Nhìn bóng lưng Lâm Chính dần đi xa, Hoa Vi Vi nở nụ cười chế giễu.
"Cô chủ, chỉ dựa vào một con súc sinh thì có thể xử lý được tên này không?".
Đúng lúc này, người bên cạnh không nhịn được lâm bầm một câu.
"Sao? Các anh nghĩ con gấu lớn Băng Nguyên kia không giết được thằng chó này sao?", Hoa Vi Vi khẽ cười.
"Nghe nói lúc trước khi thằng nhãi này cãi nhau với cậu chủ Thiếu Băng Nguyên ở khu vực hậu cần, hắn đã chế ngự được cậu chủ Thiếu Băng Nguyên chỉ bằng một chiêu, chắc là cũng có chút thực lực".
"Hừ, chuyện này tôi cũng nghe nói rồi, Băng Nguyên nói với tôi là anh ta nhân lúc Băng Nguyên không phòng bị mà đánh lén thôi, cũng chả phải có bản lĩnh gì. Cho dù có chút bản lĩnh thì cũng không thể đấu lại con súc sinh kia được", Hoa Vi Vi nheo mắt nói.
"ồn, "Sao cô chủ lại tự tin như vậy?”".
Mọi người đều cảm thấy nghỉ hoặc.
"Xem ra các anh không biết gì cả, để tôi nói thật cho. các anh biết vậy. Con gấu lớn Băng Nguyên kia đã bị biến dị, nghe nói nửa năm trước nó đã tấn công một tông môn bên cạnh băng nguyên Bắc Vực, giết sạch mấy trăm người của cả tông môn, ăn rất nhiều đan dược. Hiện giờ, thực lực của nó vô cùng đáng sợ, ngay cả tôi cũng chưa chắc là đối thủ, xử lý tên họ Lâm kia chẳng phải dư sức sao?”".
Hoa Vi Vi cười khẩy.
"Cái gì?".
Mọi người biến sắc.
"Một con súc sinh... mà có thực lực như vậy sao? Giết sạch cả một tông môn mấy trăm người? Thật... thật hay giả vậy?".
"Chẳng lẽ con súc sinh này thành tinh rồi?".
"Cô chủ, chuyện này có thật không vậy? Cô đừng hù dọa chúng tôi!".
Những giọng nói run rẩy vang lên.
“Tôi dọa các anh làm gì? Chuyện này do chính Đại trưởng lão nói cho tôi biết, chưởng môn cũng biết".
Hoa Vi Vi hừ mũi đáp. Tất cả đều giật nảy mình. "Nói vậy là con gấu lớn Băng Nguyên này có thực lực không hề tầm thường! Cô chủ, với thực lực của chúng ta thì có đối phó được không?”.
Có người dè dặt hỏi.
"Không biết nữa! Xem ý trời đi! Thực ra tôi cũng không biết rốt cuộc con súc sinh kia mạnh đến mức nào, †ất cả phải xem tên họ Lâm kia có dụ được nó đến không đãt".
Hoa Vi Vi cười nói: "Nếu anh ta thuận lợi dụ được con súc sinh kia đến đây, thì chứng tỏ thực lực của nó cũng chẳng ra gì, ngay cả tên kia nó cũng không giết được thì chúng ta sao phải sợ? Nhưng nếu anh ta không dụ được con súc sinh kia đến đây, thì chứng tỏ anh ta đã bị nó giết, chúng ta cũng không cần phải động đến nó, quay về là được".
Mọi người sáng mắt lên, chắc là Hoa Vi Vi muốn mượn dao giết người.
"Cao! Cao minhl".
"Cô chủ thật là thông minh!".
Không ít người giơ ngón tay cái lên nịnh hót. Hoa Vi Vi nhếch môi, vô cùng đắc ý.
Đúng lúc này.
Gào!
Một tiếng gầm đỉnh tai nhức óc vang lên từ băng nguyên xa xa.
Mọi người đều giật bắn mình.
"Đến rồi!". Hoa Vi Vi đanh mặt lại. Vô số cặp mắt nhìn chăm chăm phía trước.
Khuôn mặt xinh đẹp của Hoa Vi Vi trở nên dữ tợn, nhỏ giọng đáp: "Giết cả người lẫn gấu cho tôi! Lúc nào về thì cứ nói anh ta đã chết trong tay gấu lớn, rõ chưa?”.
"Tuân lệnh!".
Tiếng hô vang rền.