“Dị hỏal”.
Thượng chủ lẩm bẩm.
“Hơn nữa... còn là dị hỏa thuần khiết nhất, mạnh nhất!”.
Nguyên chủ nhỏ giọng nói.
Mặc dù hai người không nắm thuật dị hỏa, nhưng bọn họ cũng có biết, cũng nhìn ra được.
Luồng dị hỏa Lâm Chính phóng ra còn mạnh hơn lửa của hai đỉnh đồng bên bọn họ biết không biết bao nhiêu lần!
Trước mặt luồng dị hỏa này, đỉnh đồng của hai người không có ưu thế gì.
Chỉ cần Lâm Chính luyện chế đan dược thành công thì nhất định còn mạnh hơn đan dược hai người họ luyện chế.
“Chẳng trách Băng chủ muốn dùng người này làm đỉnh đồng của cô ta! Hóa ra là vậy!”.
Hai người sực tỉnh. Băng chủ cũng ngạc nhiên.
Thời khắc này cô ta cũng hiểu vì sao Lâm Chính mãi không ra tay, ngược lại bảo cô ta chuẩn bị.
Bởi vì một khi dị hỏa của Lâm Chính phóng ra, bất kể 'Thượng chủ hay Nguyên chủ đều sẽ nhắm rõ mục tiêu.
Chắc chắn bọn họ sẽ không để Lâm Chính cứ tiếp tục luyện chế như vậy.
Nếu không, với dị hỏa thế này, e là chỉ cần nửa ngày Lâm Chính đã luyện xong đan dược.
Băng chủ lạnh lùng nhìn Lâm Chính, lúc này mới ý thức được mình bị gạt.
Rõ ràng anh có dị hỏa đáng sợ hơn, thế mà chưa bao giờ tiết lộ, chưa từng nhắc tới.
Bây giờ anh phóng ra dị hỏa làm mọi người kinh ngạc, khiến mình trở thành mục tiêu tấn công.
Bây giờ, Băng chủ đối diện với sự tấn công của hai người Thượng chủ và Nguyên chủ.
Nếu không chống đỡ được thì chỉ có đường chết.
“Anh hại tôi như vậy! Nếu tôi chết, ai cứu người cho anh? Anh còn muốn cứu người ra khỏi Tiên Cốc hay không?”.
Băng chủ lạnh lùng quát.
Nghe vậy, Băng chủ nghẹn lời, đôi mắt giống như sao trở nên lạnh lùng xen lẫn sát khí.
“Anh... điều tra rồi sao?”.
“Hình như cô quên rồi à? Người của tôi đều bị cô đưa đến núi băng làm nô lệ, nếu cô thật sự bắt được người của Tiên Cốc, cô có thể nhốt ở đâu? Chắc chắn cũng sẽ đưa lên núi băng làm nô lệ! Người mà tôi dẫn tới tên Minh Đạo Tử chính là người của Tiên Cốc, nếu cô thật sự bắt được người của Tiên Cốc, sao anh ta lại không biết?”.