Không biết khi đó chồng cũ A đã trải qua chuyện gì mà gáy của gã bị người ta đánh ra một lỗ, nên tự nhiên trở thành người “ngốc”, nói mấy câu ngắn cũng không nhanh còn nói lắp bắp nữa chứ.
Bác sĩ nói mặc dù hệ thống ngôn ngữ của gã đã bị ảnh hưởng, nhưng qua vài hôm nữa thì gã sẽ nói chuyện lại bình thường.
Cuộc sống phức tạp ở khu R không phải ngày một ngày hai như thế này, nói thật thì O cũng không quá ngạc nhiên.
Khi người thành thật O hỏi tên và quê quán thì chồng cũ A chỉ lắc đầu nói không nhớ gì, gã im lặng nhìn người thành thật O.
Cuối cùng người thành thật O quyết định đứng ra lo thủ tục xuất viện cho chồng cũ A, vì anh tin rằng cứu một mạng người như xây bảy tháp chùa.
Về phần gã, sau khi khỏi bệnh thì anh sẽ không quan tâm nữa.
Lúc đó, tóc của chồng cũ A nhìn rất có khí chất, trời sinh gã có mái tóc xoăn tự nhiên, nay tóc gã hơi dài che đi nửa trên khuôn mặt tuấn tú, đường nét khuôn mặt rất thâm thúy và lông mi cũng rất dài, ngoại trừ vết chai trên tay thì gã không giống một một sát thủ, đúng hơn là giống một nghệ sĩ biến thái.
Để chữa trị vết thương trên đầu thì phần tóc sau gáy của gã bắt buộc phải cạo sạch, sau khi chồng cũ A tỉnh dậy, phát hiện sau gáy mình không còn tóc, việc đầu tiên gã làm là sờ vào gáy. Gã tuyệt vọng muốn chết, không còn tha thiết gì với cuộc sống nữa, gã lắp bắp nhìn mặt đất hỏi: “Ai… đã làm chuyện này!”
Nói thật thì O không hiểu nỗi ám ảnh của chồng cũ A, đầu gã đã bị đập muốn hư rồi sao còn quan tâm đến chuyện tóc tai nhiều thế, không phải sớm muộn gì tóc cũng sẽ mọc lại sao.
Chồng cũ A không thể giải thích được tại sao, đành bất bình nói: “…dù sao… cũng không thể… cắt… tóc…”
Người thành thật O vỗ nhẹ đầu chồng cũ như an ủi, sau đó anh lấy sợi dây thun mà mình đã xin được từ cô gái ở quầy lễ tân của phòng khám, gom phần tóc còn lại của gã cột thành một chùm, không có tóc che đi khuôn mặt trông sáng sủa hơn. Anh nghĩ như vậy sẽ nhìn thuận mắt hơn.
“Rồi rồi, sớm hay muộn thì tới một ngày tóc cũng mọc lại mà.”
Chồng cũ A lải nhải thật lâu, nói linh tinh gì mà không cần cắt tóc, người thành thật O múc một muỗng canh cá thơm ngon đến lấp kín cái miệng đang nói lắp của gã, thành khẩn mà nói: “Gương mặt này của cậu đẹp như thế này nếu bị che đi thì tiếc lắm, nên vén lên trông sẽ có tinh thần hơn.”
Chồng cũ A chậc lưỡi, gã cũng không biết mình nên nói cái gì bởi vì chuyện gì gã nhớ không nổi, gã ngưng uống canh, lỗ tai đỏ bừng lên rồi đưa lưng về phía người thành thật O như là đang giận dỗi.
Người thành thật O: “Cậu không uống nữa hả? Sao ăn ít như mèo vậy?”
Chồng trước A: “…”
Người thành thật O lại hỏi thêm vài lần, xác định chồng cũ A không uống nữa nên đưa hắn về giường bệnh.
Người thành thật O: “Không có việc gì, không sao, cậu không uống thì thôi.”
Chồng cũ A: “…”
Khi đó trên người chồng cũ A không có giấy tờ tùy thân, may là bác sĩ ở phòng khám là bạn tốt nhiều năm với người thành thật O, lặng lẽ nói cho anh biết là có người cố tình muốn lấy mạng gã, chứ không phải đơn giản là do vật gì tác động, trông gã giống kiểu đang chạy trốn, còn bảo người thành thật O không cần lo việc xấu sẽ xảy ra, hiện tại gã đã qua cơn nguy kịch nên anh giúp đến đây là được rồi, đừng đi xa qua quá mà rước họa vào thân.
