâm Quân Dao vừa đi theo, thì bọn chúng đã phát hiện ra.

Đến khi Khúc Vận tìm đến, mọi chuyện đã quá muộn rồi.

“Trần Duy .” Các bạn đang đọc truyệŋ tại w•eb ŋhayho.č0m

Lâm Quân Dao yếu ớt gọi tên.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Nhưng Trần Duy lại đứng đó lạnh lùng nhìn hai người, Lâm Quân Dao nhìn cô ta, trong lòng có biết bốc nhiều lời muốn nói.

Chẳng qua, cô còn không nói được, thì Trần Duy đã lạnh lùng hạ lệnh:

“Giết .”

” Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Đám sát thủ kia nhận lệnh xong, ngay lập tức liền xông đến chỗ Lâm Quân Dao và Khúc Vận.

Bọn chúng ra tay rất độc, chiêu nào chiêu nấy gần như là nhằm vào tử huyệt.

“Trần Duy, cậu điên rồi sao, mình là Dao .” Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Nhưng Trần Duy không nghe thấy lời của cô, cô ta chỉ lạnh lùng đứng bên ngoài vòng vây, lãnh đạm quan sát mấy người quần nhau.

Khúc Vận tức giận, bắt lấy tay Lâm Quân dao quở trách:

“Cổ ta không phải là Trần Duy lúc trước rồi, cô không thấy cô ta muốn giết chúng ta bằng được sao ?"

Lâm Quân Dạo lắc đầu, cô vẫn không thể nào tin được sự thật đang diễn ra trước mắt, mọi thứ quá đỗi ngỡ ngàng, không chân thật “Có môi hai đứa con gái yếu ớt, cũng không giải quyết được .”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Nói rồi, tự mình Trần Duy giảm chân nhảy vào trong vòng vây.

Bố người nhìn nhau, Khúc Vận nắm chặt dao cảnh giác.

Lâm Quân Dạo không hiểu nhìn cô.

“Trần Duy, cậu không nhận ra mình sao “Các người là do kẻ nào phái đến giờ Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Có ngỡ ngàng nhìn cô ta, nhưng cũng chỉ đối lại được sự cười nhạc khinh bỉ.

“Cô là cái thứ gì .”

" Khúc Vận nhổ một ngụm nước bọt, không cần nhiều lời liền xông đến chỗ Trần Duy Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Hai người trực diện giao chiến, tiếng lưỡi dao và những đường quyền va cham vang lên, khiến người ta không khỏi khiến người ta gai người.

' Thân pháp không tồi .” "111

Khúc Vận tránh một chưởng của Trần Duy, sau đó lùi lại.

“Bắt cô ta lại .”

" Trần Duy cũng đã nhận ra Khúc Vận không phải là người dễ chơi, cô ta liền chuyển mục tiêu Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Trần Duy lau vết máu trên cánh tay, khế hừ lạnh.

đến chỗ cô.

Quả nhiên, trong lúc Lâm Quân Dao còn lo lắng cho Khúc Vận, đám người luôn bốc vây nãy giờ đẳng sau bọn họ liền nhanh như cắt tóm lấy cô khống chế lại.

Khúc Vận muốn tiếng ứng cho cô, nhưng mọi chuyện đã muộn, cô cũng bị người ta khống chế lại.

"Cậu muốn làm gì .” Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Trần Duy đắc ý, cô ta từ từ tiến lại.

Lâm Quân Dao bị người ta bắt được, chỉ có thể trơ mắt kinh ngạc nhìn Trần Duy.

“A, không được động đến cô ta .” Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Đoản đạo của Trần Duy vừa giơ lên, một tên sát thủ khác chạy tới ngăn cản.

Trần Duy nhất thời, nghi hoặc nhìn hắn:

“Cậu nói gì? “Người kia ra lệnh, không được giết bọn họ .” Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Trần Duy nghiến răng, cô ta hít sâu một tiếng, rồi mới buông đoản đạo trong tay.

“Đưa về căn cứ.

Khúc Vận và Lâm Quân Dao khẽ thở phào một hơi.

Hai người bọn họ bị bịt mắt đưa đi, trên đường không nhìn thấy gì, nhưng dựa vào cảm giác, Lâm Quân có thể cảm nhận được, bọn họ dường như thay đổi rất nhiều con đường.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Trên đường trở về, đám người Trần Duy còn tiện tay xử lý thêm vài đám người khác cũng đang di chuyển trong rừng.

“Đưa hai bọn họ vào khu vực cho nô lệ .”

Trần Duy liếc hai người bị trói gông lại đưa đi, ánh mắt lạnh lùng khẽ nhìn bóng lưng của Lâm Quân Dao một lúc, bàn tay bên dưới khẽ siết chặt lại, cuối cùng vẫn dứt khoát mà rời đi.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Vào đi “Ngoan ngoãn một chút.

Ram!!! Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lâm Quân Dao và Khúc Vận bị đưa đến một căn hầm lớn, đám sát thủ kia thô lỗ ném hai người vào trong, sau đó rất nhanh liên khóa cửa rời đi.

“Dao, cô không sao chứ?"

Đám người bên trong thấy có người mới đến, liền xúm lại ngồi xem xét.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Hai người được cởi trói, tầm nhìn trước mắt cũng đã được thông thoáng trở lại.

Trong giây đầu tiên, bọn họ liền lướt một vòng nơi này.

Dường như là một cái động chứa lớn, bốn bề là tường đá, bên ngoài chỉ có vài ánh đuốc tối sầm.

“Nơi này rốt cuộc là chỗ nào .” Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Khúc Vận cũng đứng dậy, đi đến gần Lâm Quân Dao.

Quan sát một hồi, mới bắt đầu hồ nghi lên tiếng:

"Không chừng là hang ổ của Luke ...

