“Cần bao nhiêu nữa?”, Lâm Chính hỏi.
“Không nhiều, 2 triệu tệ. Dù sao cũng không thể ít hơn của bạn gái tao mà”, gã nói.
“2 triệu tệ à? Được”
Lâm Chính gật đầu, giả bộ suy tư: “Hay là tôi đưa cho anh luôn 20 triệu tệ nhé. Tôi thấy đám anh em phía sau anh cũng cần được bồi thường đấy. Thanh toán một lần cho rồi”.
“Mày nói thật chứ”, gã đầu trọc bàng hoàng trong sự vui mừng.
Thế nhưng cô gái thấy có gì đó không ổn bèn nói: “Honey, người này vô lý quá sợ rằng không phải người Tầm thường, chúng ta vẫn nên cẩn thận thì hơn, hỏi xem đối phương là ai trước đã”.
“Sợ gì chứ? Là một thăng ngốc nhiều tiền thôi mà. 20 triệu tệ, mỗi người được hơn một triệu tệ, em không muốn sao?”
Gã đã bị hoa mắt vì tiền nên đâu nghĩ được gì nữa. Cô gái kia chau mày,không nói thêm gì.
“Tôi sẽ chuẩn bị tiền, nhưng số tiền lớn mà bị người khác dòm ngó thì không hay. Hay là thế này, bảo người của bang Thanh Long tới hộ tống các anh rời đi thì thế nào?”
“Điều này...không cần đâu”, gã đầu trọc giật mình.
“Sao lại không cần”, Lâm Chính nhìn Từ Thiêt có biết Khang Lăng - người của bang Thanh Long không?”
“Biết ạ”.
Từ Thiên gật đầu: “Tuần trước người này vừa tới hỏi thăm tôi, có gặp vài lần”.
“Vậy được, gọi điện thoại bảo bang chủ tới, tôi cho. bang chủ của họ nửa tiếng. Không tới đúng giờ thì họ chịu trách nhiệm”, Lâm Chính nói.
Từ Thiên lập tức gọi điện. Gã đầu trọc trố mắt: “Mày...là ai? Sao biết bang chủ của bọn tao?”
“Tôi giới thiệu nhé, đây là Tân Bách Tùng, nghe qua bao giờ không?”
“Tân Bách Tùng, viện trưởng của học viện Huyền Y. Phái sao”, gã tái mặt.
“Người này tên Long Thủ”. Ị “Phó viện trưởng”
“Người này là Từ Thiên?”
“Từ Thiên của Dương Hoa...ô, thế không phải cùng †ên thôi à”, gã run rẩy, vội vàng lùi lại như ý thức được tình hình.
Lâm Chính giới thiệu hết lượt những người trong phóng. Tất cả đều là tầng lớp cấp cao của học viện.
“Vậy mày... là ai?”, gã run lẩy bẩy.
“Anh đoán xem tôi là ai”, Lâm Chính vứt đầu thuốc xuống đất.
“Không vội, đợi bang chủ của các người tới đi”, Lâm Chính đáp.
“Chủ tịch, cậu định xử lý bang Thanh Long sao? Nếu vậy thì bọn họ xong đời rồi”, Từ Thiên nói.
Lâm Chính lắc đầu: “Một bang Thanh Long thì...vô vị quá, nếu như xử lý toàn bộ vành đai màu xám của Long Quốc thì sao?”
Dứt lời Từ Thiên hóa đá.