Người thành thật O không nghĩ tới lời này bị chồng cũ A nghe thấy được, đại khái xuất phát từ bản năng sinh tồn, từ lúc đó gã liền bám theo người thành thật O, anh đi đâu thì gã liền đi đó.
Người thành thật O nghi hoặc: “Cậu đi theo tôi làm gì?”
Chồng cũ A: “Anh… Có phải… Không muốn quan tâm… Tôi.”
Người thành thật O: “Sao tôi phải xen vào chuyện của cậu?”
Chồng cũ A: “Tại tôi… Không quen biết ai, chỉ… quen mỗi… anh … Nếu anh… Mặc kệ… Mặc kệ tôi…”
Người thành thật O nhìn gã nói năng vất vả, nên giúp gã nói hết: “Tôi không quan tâm đến cậu, thì cậu sẽ sống ngoài đường với bữa đói bữa no.”
Chồng cũ A gật đầu.
Gã hỏi người thành thật O thì được biết những bệnh nhân cùng phòng cũng hiểu rõ hoàn cảnh của mình, chồng cũ A biết mình đã mất trí nhớ, tốt nhất là gã nên bám lấy người thành thật O, nếu không thì sẽ không có ai quan tâm đến gã.
Người thành thật O: “…” Đây là kiểu ăn vạ tới cùng mà.
Năm đó người thành thật O là một trong những nạn nhân của việc đầu tư sinh lãi hời nên việc khởi nghiệp của anh đã thua lỗ rất nặng, thế là người thành thật O đành chuyển sang mở một cửa hàng nhỏ để kinh doanh, chủ yếu là bán các loại đồ dùng gia dụng.
Nuôi bản thân thì cũng xem như tạm ổn, nhưng để nuôi cả hai người thì phải cố gắng kiếm thêm.
Lần này người thành thật O không còn cách nào khác, sau khi xuất viện anh liền đưa chồng cũ A về nhà. Ngày thường, anh sẽ tự mình chuyển hàng một mình thay vì tốn tiền thuê nhân viên, người thành thật O cho gã một gian phòng nhỏ, nghĩ rằng tốt nhất là đợi ngày gã khôi phục trí nhớ.
Chồng cũ A của anh, người mà lúc đó được anh cứu là một người đơn giản, chứ không phải như bây giờ.
Nay anh vô cớ để một gã A xa lạ ở nhà mình, có thể sẽ có người từ khu vực khác đến hỏi thăm, nhưng đây là khu R vốn không có người quản lý nên không phải là nơi tốt để O xin giảm một ít tiền thuê nhà. Bà chủ nhà có vẻ phản đối việc người thành thật O đột nhiên mang về một gã A xa lạ tướng tá cao lớn về đây.
O chỉ có thể nói chồng cũ A chính là anh họ xa của mình.
Thật lòng thì O không biết chồng cũ A năm nay bao nhiêu tuổi nhưng anh cảm thấy hình như gã nhỏ tuổi hơn mình.
Nghe xong, bà chủ nhà không còn gì để nói, vì theo như bà hiểu biết về O thì ngày thường anh là người làm ăn nghiêm túc, không giống như mọi người ở đây, anh còn là một người tốt bụng và khá nhiệt tình.
Căn nhà mà người thành thật O thuê nằm ở tầng 3, anh dọn dẹp phòng nhỏ cho chồng cũ A ở. Dáng người của A cao lớn, gã nằm trên chiếc giường nhỏ với chiều cao dài một mét tám của mình trông hơi chật vật và tội nghiệp. Anh cho gã ở lại nhưng cũng khá lo lắng về chất lượng cuộc sống, trước mắt thì nhà cửa có thể nói là sạch sẽ.
Nói thật là căn phòng này có cách âm chưa tốt lắm nhưng anh đã quen rồi, nhưng lúc nửa đêm mở mắt ra thì anh giật mình tỉnh dậy vì chồng cũ A đang đứng trước mặt mình, tay ôm một chiếc gối trong ngực.
Người thành thật O ôm ngực hỏi gã sao nửa đêm không ngủ mà đứng đó dọa người.
Chồng cũ A chỉ vào bức tường bên cạnh, O vừa nghe thấy một âm thanh không phù hợp với trẻ em từ nhà bên cạnh truyền đến, anh đã quen rồi không để ý nên thấy không sao, nhưng bây giờ là loại chuyện tốt gì đây, tất cả những tiếng rên rỉ như “chồng ơi, em sướng quá” như oanh tạc vào lỗ tai họ, O tự động miễn dịch với mấy từ tục tĩu kia khi anh ở một mình, nhưng bây giờ mặt anh lại đỏ bừng vì ngại.
