Người Tình Tàn Nhẫn

Chương 3: Ở chung một thành phố




em nhất định sẽ để ý đến cô bé!”

Bố mẹ vô cùng an tâm, Lâm Quân Dao cũng mỉm cười, trong lòng cô có chút chờ đợi, càng nhiều hổn là sự phấn khích, cuối cùng cô và hắn có thể ờ cùng một thành phố rồi, cơ hội ở bên hắn, có thề nhiều hơn rất nhiều rồi.

” Chú, uống nước không?”

Hắn mìm cười nhận lấy, Lâm Quân Dao vui vè, cô xích người lại gần anh, định dựa vào cánh tay hắn ngù một chút.

El Ngồi nghiêm chình đi, nếu buồn ngù thì dựa vào gối ngù phía sau ấy!”

Mặt cô méo xệch:” Chú, cháu muốn dựa vào cánh tay cùa chú như trước cd!”

Nhưng Trường Đình lại từ chối thẳng thừng:” Không được, Dao, giờ nhóc lớn rồi, ngoài bố mình, cháu không nên tiếp xúc thân mật với người đàn ông khác, có hiểu chưa?”

Dáng vè cùa hắn nghiêm túc giống như đang là một người bố dạy con gái nhò cùa mình vậy.

Lòng cô thoáng sững sờ, khuôn mặt trong chốc lát lát liền cứng ngắc.

Trương Đình thấy cô buồn rầu, liền xoa đầu cô:” Sau này cũng thế, không được tùy tiện với người đàn ông khác, ngoài xã hội rất nguy hiềm, cháu phải học cách tự bào vệ lấy bàn thân mình, biết chưa?”

Lâm Quân Dao gượng gạo gật đầu.

Thực ra cô rất muốn nói với hắn, người đàn ông duy nhất ngoài bố cô, cô muốn tiếp cận chì có một mình hắn thôi.

rồi lại sai người đưa cô lên.

” Chú không đi cùng cháu sao?”

Thấy anh vội vàng lên xe rời đi, Lâm Quân Dao ủy khuất hòi, nhưng trường Đình cũng chi trà lời qua loa.

” Tôi có việc rồi, đi trước đây!”

Lâm Quân Dao đứng trước cổng trường, trời đầu thu, vẫn còn cái nắng oi ả cùa mùa hạ, nhưng cả người Lâm Quân Dao liền lạnh toát, vừa rồi cuộc điện thoại gọi đến, trong đó, cô rõ ràng nghe thấy tiếng nói cùa người phụ nữ trong khách sạn mấy hôm trước.

Đám bạn trong phòng ký túc xá mới mờ tiệc liên hoan, cà nhóm đều không phải là người thành phố này, 4 cái đầu chụm vào nhau cả buổi chiều, mới chọn ra được một quán ăn coi như tạm được nhất.

Trời vừa ngà chiều, bọn họ đã tất bật sắm sừa.

Lâm Quân Dao nhìn mình trong gương, có chút thất thần.

Nên chọn trường phái gì đây, Dao Dao,

cậu nói thừ xem?”

Lâm Quân Dao nhớ đến người phụ nữ trong khách sạn hôm trước, đột nhiên thốt lên:” Quyến rũ!”

Mấy người bạn cô nghe vậy, cũng hơi kinh ngạc, sau lại lao xao lên:” Được lắm, ý tường này rất hay, cà phong chúng ta đều làm làm một kiểu này đi!”

” Thế nào hả, Dao Dao?” Trần Duy hòi

Lâm Quân Dao:” Được!”

Kết quả, sau khi đi từ quán ăn tối ra, đám đàn anh cùng quê cùa Trần Duy lại rù đi

vào bar một chút.

Mấy người chưa vào bar bao giờ, nhưng trong đầu Lâm Quân Dao không ngừng hiện lên hình ảnh của người phụ nữ kia, cuối cùng không biết ma xui quỳ khiến thế nào, chính cô lại đi cổ động 3 người còn lại.

Trường Đình, nếu chú thích kiểu quyến rũ đó, cháu cũng có thể làm được!

Bọn họ vào một quán bar gần đó, lúc giờ thể chứng minh thư ra, tay Lâm Quân Dao có chút run rẩy, nhưng cuối cùng vẫn vào trót lọt.

Trong quán bar quà nhiên là một nơi cực kỳ huyên náo, nhạc mạnh không ngừng xập xinh, nhất là vào buổi tối như thế này, nhiều thành phần trong xã hội cũng đến, hối thờ đám người đó mang lại, hóa vào không khí, khiến cho người ta càm thấy ngột ngạt.