Lâm Quân Dao nghe vậy, nửa mừng nửa lo.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Cô đã đi tận đến nơi này, không chừng sẽ rất nhanh liền gặp được bố mẹ rồi.

Nhưng mà không lâu sau đó, khi hai người còn chưa lên xong được kế hoạch, một cô gái khác lại được đưa vào.

Nhìn thấy người này, cả Khúc Vận lẫn Lâm Quân dao liền kinh ngạc không thôi.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Cô gái này mặt mũi bẩn thỉu, quần áo rách rưới bẩn thỉu đến nỗi thảm hại.

“Lương Lan.

Khúc Vận nhận ra người này, lúc ở trong nước chạy trốn, người phụ nữ trước mắt này cũng góp một phần không nhỏ.

“Sao cậu lại ở đây?"

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lương Lan nhìn thấy hai người, nhất thời cũng nổi lên sự kinh ngạc không hề nhẹ.

Cô ngồi dậy, định tiến đến chỗ Lâm Quân Dao, nhưng mà ừa cử động, cả người liền đau đến run lên.

“Mình không biết, lúc trước Thẩm Trác đột ngột mất tích, mình đi theo liền bị đánh ngất, sau đó liền bị một đám người vận chuyển, cuối cùng bị đưa đến đây .”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Nói đoạn, Lương Lan mới cảm thấy sai sai, cô quay lại nhìn hai người trước mắt, kinh ngạc hỏi:

“Sao hai người cũng ở đây. Lâm Quân Dao giật mình, ái ngại rụt cổ.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lương Lan thấy vậy, lại càng ngạc nhiên:

“Cô gái này trông thật quen mắt .”

Lương Lan vò đầu, cuối cùng đôi mắt liền vụt sáng:

“Cô chính là người .”

ở bến tàu.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Khúc Vận chán nản gật đầu.

Bố người đồng loạt thở dài Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lương Lan tỏ vẻ lo lắng, muốn dò hỏi thông tin, nhưng Khúc Vận đã giữ cô lại.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lâm Quân Dao không hiểu nhìn Khúc Vận, nhưng cô ấy chỉ lắc đầu.

“Cô ta không liên quan đến chuyện này, hơn nữa, những chuyện sau này còn rất nguy hiểm, không biết chuyện sẽ có lợi cho cô ta .”

Nghe Khúc Vận nói vậy, Lâm Quân Dao mím môi khẽ đồng tình.

“Cậu với Khúc Vận đang tính trò gì thế ?"

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lương Lan giữ tay cô, thái độ nghi ngờ.

“Chúng ta phải ra khỏi đây, cậu không muốn sao ...?"

Thấy cô nói thế, Lương Lan lại nhíu mày một lúc.

Tối hôm đó, căn cứ kia xảy ra một vụ cháy lớn.

Khúc Vận cùng với Lâm Quân Dao còn cả Lương Lan, nhân lúc hỏa hoạn mà đột phá vòng vây ra ngoài.

'Dao, cô đưa Lương Lan ra ngoài trước, chúng ta sẽ gặp lại ở bên ngoài

“Không được, một mình cô ở lại quá nguy hiểm.

Khúc Vận bóp vai cô, ánh mắt sắc bén kiên định:

“Nghe lời đi, tôi cũng là sát thủ đấy .”

Lâm Quân Dao nhìn Khúc Vận, nhưng chỉ thấy ánh mắt cô gái đó chắc nịch như núi, một sự tự tin, còn có cả lòng kiêu ngạo ngút trời.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Cô dường như đã quên mất, Khúc Vận cũng là một sát thủ, còn là một sát thủ rất giỏi, chẳng qua, nếu không phải bị cô vướng chân, nhất định cũng sẽ không bị bắt theo.

Cô rời đi, đồng nghĩa với chuyện Khúc Vận không còn gánh nặng nữa.

"Lương Lan, chúng ta đi .”

" Lương Lan mặt đầy bùn đất, trước khi rời khỏi, tim cô bất giác đập mạnh một nhịp, trong một khắc, cô như vô tình quay đầu, bóng dáng Khúc Vận chìm vào màn đêm, ẩn hiện thoăn thoắt.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Trông đầu bất giác có một vài hình ảnh vụt qua, nhưng hà rất nhanh liền biến mất.

Lâm Quân Dao và Khúc Vận sớm đã lên kế hoạch xong xuôi, chẳng qua, Lương Lan xuất hiện, là một biến cố ngoài ý muốn.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Cô vốn dự định sau khi đưa được Lương Lan an toàn ra ngoài, bản thân sẽ quay lại.

Mục tiêu của cô là Luke, chưa tìm được hắn, cô sao có thể dễ dàng rời đi.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Nhưng mà, mọi chuyện không thể nào thuận lợi như dự tính được.

Trần Duy lại xuất hiện, dường như cô ta sớm đã đoán ra mục đích của cô, nên đã chờ sẵn ở nơi này rất lâu. Quay lại лhayho.com để cùng ŋhảy hố nhiều ţȓuyện hay nhé!

Nhìn thấy Trần Duy, lòng Lâm Quân Dao không biết là cảm xúc như thế nào.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Một người trước đó vẫn còn tốt đẹp, cô coi như một người bạn tốt, đột nhiên vào một ngày lại như biến thành một người khác, thậm chí còn muốn giết chết cô, Lâm Quân Dao không biết nói sao, chỉ là cổ họng khẽ nghẹn lại l mà thôi.

Trần Duy nhìn thấy hai người, ánh mắt lạnh bằng không cảm xúc.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lương Lan kinh ngạc nhìn người trước mắt.

"Đến đây thôi, những con chuột rác rưởi .”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.