'Tất cả mọi người đều chết lặng, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tại sao gia chủ thế gia Ngạo Tuyết lại quỳ xuống dưới chân của Lâm Chính?
Bọn họ đang nói gì với nhau vậy?
“Gia chủi”
Ngạo Hỏa Vân sốt ruột bước vài bước về phía trước, giọng nói hơi run run: “Tại sao ông lại quỳ trước người này chứ?”
“To gan! Đừng nói xăng nói bậy ở chỗ này nữa, từ nay về sau, Lâm minh chủ sẽ là đại nhân của tôi! Tôi sẽ phục tùng cậu ấy như chủ nhân của mình!”
Ngạo Nhân Long nghiêm túc hét lớn.
“Cái gì?”
Ngạo Ly Phượng sửng sốt, ngơ ngác nói: “Gia chủ, nếu vậy thì thế gia Ngạo Tuyết của chúng ta phải làm sao?”
“Mấy người tự chọn gia chủ đời mới đi, kể từ ngày hôm nay, tôi không còn là người của thế gia Ngạo Tuyết nữa, mấy người tự lo lấy mình đi!”
Ngạo Nhân Long khàn giọng nói.
Lý do ông ta nắm quyền kiểm soát thế gia Ngạo Tuyết là vì ông ta xem đại gia tộc này như một công cụ để thu thập tài nguyên cho mình, giúp ông ta bước chân vào hàng ngũ tiên nhân.
Bây giờ Lâm Chính có bản lĩnh ở phương diện này, thì thế gia Ngạo Tuyết còn có tác dụng gì chứ?
Đương nhiên ông ta không hề do dự mà gạt nó sang một bên.
Nghe thấy gia chủ thế gia nói vậy, tất cả người của thế gia Ngạo Tuyết đều có cảm giác như đang năm mơ.
Không ai ngờ rằng mọi chuyện lại thành ra nông nổi này...
Không có sự che chở của Ngạo Nhân Long, tất cả người của thế gia Ngạo Tuyết đều giống như mất hồn.
Mọi người nhìn nhau, không biết phải làm sao.
Lâm Chính lập tức nhìn về phía Ngạo Hàn Mai.
Sở dĩ anh không cần Ngạo Nhân Long bắt người của mình phục tùng anh là vì anh biết răng thế gia Ngạo. Tuyết sẽ không dễ dàng phục tùng anh chỉ vì Ngạo Nhân Long.
Ngay cả khi họ thật sự phục tùng, cũng sẽ có rất nhiều người không phục.
Cho nên anh đã lên kế hoạch khiến cho Ngạo Nhân Long tự nguyện thần phục mình trước, đợi đến khi ông ta từ bỏ thế gia Ngạo Tuyết khiến cho thế gia Ngạo Tuyết trở nên rắn mất đầu, sau đó cho Ngạo Hàn Mai nhân cơ hội đó chen vào.
Chỉ cần Ngạo Hàn Mai khống chế được thế gia Ngạo Tuyết sẽ tương tương với việc Lâm Chính sẽ nắm được thế gia Ngạo Tuyết trong lòng bàn tay.
“Ngạo Nhân Long đã ruồng bỏ các người, các người vẫn hy vọng ông ta tới cứu các người sao?”
Sao Ngạo Hàn Mai lại không biết ý của Lâm Chính chứ? Cô ta ngay lập tức lấy lại tinh thần, bước nhanh đến chỗ mọi người rồi hét lên: “Mấy người còn không. mau phục tùng tôi sao? Chỉ khi tôi trở thành gia chủ thế gia, mấy người mới có thể tránh khỏi việc bị tàn sát! Thế gia Ngạo Tuyết mới có thể tiếp tục thịnh vượng!”
Mọi người không ám chần chừ nữa, lần lượt quỳ xuống.
“Xin Hàn Mai đại nhân hãy cứu tôi!” “Bọn tôi nguyện trung thành với Hàn Mai đại nhân!”
“Bọn tôi sẽ nghe theo mệnh lệnh của Hàn Mai đại nhân, không dám trái lời!”
Hầu hết người trong các tộc đều lên tiếng, không hề do dự.
Dù sao ngay cả gia chủ thế gia cũng đã khuất phục, sao bọn họ có thể tiếp tục kiên trì chứ?
Nhưng người của thế gia và người của tộc Sương Mạch lại do dự tại chỗ, không biết nên làm gì.
Những người khác đều có thể đầu hàng, chỉ riêng bọn họ thì không được.
Bởi vì những kẻ đã lên kế hoạch để tiêu diệt tộc Diệp Mạch chính là bọn họ.
Chỉ vì thi thể của Băng Điểu, thế gia đã không ngại hợp sức với tộc Sương Mạch nên mới có cục diện ngày hôm nay.
Bây giờ, với sự trợ giúp của Lâm Chính, Ngạo Hàn Mai đã đánh giết trở lại, nếu bọn họ đầu hàng, chẳng phải họ sẽ bị Ngạo Hàn Mai băm väm thành ngàn mảnh sao?
Dù sao Ngạo Diệp cũng đã bị họ giết chết.
“Sự việc đã đến nước này rồi, mọi người, đừng chần chừ nữa, ngày hôm nay chúng ta sẽ gắng sức chiến đấu. đến chết mới thôi!”
Ngạo Hỏa Vân nghiến răng gào lên, trong ánh mắt tràn đầy oán hận.
“Đủ rồi, Ngạo Hỏa Vân, đừng lấy trứng chọi đá!”
Lúc này, Ngạo Hàn Mai đột nhiên hét lên, ánh mắt lạnh lùng như băng: “Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ giết sạch các người! Các người cứ yên tâm đi!"
“Cô nói cái gì?”
Ngạo Hỏa Vân sửng sốt.