Lâm Chính không nói gì, tiến lên vài bước, cầm lấy dược liệu bắt đầu luyện đan.
Động tác của anh rất thành thạo, chế thuốc vào lò, liên mạch lưu loát.
Sau đó lấy khí kình đốt lửa, nung lò luyện đan.
Mọi người xung nhìn với ánh mắt sáng rực.
Ngay cả cốc chủ Lạc Dương Cốc cũng nhìn chằm chằm.
Thiếu Phù Thương thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ, đồng thời khóa chặt mọi động tác của Lâm Chính, giống như để đề phòng Lâm Chính giở trò gì đó.
Cứ như vậy qua nửa giờ.
Soạt soạt soạt...
Trong lò luyện đan vang lên những âm thanh giòn giã.
Đây là tiếng đan dược đã hoàn thành. “Đã đến giờ, có lẽ đan đã luyện xong rồi! Mở lò đi!”
Thiếu Phù Thương liếc mắt nhìn đồng hồ, lạnh lùng nói.
Ngay lập tức có người định đi mở lò. “Khoan đãt”
Lâm Chính quát lên.
“Mẹ nó, anh lại định giở trò gì nữa?”
Chút kiên nhẫn cuối cùng của Thiếu Phù Thương gần như đã bị Lâm Chính mài mòn.
Nhưng Lâm Chính không hề khó chịu, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm Thiếu Phù Thương và Thái Hòa nói: “Trước tiên tôi hỏi các người một câu, quá trình tôi mới luyện đan vừa rồi, có chỗ nào sai sót không? Có chỗ nào. bất thường không?”
Đám người Thái Hòa lập tức hiểu rõ nỗi băn khoăn của Lâm Chính.
“Không! Phương pháp và quá trình luyện đan của cậu hoàn toàn ăn khớp với các bước của phương pháp luyện đan”.
Thái Hòa suy nghĩ rồi nói.
“Tốt lắm, có cốc chủ Lạc Dương Cốc làm chứng, tôi nghĩ chắc các vị sẽ không lật lọng”.
Lâm Chính phất tay: “Mở lò lấy đan đi!”
Thiếu Phù Thương lạnh lùng hừ một tiếng, đưa ánh mắt ra hiệu với cấp dưới.
Chẳng mấy chốc, lò luyện đan được mở toang, năm viên đan màu xanh ngọc bích được lấy ra.
Viên đan óng ánh trong suốt, hoàn toàn tự nhiên, giống như năm khối lục bảo thạch.
“Đây là Cường Hồn Đan thượng phẩm”.
Thái Hòa không khỏi tán thưởng, nhìn thoáng qua Lâm Chính nói: “Xem ra tay nghề luyện đan của cậu vô cùng siêu phàm, không tồi, không tồi...”
Cường Hồn Đan do người nhà họ Dục luyện chế đa số là trung phẩm thậm chí là hạ phẩm, cho dù là Dục Chấn Thiên cũng chỉ ngẫu nhiên mới luyện chế ra mấy viên thượng phẩm, mà chất lượng còn không tốt bằng Lâm Chính.
“Đây không phải là Cường Hồn Đan bình thường sao? Có vấn đề gì?”
Thiếu Phù Thương cầm viên đan dược, khit mũi nói: “Anh dựa theo phương pháp luyện đan của chúng tôi luyện chế ra Cường Hồn Đan, không có độc tính gì, mà người nhà họ Dục luyện chế ra một lô đan dược toàn chứa kịch độc, rõ ràng là nhà họ Dục muốn mưu hại Ngũ Phương Băng Nguyên chúng tôi! Người đâu...”
“Khoan đãt”
Lâm Chính lập tức cắt ngang lời của Thiếu Phù Thương.
“Chứng cớ rành rành như vậy, anh còn muốn ngụy biện cái gì?”, Thiếu Phù Thương hung hăng nói.
“Tôi nghĩ anh nên nhìn kỹ viên đan dược này đi, rốt cuộc nó có phải Cường Hồn Đan hay không?”
Lâm Chính bình tĩnh nói.
Thiếu Phù Thương sửng sốt, nhìn Thái Hòa, rồi cẩn thận quan sát, nhưng không nhìn ra điểm gì khác thường.
Nhưng ông ta trầm mặc như vậy, ngược lại đã cho. mọi người một câu trả lời.
“Các vị đại nhân, còn muốn nói gì nữa không? Vấn đề không phải nằm ở người nhà họ Dục, mà là ở phương thuốc của các người”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.