Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 865 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 865CẬU BA, ĐỂ ANH ĐỢI LÂU RỒI
Bùi Đường thở hổn hển một hơi. Đợi cho cơn đau sau lưng giảm bớt, anh ta mới lườm Kỷ Tố Tân, nói, “Tốt nhất là cô nói thật.”
Kỷ Tố Tân không thèm để ý đến sự uy hiếp của anh ta, “Nếu thầy Bùi không tin thì có thể cho người đi điều tra. Hơn nữa, nếu bây giờ thầy nghi ngờ tôi thì khi ở Đế Kinh, thầy hợp tác với tôi làm gì hả?”
Hai người bọn họ cùng nhau bày mưu toàn bộ mọi chuyện xảy ra tại hội trường sự kiện ở Đế Kinh.
Bùi Đường vì danh lợi, vì Nghiên Thời Thất. Còn cô ta… cũng vì Nghiên Thời Thất.
Chẳng qua là cô ta không thành thật với Bùi Đường mà thôi.
Mà anh ta cũng không biết, sau lưng cô ta còn có người nhà họ Tống.
Nghĩ đến đây, mắt Kỷ Tố Tân lập tức lóe lên căm giận.
Ba ngày vừa rồi chính là ác mộng của cô ta.
Cô ta có ngày hôm nay, tất cả đều do Tống Kỳ Ngự ban tặng. Đồng thời, cô ta bị nhục nhã ê chề thế này, cũng là do Tống Kỳ Ngự gây ra.
Anh ta có lẽ còn không biết, cậu Ba nhà họ Tống đã tìm đến cô ta từ lâu rồi.
Rất khéo là hai người bọn họ có chung một mục đích.
Anh ta đối xử với cô ta như vậy, thế thì cô ta cũng sẽ không răm rắp nghe lời anh ta nữa.
Những gì cô ta mong muốn, cậu Ba nhà họ Tống cũng có thể cho cô ta.
Lúc này, thâm tâm cô ta dậy sóng, còn Bùi Đường thì quan sát kĩ từng cử chỉ hành động của cô ta.
Anh ta xuất thân từ diễn viên chính quy, vốn từng học nghiên cứu hành vi cử chỉ và biểu cảm của nhân vật.
Cô ả này đang nói dối!
Bùi Đường nở nụ cười khó đoán. Muốn làm ra vẻ nhún nhường để lấy được sự tin tưởng của anh ta, cô ả còn non lắm.
Trong phòng bệnh không lớn, hai kẻ hợp tác gây ra chuyện xấu ngồi lặng lẽ, mỗi người một toan tính.
Cho đến khi…
Kỷ Tố Tân đột nhiên nghĩ tới một chuyện, có chút đắc ý lấy điện thoại từ trong túi ra, “Thầy Bùi, tôi đã thuê người đăng tin tức hai chân của thầy mất đi tri giác lên trên mạng, tốn hết một trăm năm mươi nghìn tệ của tôi đấy. Số tiền này…”
Bạn đang đọc truyện tại Vietwriter.vn
“Tôi sẽ chuyển trả cho cô.” Bùi Đường hơi cụp mắt xuống, “Tôi mệt rồi. Cô về đi.”
Kỷ Tố Tân nhếch môi, lại đeo kính mát lên rồi đứng dậy đi ra cửa.
Một giây trước khi kéo cửa phòng ra, cô ta còn không quên ngoái đầu nhìn lại, hả hê nói, “Thầy Bùi, hai chân của thầy… có cần tôi tìm bác sĩ khám lại giúp thầy không?”
Nếu cô ta có thể giúp chữa lành hai chân của anh ta, thì có lẽ sẽ nhờ ơn huệ mà bắt thóp được anh ta.
Bùi Đường quay đầu sang phía khác, “Không cần.”
Kỷ Tố Tân không nhiều lời, mở cửa đi ra khỏi phòng bệnh.
Nếu hai chân đã không còn tri giác, thì sau này anh ta chỉ là một kẻ tàn tật.
Đã không có nhiều tác dụng, thì hợp tác hay không cũng chẳng quan trọng.
Kỷ Tố Tân thích chí rời khỏi bệnh viện. Trong phòng bệnh, sau khi cô ta rời đi, Bùi Đường lại quay đầu nhìn ra cánh cửa.
Đúng là một cô ả cực kì ngu ngốc.
Anh ta cong môi cười lạnh. Cổ chân ở mép chăn cuối giường rõ ràng đang giật giật.
Đáng tiếc, vì Kỷ Tố Tân vô cùng đắc ý, ngay từ lúc đầu đã không thèm tự hỏi, nếu hai chân Bùi Đường thật sự mất đi tri giác, thì sao anh ta có thể bình tĩnh nằm sấp trên giường bệnh như vậy được chứ?
***
(Waka là đơn vị duy nhất sở hữu bản quyền tác phẩm Người dấu yêu. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!)
Kỷ Tố Tân rời bệnh viện, đi thẳng đến bãi đỗ xe. Cô ta cảnh giác nhìn xung quanh, rồi nhanh chóng chui vào trong một chiếc Audi.
Người lái xe là một người đàn ông khoảng hơn bốn mươi tuổi, trán anh ta bị năm tháng hằn lên thành nếp, khiến anh ta trông có vẻ âm trầm lạnh lẽo.
“Cậu Ba, xin lỗi, để anh đợi lâu rồi.” Trước mặt Tống Kỳ Diệp, Kỷ Tố Tân giống như một học sinh ngoan ngoãn.
Cô ta gỡ kính mát xuống, để lộ đôi mắt mãn nguyện.
Tống Kỳ Diệp liếc cô ta một cái, “Ừ, cậu ta có nói gì không?”
Kỷ Tố Tân lắc đầu, thành thật trả lời: “Không nói gì cả, chỉ chất vất em tại sao lần này lại lỡ tay làm anh ta bị thương nặng. Cậu Ba, mấy người kia không để lại sơ hở gì chứ?”