La Sát cảm thấy vô cùng nhục nhã, thế nên nóng lòng muốn lấy lại mặt mũi.
Bạch Họa Thủy thông minh sáng suốt, đương nhiên là nhìn ra được chút tâm tư này của La Sát, nhưng bà ta không vạch trần, chỉ mỉm cười nói: "Tôi sẽ xin đại hội, chỉ có điều bây giờ thần y Lâm là long soái của Long Quốc, muốn đối phó cậu ta thì phải lên kế hoạch kĩ càng. Tôi cũng không chắc bên kia có đồng ý hay không”.
La Sát siết chặt nắm tay, cũng nghe ra được Bạch Họa Thủy đang qua loa lấy lệ, chỉ đành hơi cúi người.
"Cáo từ". Dứt lời, liền cùng Càn Đồng rời đi.
Bạch Họa Thủy lắc đầu, tiếp tục xử lý văn kiện trên bàn.
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên. "Mời vào". Bạch Họa Thủy còn không ngẩng đầu lên.
Cửa bị đẩy ra, một người đàn ông trung niên để đầu đỉnh và râu chữ bát tiến vào.
Người đàn ông mặc trường bào màu xám, lông ngực có hình vẽ lá phong, vẻ mặt hiền hòa, nở một nụ cười.
"Bạch minh chủ chăm chỉ thật đấy, lần nào đến tìm bà cũng thấy bà đang bận rộn với công việc". Người đàn ông cười nói. "Là phó minh chủ Tư Mã sao?".
Bạch Họa Thủy nhăn nhó cười: "Lúc trước Dịch Tiên Thiên kia tiếp nhận Thương Minh, để lại một đống hổ lốn cho tôi, mà tôi không tăng ca xử lý cho xong, thì Thương Minh sẽ có rất nhiều phiền phức".
"Bà cũng phải chú ý sức khỏe, đừng để mệt quá", người đàn ông tỏ vẻ quan tâm.
"Cảm ơn, phó minh chủ Tư Mã tìm tôi có việc gì sao?", Bạch Họa Thủy hỏi.
"À, chuyện là thế này, chẳng phải chúng ta vẫn luôn muốn kết nạp Dương Hoa thành hội viên của Thương Minh sao? Tôi nghĩ chuyện này có thể nhanh chóng đưa vào lịch trình. Đây là phương án do tôi vạch ra, bà hay xem đi. Nếu bà thấy không có vấn đề gì, tôi sẽ lập tức phái người đến Giang Thành, mời thần y Lâm đến đây bàn bạc chuyện gia nhập Thương Minh”, người đàn ông. cười nói.
"Gia nhập Thương Minh?". Bạch Họa Thủy nhíu mày. Thực ra bà ta đã có ý định để Dương Hoa gia nhập
Thương Minh, trước kia từng nhắc đến nhiều lân, Lâm Chính cũng đồng ý. Lúc Dịch Tiên Thiên còn tại vị, Lâm Chính đã xin làm thành viên của Thương Minh, nhưng mãi chưa làm thủ tục.
Nếu Dương Hoa gia nhập Thương Minh, thì chắc chắn kế hoạch xuôi Nam sẽ không nhằm vào nó nữa, nếu không chính là tuyên chiến với Thương Minh.
Chỉ là vị phó minh chủ Tư Mã này quan tâm đến Dương Hoa từ khi nào vậy? Đã bao giờ nghe ông ta nói tới đâu!
Bạch Họa Thủy trầm ngâm một lát, gật đầu: "Được, chuyện này ông sắp xếp đi".
"Được, tôi sẽ phái người đến ngay Giang Thành".
Người đàn ông nheo mắt cười nói, sau đó chào hỏi rời đi.
Bạch Họa Thủy ngẩng đầu lên nhìn bóng lưng người đàn ông, sau khi cửa đóng liên trâm ngâm một lát, rồi lấy một chiếc điện thoại cũ kĩ ra, soạn một đoạn tin nhắn, vội vàng gửi đi.