Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4274: lập tức giết ngay con gấu này cho tôi




Tiếng rít gào của con gấu càng ngày càng gần, mặt đất cũng càng ngày càng rung chuyển dữ dội hơn.

Trái tỉm mọi người cũng càng ngày càng đập nhanh hơn. 

Hoa Vĩ Vi rút thanh kiếm ở hông ra, chuẩn bị tác chiến.

Nhưng đúng lúc này, con ngựa của cô ta bỗng lo lắng bất an, không chịu nghe sai khiến, dường như muốn

bỏ chạy.

"Làm cái gì vậy? Con súc sinh này! Dừng lại! Dừng lại".

Hoa Vi Vi vội kéo dây cương, muốn ghìm con ngựa lại.

Nhưng hình như dù cô ta cố gắng đến đâu cũng vô ích.

Cuối cùng!

Hộc!

Hộc!

Lâm Chính mướt mải mồ hôi, thở hổn hển xông tới.

Hoa Vĩ Vi trợn tròn mắt, còn định hỏi Lâm Chính gì đó.

Gào! Đúng lúc này, tiếng gầm như sấm vang lên.

Sau đó trước mặt tất cả mọi người, trong làn sương trắng xuất hiện bóng một con gấu khổng lồ cao gần bốn mét.

Con gấu sừng sững to lớn, khí tức hùng hậu! Hoa Vi Vi trợn trừng mắt, đầu óc ong lên.

"Đây là... gấu?". "Không đúng... Không đúng..."

"Cô chủ, con súc sinh này... khác so với tưởng tượng của chúng ta quá..."

Tất cả mọi người đều sợ hãi lùi lại, bàn tay cầm kiếm cũng đang run rẩy.

Đúng lúc này, con ngựa của Hoa Vi Vi không nhịn được nữa, bỗng tung vó lên, lưng ngựa dựng đứng, Hoa Vi Vi không kịp trở tay, lập tức ngã từ trên lưng ngựa xuống.

“Ui dai".

Cô ta đau đớn kêu lên.

Nhưng con ngựa đã chạy tít mù, biến mất trong gió tuyết mịt mù.

"Cô chủ!".

Hai người của Băng Nguyên lập tức xông tới đỡ Hoa Vi Vi dậy. 

Hoa Vi Vi vô cùng tức giận, gầm lên: "Đuổi theo lôi con súc sinh kia về cho tôi! Tôi phải chém vó của nó, dám hất ngã tôi! Khốn kiếp!".

Nhưng hình như người bên cạnh không nghe thấy lời Hoa Vi Vi nói, mà ngẩng đầu lên, ngây người nhìn về phía trước, đồng thời run lên bần bật, hai chân vội vàng lùi lại, sắp không đứng vững.

Hoa Vi Vi sửng sốt, hình như cũng nhận ra gì đó, ngoảnh phắt lại nhìn.

Mới nhìn một cái, cô ta đã đứng như trời trồng.

Phía trước là một con gấu lớn với bộ lông đỏ như máu.

Nó cao bốn mét, đôi mắt dữ tợn đáng sợ, răng nanh khiến người ta ớn lạnh lộ hẳn ra ngoài. Tay gấu khổng lồ dường như chỉ cần vỗ một cái là sẽ khiến con người tan xác.

Chỉ đứng trước con gấu này, mọi người đã cảm thấy ngạt thở, chứ đừng nói là chiến đấu với nó.

"Chạy? Chạy cái gì mà chạy? Họ Lâm kia, tôi hạ lệnh cho anh, lập tức giết ngay con gấu này cho tôi!".

Sắc mặt Hoa Vi Vi trắng bệch, ngoảnh lại nhìn Lâm Chính, run rẩy nói.