Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4518: ức hiếp người quá đáng




Tâng trên cùng là một căn phòng rộng lớn. Một người đàn ông đang ngồi bên trong uống trà, gạt tàn bên cạnh có gác một điếu thuốc đã đốt cháy, nhưng người đó không tiếp tục hút nữa.

Bởi vì Bạch Họa Thủy đã đến.

Bà ta cũng yên lặng ngồi chờ trong phòng khách. 

“Bạch minh chủ, để tôi bàn chuyện với thần y Lâm là được rồi. Bà bận rộn nhiều việc, lâu rồi chưa nghỉ ngơi, bà nên đi nghỉ đi, đừng để cơ thể quá mệt”.

Tư Mã Thu Diệp đặt tách trà xuống, mỉm cười nói.

“Dương Hoa gia nhập Thương Minh là chuyện lớn, sao tôi có thể không đích thân ra mặt? Phải biết rằng, bây giờ y dược của Dương Hoa đã sắp ngồi vững vàng trên đỉnh cao Long Quốc. Bọn họ có thị trường lớn thế nào, tôi nghĩ phó minh chủ ắt còn rõ hơn tôi”.

Bạch Họa Thủy mỉm cười nói. “Ha ha, sao tôi lại rõ hơn được? Hiểu biết của tôi về

Dương Hoa cũng chỉ trên bề mặt, đâu thể biết quá nhiều?”.

Tư Mã Thu Diệp cười lớn, bộ dạng như đùa giỡn, nhưng sâu trong mắt lại lóe lên tia sáng.

Gộc cộc cộc.

Tiếng gõ cửa vang lên.

“Mời vào!".

Tư Mã Thu Diệp lên tiếng.

Cửa được mở ra, ba người đi vào phòng.

“Minh chủ, phó minh chủ, thần y Lâm ở Giang Thành đã đến". 

Người đàn ông đeo kính cười nói.

“Ái chà chà, thần y Lâm, cuối cùng cậu cũng đến rồi! Hoan nghênh hoan nghênh!”.

Tư Mã Thu Diệp lập tức tiến tới, đưa tay ra bắt tay với Lâm Chính, trên mặt nở nụ cười chân thành, vô cùng nhiệt tình.

Nhưng Lâm Chính không quan tâm mà ngồi xuống ghế ở gần đó, đốt điếu thuốc, lạnh lùng hỏi: “Ông là Tư Mã Thu Diệp?”.

Cảnh này vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Kể cả Bạch Họa Thủy.

Bà ta biết Lâm Chính không thích Tư Mã Thu Diệt Dù sao Tư Mã Thu Diệp đưa Dương Hoa vào trong kế hoạch xuôi Nam của ông ta, trong âm thầm, hai bên đã coi nhau như kẻ địch.

Nhưng thái độ Lâm Chính như vậy chẳng phải sẽ đánh rắn động cỏ hay sao?

Bạch Họa Thủy âm thầm đưa mắt ra hiệu cho Lâm Chính, nhưng dường như anh không nhìn thấy.

Tư Mã Thu Diệp sửng sốt một lúc, sau đó vẫn không thôi nở nụ cười: “Phải, thần y Lâm, tôi chính là Tư Mã Thu Diệp!". 

“Tư Mã phó minh chủ, ông ngồi xuống đi. Tôi nghe nói ông muốn mời tôi gia nhập Thương Minh, chúng ta vào chuyện chính luôn đi, đừng làm mất thời gian của mọi người”.

Lâm Chính nói.

Lời nói thẳng thừng ác liệt như vậy càng khiến Tư Mã Thu Diệp không hiểu ra sao.

Nhưng Tư Mã Thu Diệp có thể ngồi lên vị trí phó minh chủ thì sao có thể là người tầm thường?

Ông ta không tỏ vẻ gì, mỉm cười nói: “Thần y Lâm, Thương Minh chúng tôi chiêu mộ thành viên vô cùng nghiêm ngặt. Bây giờ quy mô Dương Hoa đã khác xưa, tôi còn được biết cậu có ý gia nhập Thương Minh, cho. nên mới muốn chính thức làm thủ tục gia nhập Thương Minh cho cậu vào hôm nay. Nếu cậu cảm thấy không có vấn đề gì thì có thể ký vào hợp đồng này, ký xong cậu sẽ là người của Thương Minh rồi!”.

Dứt lời, Tư Mã Thu Diệp đưa một bản hợp đồng dày. đến trước mặt Lâm Chính.

Bạch Họa Thủy nhíu mày hỏi.

“Dương Hoa là do tôi và Mã Hải bọn họ vất vả xây dựng nên, để có được quy mô như ngày hôm nay, tất cả mọi người đã phải bỏ ra mồ hôi và máu. Nhưng gia nhập 'Thương Minh, các người lại muốn chia 50%... không cảm thấy mình ức hiếp người quá đáng sao?”.

Lâm Chính lạnh lùng hỏi.