Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4517: trang bị lực lượng cảnh vệ cấp một




Thương Minh có chuyên xe đưa đón, Lâm Chính ngồi lên xe, nhanh chóng rời khỏi Giang Thành.

Mã Hải vốn muốn phái vài cao thủ của Dương Hoa đi theo bảo vệ sự an toàn của Lâm Chính nhưng bị từ chối.

Chuyện này hoàn toàn không cần thiết.

Dù sao minh chủ của Thương Minh cũng là Bạch Họa Thủy.

Lần này mời Dương Hoa gia nhập Thương Minh không phải ý của Bạch Họa Thủy, mà là ý của Tư Mã Thu Diệp.

Sự sụp đổ của Kỹ thuật Thang Thành đã làm loạn kế hoạch xuôi Nam của Tư Mã Thu Diệp. Tư Mã Thu Diệp lòng nóng như lửa đốt, đương nhiên muốn Dương Hoa gia nhập Thương Minh để tránh Lâm Chính tiếp tục làm loạn.

Lâm Chính đã cho những sát thủ đó về, anh cũng biết được đại khái ý đồ của Tư Mã Thu Diệp nên không lo lắng.

Nhưng kế hoạch này đe dọa đến Dương hoa, Lâm Chính không thể đứng ngoài cuộc được nữa.

Lâm Chính cũng muốn xem xem rốt cuộc Tư Mã Thu Diệp muốn làm gì.

Xe đi thẳng một đường đến tỉnh Trung ở Trung Bộ Long Quốc.

Thương Minh nằm ở núi Tài Long ở trung tâm tỉnh Trung.

Nghe nói ban đầu núi Tài Long không phải tên này, cho đến khi Thương Minh dọn đến, đồng thời mua lại toàn bộ núi mới đổi tên thành như vậy.

Lâm Chính lần đầu đến núi Tài Long, chỉ mới đến gần ngọn núi, nhìn từ xa đã có cảm giác phi phàm rồng cuộn hổ chồm.

Thương Minh thật biết chọn chỗ.

Nơi phong thủy tốt, địa linh nhân kiệt như vậy gần 1 như không thua gì xây nhà trên long mạch.

Nhưng đến khi lên núi Tài Long, Lâm Chính mới kinh ngạc phát hiện, trụ sở Thương Minh không có vẻ tráng lệ nguy nga, xa hoa lộng lẫy như trong tưởng tượng, mà chỉ là một vài tòa nhà văn phòng rất bình thường.

Chúng tọa lạc ở các góc trên núi Tài Long, một số nam nữ ăn mặc lịch thiệp tấp nập ra vào tòa nhà này.

Ngay cả xe đậu trước tòa nhà cũng khác biệt nhau, có Mercedes, BMW, cũng có Aito, Chery.

Xe của anh dừng lại bên trong một tòa nhà màu đen ở chính giữa.

Trước cửa có một nhân viên bảo vệ, nhưng khí tức của người đó vô cùng đáng sợ, ở vực Diệt Vong cũng có thể xem là cao thủ.

“Đứng lại!”.

Mấy người họ đi đến trước cửa, người đó quát khẽ, quan sát ba người một cách kỹ càng, đôi mắt giống như của chim ưng tựa hồ có thể nhìn thấu Lâm Chính. Nhưng thực lực của người đó vẫn quá thấp so với Lâm Chính, dù có cố gắng thế nào cũng không thể nhìn thấu được.

“Người này là ai?”.

Bảo vệ chỉ vào Lâm Chính hỏi.

“Thần y Lâm ở Giang Thành, được Tư Mã phó minh chủ mời đến, có vấn đề gì sao?”.

Người đàn ông đeo kính hỏi. “Cần bố trí lực lượng cảnh vệ cấp một”.

Nhân viên bảo vệ nói, lấy bộ đàm ra thông báo vài câu, sau đó lùi sang một bên.

Người đàn ông đeo kính sửng sốt, liếc nhìn Lâm Chính, sau đó cười nói: “Thần y Lâm, mời đi bên này”.

“Được”.


Người đàn ông đeo kính cười đáp, nhưng vẻ mặt không mấy tự nhiên.

 Người đàn ông đeo cà vạt cũng vậy. Lâm Chính không biết thật ra từ khi tòa nhà này được xây dựng tới nay chưa bao giờ phải trang bị lực lượng cảnh vệ cấp một.

Xem ra độ mạnh của thần y Lâm đã vượt ngoài tưởng tượng của bọn họ.