Nói thật lúc đó anh cũng cảm nhận được chồng cũ A có một ít tật xấu, ví dụ như gã cũng mắc bệnh của mấy người nhà giàu, không ăn hành, tỏi hay nội tạng động vật, anh biết rõ điều này vì có một lần người thành thật O hầm cho gã món óc heo để tẩm bổ. Kết quả thì hay rồi, gã chồng cũ A kia sau khi ăn món đó xong thì chạy đi ói lên ói xuống đến mức nhập viện, nhìn gã héo gầy trong bộ quần áo của bệnh viện, với dáng người gã cao lớn nhưng nhìn đáng thương làm sao, người thành thật O cảm thấy lương tâm cắn rứt khó hiểu nên đưa ra một kết luận.
Chồng cũ A đúng là một người rất khó hầu hạ.
Anh chỉ ngồi dậy, lấy ra hai miếng bịt tai, giúp chồng cũ A đeo vào tai gã: “Bây giờ cậu còn nghe được không?”
Chồng trước A cẩn thận cảm nhận một chút, rồi gật đầu.
“Sau đó làm gì nữa?”
“Để tôi đi qua… bảo bọn họ… đừng làm ồn nữa.”
Người thành thật O: “Không được, tên lưu manh A sống ở nhà bên cạnh trông giống như một con khỉ đột vậy, hắn thường xuyên đưa người về qua đêm, cánh tay của hắn còn to hơn đùi của tôi, nói không chừng hắn có thể hạ gục chúng ta chỉ bằng một cú đấm đó.”
Chồng cũ A: “…”
Chồng cũ A buồn ngủ mà ngáp một cái, rồi nhìn chằm chằm vào giường của người thành thật O nói: “Tôi muốn… Ngủ ở đây… Nơi đó… Quá ồn…”
Tuy rằng pheromone của anh nhạt đến mức cứ tưởng anh là Beta, nếu không chú ý đến truyến thể sau trên cổ anh hơi hơi gồ lên thì rất nhiều người cũng cảm thấy như thế.
Nhưng anh thật sự là O nha. Nhìn thấy mí mắt của chồng cũ A run lên vì buồn ngủ, gã tủi thân sụt sịt nhìn anh: “Tôi… chỉ muốn… ngủ… tôi phải làm sao đây?”
Người thành thật O suy nghĩ muốn đi ngủ cũng không có gì sai.
Giường của người thành thật O cũng tạm cho là lớn nên anh dùng thêm gối để ngăn cách hai người, sau đó chúc nhau ngủ ngon và rất nhanh liền ngủ đi.
Người thành thật O chưa tỉnh dậy theo đồng hồ sinh học thì anh lại bị đánh thức bởi câu nói “anh đè lên tóc tôi” từ chồng cũ A.
Chồng cũ A đặt tay lên eo anh, cảm thấy người thành thật mà O không nói gì bởi vì anh đã cố tình ngậm miệng lại.
Sáng tinh mơ, chồng cũ A ngồi ở trên giường lười nhác mà bắt đầu chỉnh lại tóc tai mình, người thành thật O thừa nhận mình là một người thô tục, chưa nhìn hết sự đời.
Nhưng anh không nhịn được mà nhìn vào khuôn mặt kia, trái tim nhanh chóng đập rộn ràng hơn.
Sau đó, họ trải qua những ngày tháng sớm chiều có nhau, vì chồng cũ A không có giấy tờ tùy thân nên gã chỉ có thể ở gần người thành thật O để tránh bị Hiệp hội AO bắt giữ.
Người thành thật O cảm thấy đã đến lúc mình phải tìm bạn đời, vì lúc đó anh rất thích chồng cũ A nên đã trực tiếp hỏi ý kiến gã có muốn ở bên mình không.
Chồng cũ A: “Tại sao?”
Người thành thật O: “Vì anh thích em.”
Chồng cũ A: “… Hừm, cũng được.”
Thành thật O: “Vậy em có thích anh không?”
Chồng cũ A: “Thích là gì?”
Thành thật O: “Thích chính là anh sẽ không cảm thấy chán ghét em, muốn ở bên em, khi anh nhìn thấy những điều thú vị nhất thì anh sẽ nghĩ đến em, muốn chia sẻ mọi thứ với em.”
Lỗ tai của chồng cũ A hơi đỏ: “Vậy em… Cũng thích anh…”
Người thành thật O cũng đỏ mặt, anh nhịn không được mà chồm lên hôn lên má chồng cũ A.
