Thang Gia Tuấn hoàn hồn lại, khẽ hít vào một hơi, tim vẫn đập mạnh.
Đây là tin tức động trời nóng hổi!
Ai mà ngờ được nhà họ Hàn lại có thể mời được nhân vật cấp bậc này...
“Hai người này anh cứ việc xử trí, tôi... tôi xin tạm biệt trước!".
Thang Gia Tuấn lập tức nói.
“Được!".
Hàn Lạc gật đầu.
Lương Hồng Anh sốt ruột kéo Thang Gia Tuấn lại, nói: “Anh đi đâu vậy? Không phải anh nói sẽ giúp tôi giải quyết chuyện này sao? Sao anh lại rời đi?”.
“Hồng Anh, hôm nay không được rồi, nhà họ Hàn chuẩn bị đón khách quý, chúng ta không ai được làm lỡ chuyện, nếu không sẽ là tội chết!".
Thang Gia Tuấn nói.
Lương Hồng Anh kinh ngạc hỏi: “Đón khách quý? Đón ai?”.
“Long soái!”. Thang Gia Tuấn nhỏ giọng nói. “Cái gì?”.
Lương Hồng Anh suýt thì đứng không vững.
Long soái của Long Quốc... lại đến nhà họ Hàn làm khách?
Điều này có ý nghĩa gì? Có nghĩa chỗ dựa sau lưng nhà họ Hàn là long soái! Nói nếu nhà họ Lương kết ân oán với nhà họ
Hàn, e là sau này sẽ chết không toàn thây, vạn kiếp bất phục...
Lương Hồng Anh cảm thấy lạnh toát từ đầu tới chân.
“Long soái đích thân đến nhà họ Hàn, sao anh dám quấy rầy? Đương nhiên lúc này rời đi là tốt nhất!”.
Thang Gia Tuấn nói.
“Nếu vậy, anh hãy hẹn với Hàn đại thống soái hôm khác nói chuyện này được không?”.
Lương Hồng Anh mấp máy môi.
“Hôm khác?”.
Thang Gia Tuấn khẽ cười: “Hồng Anh, anh chỉ hứa giúp em dàn xếp chuyện này vào hôm nay, qua hôm nay thì không liên quan gì đến anh nữa rồi!".
Hắn nói xong thì kéo cửa xe, định rời đi.
Lương Hồng Anh sửng sốt, vội giữ cửa xe lại: “Anh... Anh định nuốt lời à?”.
“Cái gì mà nuốt lời? Không phải anh đã đến rồi sao? Nhưng là do hôm nay nhà họ Hàn không tiện thảo luận chuyện này, liên quan gì đến anh?”.
“Anh... Nếu vậy, tôi sẽ lập tức hủy bỏ giao ước với anh!".
Lương Hồng Anh nổi giận nói.
“Ha, không được, trừ khi em làm trái giao hẹn, nhưng vậy thì Quốc tế Hồng Trang sẽ là của anhI”.
Thang Gia Tuấn cười nhạt.
Lương Hồng Anh run rẩy, tay chân trên người lạnh lẽo cực kỳ.
“Lương Hồng Anh, thật không hiểu vì sao người nhà họ Lương các em lại ngu xuẩn như vậy, đi đắc tội với nhà họ Hàn. Bây giờ nhà họ Hàn có quan hệ với long soái, 'Yên Kinh ai dám động vào họ? Em tự cầu nguyện mình may mắn đi!".
Thang Gia Tuấn khinh bỉ nói, sau đó hét lên với tài xế: “Lái xel".
Cửa xe đóng lại, xe chuẩn bị khởi động. Lúc này Lương Hồng Anh mới bừng tỉnh.
Từ khi Thang Gia Tuấn biết long soái sắp sửa đến nhà họ Hàn, lòng hắn đã hướng về phía nhà họ Hàn.
Nếu nhà họ Hàn được long soái chống lưng, bọn họ còn sợ ai ở Yên Kinh nữa? Một nhà họ Lương nho nhỏ thì có là gì?
Cho nên Thang Gia Tuấn tuyệt đối không thể hòa giải chuyện này.
Lương Hồng Anh gần như ngã ngồi xuống đất, lòng như tro tàn.
Lần này cô ta đã mất cả chì lẫn chài.