Người Tình Tàn Nhẫn

Chương 48: Ai mới là thần bài




“Khúc Vận, là cô?"

"Cô gái này là ai?"

Sau khi tiến vào trong, hai người gặp được một người đàn ông khác.

Khúc Vận nhìn hắn, trong lòng còn mang theo vẻ chán ghét.

Lâm Quân Dạo chưa biết thân phận người này, cũng e dè cảnh giác.

“Cậu nằm vùng ở đây nhiều năm, có biết một người tên Sun không?"

“Cô muốn nói đến thần bài Sun .” Khúc Vận gật đầu, người đàn ông kia ngạc nhiên hỏi:

“Thủ lĩnh lại có chỉ thị mới sao?"

“Không phải, việc riêng.

Người nọ à một tiếng, kéo một chiếc ghế tới, liếc nhìn Lâm Quân Dao.

“Là liên quan đến cô sao?"

người nọ khẽ lên tiếng.

Lâm Quân Dao không hề phủ nhận, thấy Khúc Vận gật đầu cô liền lên tiếng hỏi:

“Người đó có lai lịch thế nào? Tôi có thể tìm hắn được ở đâu?"

“Rouge, tôi cần tin gấp .”

Khúc Vận cũng nói thêm.

Rouge mỉm cười:

“Hắn là thần bài, đương nhiên sẽ ở Casino rồi .”

“Ở Las vegas này, hắn thường đi đến nhất là Casino khu đông, nơi đó là thánh địa của hắn, cũng là chỗ xa hoa nhất .”đúng rồi .”

“Nếu tôi không nhầm, thì trước kia cô động độ Hồng Thiên ở đó phải không, sòng bài này cũng chính là một trong những gia tài của hắn đấy ... “Nhưng Sun không phải là một người dễ chơi đâu, hắn có một thế lực ngầm rất khủng bố chống lưng, đám người bình thường không dễ gặp được hắn đầu, còn nữa, muốn gặp hắn, nhất định phải qua được thử thách hắn đặt ra .”

Lâm Quân Dao nghe Rouge nói, nhíu chặt mày lo lắng:

“Thử thách.?"

“Thử thách gì?"

Rouge lắc đầu, khuôn mặt tỏ vẻ bất lực:

“Tên biến thái đó rất nhiều trò, ai biết hắn sẽ ra những thử thách gì.?"

Khúc Vận siết tay, vầng trán khẽ nheo lại:

“Tôi biết rồi .”

"Hai người tìm hắn làm gì?"

“Tôi có chuyện muốn hỏi hẳn.

Rouge ngạc nhiên nhưng không có ý định hỏi kỹ.

Sau khi nói chuyện của Sun, Khúc Vận lại nhắc đến việc khác.

“Số phần thưởng của tôi, thủ lĩnh vẫn còn giữ chứ?"

“Nói ra thì thật lạ, rõ ràng đã làm xong nhiệm vụ, nhưng hai năm nay cô lại không hề về tổ chức lĩnh thưởng, mà lại chạy khắp thế giới, cô định làm gì thế?"

Nói đến đây, Khúc Vận tức tối đến nghiến cả răng lại:

“Nếu không phải tên khốn đó, tôi có thể rơi vào bước đường này sao?"

"Ai?"

“Một tên khốn. !!"

“Cậu có bốc nhiều thuộc hạ ở đây?"

Rouge nhìn cô, sau đó lại thở dài:

“Không nhiều, dạo này tình hình trị an bất thường, thuộc hạ bên dưới bị người ta dồn ép nhiều, cũng không còn bốo nhiêu .”

“Cô muốn mượn bốc nhiều người .” Rời khỏi chỗ của Rouge, Khúc Vận cùng Lâm Quân Dao lại trở về khách sạn. Ngày hôm sau, khi tia nắng cuối cùng nhiễm màu hoàng hôn phủ xuống nền đất, hai người mới một lần nữa đi ra.

Hai người hóa trang một chút, Lâm Quân Dao lo lắng Khúc Vận sẽ bị người ta phát hiện, liền bỏ tiền thuê một kẻ đến dịch dung cho cô.

“Có tiền thích thật Lâm Quân Dao nghe Khúc Vận cảm thán, trong lòng cũng cho là vậy.

Đống tiền bọn họ cướp được từ ngân hàng Thế kỷ không biết Khúc Vận đã làm cách nào, liền danh chính ngôn thuận biến chúng thành tiền sạch của mình.

Nghe cô nói, số tiền đó ngày trước vốn không phải đồ sạch sẽ gì.

Có người lợi dụng cơ cấu ngân hàng để qua mắt người khác, mình lấy đi cũng không tính là xấu hổ.

Quả thật không cần xấu hổ, hai người con tiêu một cách rất thuận tay! Lâm Quân Dao lần đầu tiên đến sòng bài, nơi này khác với những quán bốr hay những chỗ vui chơi cô từng biết, nơi này rộng lớn không khác gì một tòa thủ phủ, bốn đêm, đèn điện thiết kế trang trọng như quý tộc sáng trưng, người người qua lại tấp nập.

Đám người đi vào nơi này cũng không phải hạng cô thường thấy, đám người này ăn mặc đều rất lịch sự, đều có xe lớn hộ tống, vệ sĩ bảo vệ, cực kỳ trang trọng.

