“Ôi, đã là lúc nào rồi mà anh còn dám ngang ngược vậy? Anh có biết đám người bên kia là ai không? Bọn họ là người của Thiên Thần Điện đấy! Tính tình bọn họ không tốt như Hạo Thiên đâu! Anh đoán xem lát nữa bọn họ giết tôi rồi, liệu có buông tha cho anh không?”
Vu Hồng cười nhạt, ghét cay ghét đắng dáng vẻ ngang ngược của Lâm Chính.
Lâm Chính liếc nhìn đám người bên kia, bình tĩnh nói: “Tôi nghĩ cô hỏi sai vấn đề rồi”.
“Sai rồi sao?” Vu Hồng ngơ ngác.
“Đúng vậy, cô nên hỏi bọn họ xem tôi có tha cho bọn họ không?”
Lâm Chính thản nhiên nói.
Vu Hồng ngạc nhiên nhìn anh, sau đó cô ta cười ha hả.
“Ha ha ha, Lâm minh chủ, anh thật sự là một người thú vị! Tôi không ngờ trước lúc chết còn có thể bị người như anh chọc cười! Được lắm, được lắm! Ha ha ha... Anh không làm danh hài thật sự rất đáng tiếc đấy!”
Lâm Chính không tiếp lời, anh bỗng nhiên đứng thẳng lên, thản nhiên nhìn người Thiên Thần Điện đang đến gần.
Đúng lúc đó, trên chiếc thuyền lớn đằng sau anh bỗng có mấy người bước ra, đứng trước mặt anh, xếp thành một hàng ngang.
Những người này đều là người của liên minh Thanh Huyền.
Vu Hồng nhận ra, những người này là người của Nam Ly Thành trong liên minh Thanh Huyền, là người có thực lực nhưng trong trường hợp này, hoàn toàn không đủ dùng.
“Anh dẫn theo bao nhiêu người vậy? Đủ để bọn họ giết không?”
Vu Hồng cười hỏi.
Lâm Chính không để ý tới cô ta, anh chỉ bình tỉnh nói: “Diệt khẩu!”
“Vâng!”
Mọi người gật đầu, xông về phía những người Thiên Thần Điện.
“Tôi không cảm nhận được chút sức mạnh phi thăng nào trên người các anh, muốn đối phó với chúng tôi, phải có sức mạnh phi thăng mới được!”
Người đàn ông áo xanh lắc đầu: “Một đám kiến lại dám ngông cuồng trước mặt chúng tôi à?”
“Giết!"
'Tên cường giả cảnh giới Bán Lục Địa Thần Tiên bỗng quát lớn, tất cả người của Thiên Thần Điện tức khắc xông lên.
Sức mạnh đáng sợ như gió lốc thổi đến, mạnh mẽ quét vào cơ thể của những thành viên của liền minh Thanh Huyền.
Nhưng cảnh tượng không thể tin nổi xuất hiện trước. mặt mọi người.
Cơ thể của thành viên liên minh Thanh Huyền bị năng lượng đáng sợ kia chém bị thương, nhưng lại khép lại bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được.
“Cái gì?”
Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ.
“Các người đang nhìn cái gì vậy?”
Toàn bộ người của liên minh Thanh Huyền đến gần, một quyền mạnh mẽ đánh về phía đám người kia.
Tuy rằng tu vi của bọn họ không cao, nhưng sức mạnh của nắm đấm lại vô cùng mạnh mẽ, đấm vào cơ thể những người kia, giống như núi nặng ngàn cân đè xuống.
Bịch bịch bịch!
Hiển nhiên là sức mạnh bọn họ phát ra hoàn toàn không cân bằng với cường độ của cơ thể.
Nhưng bàn tay nát vụn kia, chỉ trong mấy cái hít thở đã khỏi hẳn, không nhìn thấy vết thương nào nữa.
“Những người này... rốt cuộc đã được thêm vào sức mạnh gì thế?”
Vu Hồng lớn tiếng hỏi.