Mãi về sau, người thành thật O mới phát hiện thì ra chồng cũ A không hề thích mình, vì anh đã hiểu ra lý do gã muốn ở bên anh, nếu lúc đó không có anh, có lẽ chồng cũ A sẽ đi ra đường xin ăn.
Sau này, khi hai người nằm chung một giường bà tình cảm dần dần thay đổi, chẳng bao lâu hai người cũng đã bước đến giai đoạn yêu đương như bao cặp đôi khác.
Nói thật, O vốn si mê cơ thể của chồng cũ A nên anh ỡm ờ muốn chồng cũ A đánh dấu mình.
Anh chưa bao giờ nói với ai rằng anh chỉ có thể ngửi thấy mùi pheromone trên người chồng cũ A. Nếu A đánh dấu O thì thú thật O chỉ có thể ngửi thấy hai loại pheromone, nên anh cũng muốn chồng cũ A dính mùi pheromone của mình.
Nhưng mà anh không ngờ rằng chuyện phòng the của anh và chồng cũ A, lại trở thành phương tiện để chồng cũ A trả thù tên lưu manh A cạnh nhà.
Bởi vì anh không biết chồng cũ A đi nói đạo lý với tên lưu manh A, nhưng không lâu sau gã quay lại với một bên mắt thâm quầng, người thành thật O giúp gã bôi thuốc, đau lòng hỏi xem gã còn bị thương ở đâu nữa.
Chồng cũ A nói: “Không có, nhưng tạm thời hắn sẽ không làm phiền chúng ta.”
Người thành thật O cảm thấy rất bối rối, quả nhiên đêm đó thực sự yên tĩnh, nhưng ngày hôm sau anh nhìn thấy tên tên lưu mang A bên nhà đi ra ngoài để lấy đồ ăn với cánh tay đang bị bó bột, hắn thấy anh liền khịt mũi đóng sầm cửa lại.
Người thành thật O: “…”
Chồng cũ A không chỉ muốn hắn thừa nhận, chỉ cần cách vách có động tĩnh thì gã liền lôi kéo người thành thật O làm tình suốt đêm, mỗi lần làm thì động tĩnh rất lớn, gã còn đặt anh lên trên vách tường chịch, hung hăng cắn lên xương quai xanh khiến anh thét chói tai, ý gã muốn nói là “tao sẽ làm ồn chết mày luôn thằng lưu manh A à”, người thành thật O thẹn đến không dám lên tiếng, anh cố tình nhịn xuống nhưng chồng cũ A một mực muốn chịch anh đến mệt nghỉ.
Sau đó, sau cuộc chiến giữa hai bên đã đạt được thỏa hiệp ngầm là đình chiến.
Mỗi lần làm như vậy anh phải nằm trên giường nửa ngày.
Nhưng mỗi khi gã có nhu cầu thì người thành thật O cũng chưa bao giờ muốn từ chối gã.
Chồng cũ A thường đè anh xuống giường, liếm láp tuyến thể của anh rồi luồn tay vào quần áo anh.
Nói thật thì pheromone của O rất nhạt, nhưng vị trí đó thật sự rất nhạy cảm, cả người anh bỗng nhiên mềm nhũn để chồng cũ A muốn làm gì thì làm.
Trong lúc bối rối, chồng cũ A thì thầm vào tai anh: “Anh rên đi, em thích nghe giọng anh vì nó hay hơn giọng nhà bên nhiều”.
Khóe mắt của người thành thật O đỏ bừng, anh xấu hổ thở hổn hển: “Đừng so sánh những chuyện này như vậy, không phải là em cố ý sao?”
Lúc này, chồng cũ A nói rất ngắn gọn.
Chồng cũ A rì rầm: “Là em cố ý đấy, lần trước hắn ta gọi em là tiểu bạch kiểm*, vậy em sẽ cho tên côn đồ A kia biết là thằng phế vật A này sẽ nhục mạ hắn như thế nào. Không phải em trụ được lâu hơn hắn ta sao? Anh cũng cảm rất thoải mái khi làm việc đó mà.”
Người thành thật O: “…? Em đừng có so sánh những chuyện này như thế chứ!!!”. Đam Mỹ Cổ Đại
Điều này đã nói lên lòng dạ của chồng cũ A thật sự rất hẹp hòi.
【 Tác giả có lời muốn nói: 】
Đã chỉnh sửa ——
*Tiểu bạch kiểm: Ý chỉ những chàng trai trắng trẻo, xinh đẹp. Sống bám vào người khác hoặc được bao nuôi, thường được dùng với ý châm biếm.