Người Tình Tàn Nhẫn

Chương 1: Kế hoạch trong khách sạn




Khách sạn hoàng gia,

Lâm Quân Dao từ trong phòng tắm đi ra, cô đã thay một bồ đồ ngù mới, dây cài đã buộc có chút lòng lèo, người ngoài đề ý, nhất định $ẽ thấy được sắc xuân ngập tràn bên trong.

Điện thoại trên mặt tù bỗng rung lên, cô cầm lên xem, thì phát hiện có một tin nhắn mới.

” Nhóc con, cố lên, nhất định phài hạ gục được ông chú đó!” Bên dưới vẫn còn ký hiệu thêm hai hình icon hoạt hình lém lình.

Lâm Quân Dao bật cười, thoát khỏi giao diện tin nhắn.

Cô bấm số, gọi điện cho một người khác.

Bên kia chậm chạp với bắt đầu nghe máy: ” A lô../’

Nghe được giọng đối phương, Lâm Quân Dao có chút hồi hộp bất ngờ:” Chú đang ờ đâu thế? Chú đến khách sạn Hoàng gia được không?”

” Nhóc ờ đó làm gì?”

Người đàn ông kia lạnh lùng lên tiếng,

giọng điệu hình như không được hài lòng cho lắm.

Lâm Quân Dao bò qua sự không vui đó cùa hắn, tiếp tục nói:” Chú đến đón cháu được không? Chiều nay mưa lớn, cháu không mang theo ô…”

Sự thật là cô cũng không hề mang ô

El Để chú nói mấy người đến đón nhóc, mau về đi, đừng để bố mẹ cháu lo lắng!”

” Khoan đã…”

Không đợi Lâm Quân Dao lên tiếng, đầu dây bên kia liền lập tức ngắt máy.

Bỗng chốc, trái tim cùa cô liền iu xìu không vui. Tại sao hôm nay chú lại lạnh nhạt với cô như vậy?

Cốc cốc!!

” Tôi mang bánh sinh nhật đến ạ!”

Lâm Quân Dao ra đón bánh, người phục vụ nhìn quần áo trên người cô, khuôn mặt có chút đò ừng.

Cô nhanh chóng kéo xe bánh vào, rồi ngay lập tức đóng cửa.

Lại mờ máy điện thoại một lần nữa, gọi thêm một lần.

” A lô, chú ơi…”

” Ai thế?” Bên đầu dây lúc này đã vang lên một thanh âm cùa một người phụ nữ khác, Lâm Quân Dao như chết sững, không tin nổi vào tai mình.

” Cô là ai thế?” Lâm Quân Dao ngạc nhiên hòi.

El Tôi là người cùa Trương Đình, cô là ai?”

Người phụ nữ đó là người cùa Trương Đình, cô khẽ lẩm bẩm lại lời của cô ta, lẽ nào, chú đang ờ bên cạnh người phụ nữ khác hay sao?

Vì vậy nên mới lạnh nhạt với cô như thế?

” Chú ấy đang ờ đâu?”

” Anh ấy đang ờ cùng tôi, cô là ai, có chuyện gì không hà?”

Giọng người phụ kia bắt đầu mất vè kiên nhẫn, cổ họng Lâm Quân Dao đắng ngắt, bên kia đầu dây, cô còn nghe thấy chất giọng khàn đặc gọi cô ta cùa Trương Đình.

Lâm Quân Dao cúp máy, hoàn toàn sửng sốt.

Chiếc bánh kem lớn vừa mới mang tới nằm chòng chd trên bàn, trông vô cùng đáng thương.

Cô ngồi một mình thẫn thờ ờ mép giường, trong lòng bi thương tột độ.

Lâm Quân Dao cô chờ ngày này, chờ cũng đã 10 năm rồi, từ lúc 8 tuổi, cô đã đứng trước mặt người ấy thề rằng, vào thời khắc cô 18 tuổi, nhất định sẽ trao cho hắn lần đầu tiên.

Hôm nay là sinh nhật hắn, mọi năm, vào sinh hắn, hắn đều gọi điện về cho nhà cô, cả đêm hôm đó, hắn sẽ cùng cô nói chuyện, dù cách nhau mấy thành phổ, nhưng chưa bao giờ cô thấy khoảng cách lại xa vời như lúc này.

Năm nay sinh nhật hắn, cô muốn cho hắn một bất ngờ lớn, nhưng hình như hắn không cần nữa rồi.

Hôm nay, đã có người phụ nữ khác ờ cùng hắn rồi!

Cô thờ dài, không kìm được sự mất mát trong lòng.

Lâm Quân Dao thay lại quần áo, bên ngoài lại có tiếng gõ cừa, bàn tay cô khựng lại, khóe môi kéo lên vui vè, lập tức liền chạy ra mờ cửa.

” Chú….!”

” Dao, là tôi này!!”

Sắc mặt cô nhất thời ảm đạm, người đến hoa ra lại là Tống Đình Thư, một người bạn hàng xóm hồi nhò của cô.

” Sao anh lại ờ đây?”

Tống Đình Thư:” Em quên rồi sao? Khách sạn này là cùa nhà tôi đấy, tôi hôm nay cùng bố đến kiểm tra sổ sách, thì thấy tên em ờ đó…” “Sao nhóc lại đến đây, lại không mang ô rồi phải không?”