Khúc Vận và Lâm Quân Dao dùng thân phận giả, nghiễm nhiên qua cửa thuận lợi.

Bên trong thiết kế rộng lớn, mỗi bàn cược đều rất dài, đủ cho vài chục người đều ngồi được.

Trước mặt bọn họ là mấy chồng thẻ bạc lớn nhỏ, màu sắc được chia rõ ràng, lúc cô vào, một bàn bạc gần đó bỗng rung lên.

Thì ra kẻ đó đổ hết những chồng thẻ của mình, một ván cược tất, quả thật rất liều.

Có điều, không chừng hắn lại là kẻ nắm được thắng lợi.

“Mời hai vị .”

Người phục vụ dẫn bọn họ vào trong, sau đó liền rời đi.

Lâm Quân Dao lại gọi với hắn lại.

“Quý khách cần gì a ...?"

“Sun hôm nay có đến không .” Nghe cô hỏi vậy, tên đó có chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh liền trả lời vấn đề của cô.

“Anh ấy ở phòng cuối ạ. "

"Tôi muốn gặp hắn .”

Nghe cô nói vậy, tên đó liền gật đầu, nhưng không phải đưa hai người vào trong, mà là vào tự mình đi vào căn phòng đó trước.

Lúc quay lại, hắn lại nói:

“Anh ấy nói hôm nay không có tâm trạng, không muốn nhận lời thách đấu .”

“Tôi không đến thách đấu .”tôi có chuyện muốn gặp anh ta .” Người phục vụ làm ra vẻ khó xử, hai người biết cũng không nhờ vả được gì, liền để tên đó rời đi.

Nhìn đám người xung quanh đang bận rộn với ván cược của mình, đột nhiên Khúc Vận đẩy tay Lâm Quân Dao.

“Cô lại có chủ ý gì?"

“Rouge nói hắn là tên cuồng chính phục, nếu như có kẻ kích động đến lòng tự tôn của hắn, hắn nhất định sẽ tìm đến trả thù. .”

Lâm Quân Dao vẫn chưa hiểu ý của Khúc Vận.

“Cô chơi mấy ván, đặt cược thật lớn, khí thế một chút.

Lâm Quân Dao nghe vậy thì tái mặt, lắc đầu nguây nguẩy “Tôi chưa từng chơi bài .”

“Cô cứ chơi đi, tôi sẽ giúp cô .”

Nghe Khúc Vận nói thế, tuy chưa biết cô ấy sẽ làm như thế nào, nhưng Lâm Quân Dạo chỉ có thể cắn răng ngôi xuống một bàn cược vừa kết thúc.

Ván bài bắt đầu, Lâm Quân Dao chỉ đẩy một nửa số thế bài.

Người đối diện cùng chơi ngạc nhiên nhìn cô, Lâm Quân Dao lại mắt không chớp tìm không đập nhanh mà nhìn hắn, thản nhiên mở bài.

Khúc Vận thì thầm vào tai cô mấy câu, ván đó Lâm Quân Dao thắng.

Lần thứ hai, Lâm Quân Dao mạnh dạn đổ cả một chồng thẻ trước mặt, người nó lại trợn mắt nhìn cô, sau đó nghiến rằng cầm bài lên.

Khúc Vận chỉ điểm lần nữa, Lâm Quân Dao đại thắng Lần thứ 3, Lâm Quân Dao to gan đầy đổ hai chồng thẻ, lần này không chỉ đối phương thất kinh, mà mấy bàn cược khác cũng quay sang nhìn cô.

“Cô ta điên rồi .”cược lớn như thế, mất mạng như chơi đó"

"Không chừng là phủ nhị đại, có tiền mà .”

"Khi thể của cô ta, thật ác liệt Khúc Vận thấy thời cơ đã đến, liền bắt đầu lên tiếng.

“Tiểu thư nhà chúng tôi trời sinh đã có năng khiếu chơi mấy thứ này, từ khi bắt đầu, chưa bốo giờ thua .”

Mà không biết có phải do Khúc Vận cổ vũ bên cạnh không, Lâm Quân Dao lại cảm thấy, cô chỉ chơi mấy ván, nhưng đã bắt đầu thành thạo với trò này, còn nảy sinh ra hứng thú kỳ lạ.

Lần thứ 3, cô không cần Khúc Vận chỉ điểm, một lần nữa đại thắng.

Khúc Vận mỉm cười đắc ý, cao giọng nói một câu:

“Quả nhiên là thần bài.

II Một câu này, cô cố tình nâng cao giọng, quả nhiên, đám người xung quanh liền bu lại xung quanh bàn, đối phương lần lượt thay đổi, Lâm Quân Dao càng chơi càng có hứng.

Mà tin tin tức này, đã bấy tới tại Sun.

Hắn được thuộc hạ thông báo, hai con người trong suốt màu biển khẽ co lại khó chịu.

“trước đó bọn họ còn muốn gặp anh, tôi nghĩ bọn họ đến là để thách đấu Sun xoa cắm, ngả người trầm tư.

Bên kia bàn đối diện, người kia cũng dừng tay.

Hắn cười khẩy, có phần châm biếm:

"Xem ra, cậu cũng hết thời rồi .”

Lông mày Sun nhắn lại, nhìn người đó có chút bực bội.