Tiếng nhạc vẫn không ngừng vang lên, ánh đèn màu không ngừng quay tròn chiếu đến toàn bộ các vị trí trong quán, đám người bọn họ phải lách một lúc lâu, mới chọn được một bàn trống ờ trong góc.

Nhưng chưa ngồi được ấm mông, thì lại xảy ra chuyện.

” Các người là ai?”

” Đây là chỗ của bọn tao, cút ra!”

Bọn người cùng phòng Lâm Quân Dao vội vàng đứng dậy trả chỗ, nhưng đám đàn anh kia thì lại ương ngạnh ngồi im.

” Mày muốn chết à? Không nghe thấy bọn tao nói gì sao?”

Trong 4 người đó, có một người tên là Phí Dạ Đông, hắn nhìn đám người kia, sau đó lại nhíu mày khó chịu.

” Chỗ này bọn tao ngồi trước, mấy đứa, ngồi xuống đi!”

Nói xong, hắn còn chi mấy ghế trước mặt mà đám Lâm Quân Dao vừa đứng dậy, Lâm Quân Dao và ba người nhìn thấy khí thế hung hãn cùa đám người vừa mới đến, đám người này trên người xăm trổ đầy mình, hơn nữa tên nào tên ấy cũng lực lưỡng.

Trán bốn người đều đổ mồ hôi, không biết 4 tên đàn ông vì sao lại dám đối đầu

với bọn họ.

Nhìn thái độ cùa bọn họ, giống như đã quá quen với kiểu cướp chỗ này rồi.

Đám người kia thấy vậy, tức giận cầm một chai rượu ờ bàn đối diện, Lâm Quân Dao kinh hãi, vội vàng hét lên.

” Anh Phí, cần thận đằng sau!”

Choang!!!’

” khốn kiếp, dám chơi trò tập kích với bọn này sao?”

Mẹ nó, anh Phí, chúng ta xử bọn này

đi!”

Phí Dạ Đồng nghe thấy vậy, liền gật đầu.

Lập tức cà ba người còn lại cùng lúc nhảy khòi ghế, nhanh như cắt, liền cho đám người kia vài cái bạt tai.

Hội trường nhất thời hỗn loạn, đám người kia đánh nhau tán loạn, dọa cho khách ờ trong quán đều chạy tán loạn.

Cũng chì có những kè có địa vị, mới vẫn ngồi im xem trò vui trước mắt.

Lâm Quân Dao phát hiện ra, bốn người con trai bọn cô mới quen, dường như đều

là những người đánh nhau rất giòi, thào nào, vừa rồi khi đám côn đồ kia đến đòi chỗ, mấy người lại than nhiên như vậy.

Phí Dạ Đông nhìn cô đang ngây ngần, đột nhiên hắn cời áo khoác, ném thẳng đến chỗ Lâm Quân Dao.

” Cầm lấy hộ đi!”

Lâm Quân Dao kinh hãi, vừa ngẩng lên thì thấy khuôn mặt Phí Dạ Đông đã quay đi.

Trần Duy cùng hai người còn lại nhìn chiếc áo khoác đinh đen trên tay Lâm Quân Dao, liền cười trộm.

” Trần Duy, sao cậu lại quen được với mấy người giỏi đánh nhau thế này hà?”

Phía đối diện lại có mấy bàn rượu bị đánh cho tan nát, vò chai thủy tinh bắn tung tóe khắp nơi, đám người trên sàn nhảy cũng sợ hãi quá, mà toàn bộ đổ xô xuống bên dưới.

” Không biết, lúc đến nhập học, mình bị lạc đường, suýt bị mấy tên khốn giờ trò, là mấy người này giài vây giúp thôi!”

Mấy người còn lại ồ lên một tiếng. Rồi lại nhìn Lâm Quân Dao bằng một ánh mắt

sâu xa, Lâm Quân Dao càm thấy cà người đều dựng hết da gà.

Không biết sao, từ ngoài cửa lại có thêm một đám người khác đến.

Bọn chúng là đồng bọn của đám côn đồ kia, Phí Dạ Đồng cười khinh bỉ, ánh mắt hắn sáng quắc trong đêm tối, dưới ánh đèn lập lòe, lại hiện lên vô cùng quỳ mị.

” Muốn chơi hà, vậy mấy ông đây sẽ cùng bồi đến cùng!”

Lâm Quân Dao nhíu mày, đám người kia đánh qua đánh lại, không khỏi đổ chút máu, cô nhìn đám đàn kia đã bị đánh không ít, trên người đã có thêm rất nhiều vết thương, trong lòng không khòi sốt ruột.

” Hay là chúng ta chạy đi?”

Lâm Quân Dao hét lớn.