Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4385: chỉ cần sau này đừng tái phạm




Trận chiến đấu trên bầu trời vẫn đang diễn ra kịch liệt.

Ở hậu sơn của Thiên Thần Điện, ánh sáng vàng lan tỏa.

Hơn nữa không ngừng có người trèo từ vách núi lên đỉnh núi.

“Xem ra phương pháp của minh chủ có hiệu quải!”.

Thành chủ Nam Ly Thành nhìn về phía bầu trời, mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.

“Nếu có thể tiêu diệt Diệp Viêm ở đây, uy danh của minh chủ chắc chắn sẽ vang vọng khắp vực Diệt Vong. €ó lẽ liên minh Thanh Huyền chúng ta cũng có thể lưu danh sử sách!”.

Trang chủ Vân Tiếu cười sâu xa.

Nghe vậy, người xung quanh tim đập nhanh, trong đầu hiện lên suy nghĩ.

Mặc dù liên minh Thanh Huyền được Hạo Thiên công nhận, nhưng chung quy cũng chỉ là liên minh chắp vá tạm thời, không chính quy so với những liên minh khác, liên mình này chỉ được thành lập dựa trên kế hoạch của Lâm Chính.

Nhưng nếu có thể giết được Thánh Quân Diệp Viêm, uy danh của liên minh vang xa, có lẽ Nam Ly Thành và sơn trang Vân Tiếu có thể phát triển danh tiếng của liên minh.

Sau này hoàn toàn có thể biến liên minh thành một thế tộc siêu bá chủ!

Nếu như có thể bước vào tầng lớp đó, hai người sẽ không còn gì phải hối tiếc.

Bọn họ nhìn nhau bằng ánh mắt lấp lánh.

Hoa Thiên Hải cũng có ánh mắt phức tạp. “Bố! Sao bố lại ở đây?”.

Đúng lúc này, một tiếng hô kinh ngạc vang lên.

Hoa Thiên Hải giật mình, quay đầu lại thấy Hoa Vi Vi đã xuất hiện đằng sau mình từ lúc nào không hay.

“Vi Vi? Con... Con lên đây từ lúc nào?”.

Hoa Thiên Hải ngạc nhiên.

“Chỉ vừa mới lên thôi ạ!", Hoa Vĩ Vi chỉ vào vách núi. Hoa Thiên Hải sửng sốt, vội vàng chạy tới đó. Trước đó ông ta không chú ý đến phía bên này. Đến gần vách núi, Hoa Thiên Hải cực kỳ chấn động.

Trên mặt hồ Thiên Thần ở phía sau núi Thiên Thần có đến năm mươi chiếc thuyền lớn xếp thành hàng.

'Trên boong mỗi chiếc thuyền đều có một trận pháp lớn đang vận hành.

Số trận pháp này không ngừng tỏa ra năng lượng, bay lên không trung, khi bay lên độ cao nhất định thì biến mất không thấy.

“Đây... Đây là...”.

Hoa Thiên Hải há hốc miệng, một lúc lâu không nói nên lời.

“Bố, đây là kiệt tác của Lâm minh chủ!”.

Hoa Vi Vi nhỏ giọng nói: “Bố còn chưa nói con nghe sao bố lại ở đây? Liên minh Ngũ Phương Băng Nguyên đâu? Thiếu Xuyên trưởng lão đâu? Vì sao không thấy những người khác? Chỉ có một mình bố ở đây?”.

Hoa Thiên Hải run lên, sau đó cụp mắt xuống, nói:

“Bọn họ chết cả rồi...".

“Cái gì?”. Hoa Vi Vi kinh ngạc.

“Vi Vi, do bố quá tự đại, định rẽ đường mòn đánh lén Thiên Thần Điện, không ngờ lại trúng phải mai phục của Thiên Thần Điện. Liên minh Ngũ Phương Băng Nguyên hầu như bại toàn quân, bố cũng bị người của Thiên Thần Điện bắt sống. May nhờ Lâm minh chủ kịp thời xuất hiện cứu được bố, nếu không... giờ này bố đã thành bộ xương trắng”. 

Hoa Thiên Hải thở dài nói: “Lâm minh chủ lấy đức báo oán, bố... hổ thẹn không bằng..”.

“Nếu bố nhận ra được lỗi lầm của mình thì thật ra cũng không muộn, chỉ cần sau này đừng tái phạm...

Hoa Vĩ Vi nói với vẻ mặt phức tạp.

Cô ta cũng cảm nhận được sự thay đổi của Hoa Thiên Hải.


Hoa Thiên Hải lộ ra ánh mắt kiên định, nói: “Ngữ Phương Băng Nguyên đã bị diệt, bố còn mặt mũi nào mà chạy trốn?”.

Nói xong, ông ta ngồi xếp bằng dưới đất, nhét đan dược vào miệng.

“Đợi bố khôi phục vết thương sẽ đánh cho Thiên Thần Điện long trời lở đất, trả thù cho tất cả mọi người của Ngũ Phương Băng Nguyên!”.