Lâm Quân Dao gượng cường, không nói

gì.

Ánh mắt cùa tên kia nhanh như cắt nhìn xuống bộ quần áo trên người cô, ánh mắt lập tức hiện lên vè sững sờ.

Em…ăn mặc thế này là sao?”

” Đừng nói là nhóc đến câu dẫn ai đấy chú?”

” Im miệng, tôi không có!”

Tên kia nheo đôi mắt cáo, thăm dò nghiêm khắc cô một lượt:” Dao, mỗi lần em nói dối, đều không dám nhìn thẳng đâu!”

Cô giật mình, càng trờ nên lúng túng hơn: ” Cậu đừng nói lung tung, vừa rồi trời mưa, tôi không mang ô nên mới vào đây trú!!”

Tống Đình Thư cười gian xảo, tiến lại gần cô, cậu ta vừa bước lên vài bước thì cô lại thụt về mấy bước, đến khi bị dồn ép đến chân tường, cô mới chột dạ ngồi phịch xuống.

” Dao, mái che bên ngoài khách sạn này rất lớn, đù để cho vài chục người đứng cùng một lúc đấy…”

” Ó, nhìn căn phòng này xem, không chỉ chuẩn bị hoa tươi, mà còn có cả bánh sinh nhật nữa…”

Anh ta đi đến bên chiếc bánh sinh nhật kia, hung hăng quệt một đường rõ xấu xí lên, sau đó lại đưa lên miệng:” Đây là mùi nhóc thích này, trú mưa mà còn chuẩn bị cà phòng và bánh sinh nhật kỹ càng thế này hay sao?”

Lâm Quân Dao biết tên đó đang bức cô, hắn rõ ràng đã nhìn ra mục đích cùa cô, lại cứ ra vè chèn ép, khiến cô rơi vào tình thế cực kỳ khó xừ.

” Tống Đình Thư, việc cùa tôi liên quan gì đến anh chứ?”

Anh ta nhìn cô, hai đầu lông mày liền nhíu lại, anh nhìn xung quanh một lượt, sau đó lại quay ra tóm lấy cô, nắm lấy cái cằm cô mà siết chặt:” Nếu em cần đàn ông, cũng không cần phải làm trò này đâu, nếu như thực sự cần thiết, tôi ờ đây cũng có thề

trực tiếp thỏa mãn em…”

Tuy rằng như đang đùa bỡn, nhưng giọng nói của anh đã trờ lên lạnh băng, sống lưng Lâm Quân Dao đột ngột bị khí thế này của hắn dọa cho rét run cầm cập.

” Anh….anh muốn nói gì hà?”

Rõ ràng là Tống Đình Quân đang cực kỳ tức giận, nhưng cô lại không có cách nào lý giài được sự tức giận đó trên khuôn mặt anh ta.

” Anh phát điên gì vậy, tôi làm gì liên quan đến anh chứ?”

Tống Đình Thư nghiến răng kèn kẹt, anh thấy cô vẫn ngoan cố, còn giận trong lòng liền trực tiếp bốc lên.

” Em khiến tôi rất thất vọng…”

xưa nay anh vẫn luôn cho rằng Lâm Quân Dao là một cô gái đốn thuần, trong sáng, nêu như tối nay anh không vô tình phát hiện ra tên cô trong danh sách đặt phòng cùa khách sạn, sau đó lại còn nhìn thấy bộ quần áo trên người cùa cô, thì cũng không biết cô lại có một bộ mặt đáng khinh như thế này.

Nữ thần trong lòng anh bao nhiêu năm, người con gái anh thích thầm bao nhiêu năm, không thề có bộ mặt như thế được.

” ĐƯỢC, nếu em đã tới đây tìm đàn ông, vậy thì tôi sẽ giúp em một tay vậy!”

Tồng Đình Thư đẩy cô ngã xuống giường lớn, ngay sau đó, cà người anh liền thô bạo đè xuống.

” Anh làm gì thế hả?”

Hai tay cô bị anh chế trụ giữ chặt ờ hai bên, gân xanh nổi lên, bị anh bóp đến đau

đớn.

Những nụ hôn tới tấp cùa anh không ngừng rơi xuống, cô khổ sờ chống trà, không chịu khuất phục.

” Giả thanh cao gì chứ, lẽ nào vì là người quen?”

Anh đột nhiên lên giọng châm biếm.

” Không phải, không phài như anh nghĩ đâu!”

Lâm Quân Dao điên cuồng hét lên, tối nay, ấm ức cô chịu đã đù rồi, tại sao giữa đường vẫn nhảy ra một Tống Đình Thư phát điên cơ chứ?

Tống Đình Thư nghiến răng, khuôn mặt anh vẫn hằn lên nét tức giận, nhưng nhìn thấy khuôn mặt cùa Lâm Quân Dao đã nhuốm đầy nước mắt, nhưng vẫn quật cường quay đi, anh liền bò cô ra.

Lâm Quân Dao được thà ra, tức giận giáng cho anh một cái bạt tai vang dội, sau đó lao thẳng xuống giường chạy ra ngoài.

Nhưng bước chân chỉ mới chạm ra ngoài cửa, Lâm Quân Dao gần như đã chết sững.

” Quân Dao, sao nhóc lại ờ đây?”