Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4255: Tôi muốn gặp chưởng môn




Chuyện người nhà họ Dục bị đưa đến Băng Hình Cung dẫn tới một trận náo động không nhỏ ở Ngữ Phương Băng Nguyên.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Ngũ Phương Băng Nguyên muốn xét xử một thế tộc.

Sau khi người nhà họ Dục vào Băng Hình Cung, toàn bộ người của liên minh Ngũ Phương Băng Nguyên đều đang bàn luận sôi nổi.

“Nghe tin gì chưa? Người nhà họ Dục đều bị đưa tới Băng Hình Cung rt

“Cái gì? Băng Hình Cung? Đó chẳng phải nơi chấp. hành xét xử của Ngũ Phương Băng Nguyên sao? Lần này e là người nhà họ Dục không chết cũng mất lớp dal”.

“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Ngũ Phương Băng Nguyên càng lúc càng quá đáng, đẩy những thế tộc nhỏ ra làm bia đỡ đạn chưa nói, còn sỉ nhục ức hiếp người †a. Ngay cả đãi ngộ công bằng cũng không có, vậy thì người của các thế tộc nhỏ sẽ bỏ đi hết!”.

“Bỏ đi? Bọn họ dám sao? Tôi mới nhận được tin, Ngũ Phương Băng Nguyên đã bàn bạc với các thế tộc bá chủ, chuẩn bị ban lệnh tác chiến cấp một! Một khi lệnh này được ban ra, bất cứ ai cũng không được tự tiện rời đội ngũ, một khi rời đi thì sẽ bị coi là đào ngũ!”.

“Cái gì? Vậy chẳng phải người của thế tộc nhỏ muốn rời bỏ cũng không thể luôn sao?”. 

“Phải, bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn tiếp nhận chỉ lệnh của Ngũ Phương Băng Nguyên, làm bia đỡ đạn xung phong ở tiền tuyến!”.

“Thế thì thật ghê tởm1”.

Không ít người căm phẫn bất bình, những thế tộc trung cấp cũng lo sợ.

Ai cũng biết môi hở thì răng lạnh.

Nếu người của thế tộc nhỏ bỏ chạy hết, e là nhiệm vụ bia đỡ đạn sẽ rơi lên đầu bọn họ.

Người của thế tộc cấp trung cực lực phản đối người của thế tộc nhỏ rời đi, cũng rất quan tâm chỉ lệnh tác chiến cấp một.

Trong Băng Hình Cung.

Một vài lãnh đạo cấp cao của Ngũ Phương Băng Nguyên đã tụ tập ở đây.

Ngoài ra, còn có những người phụ trách luyện chế đan dược của nhà họ Dục cũng bị dẫn đến đây, những người phụ trách chế tạo vũ khí thì vẫn chưa bị đưa đến.

Dục Chấn Thiên nằm trong số này.

Vẻ mặt ông ta thâm trầm, siết chặt nắm đấm, gần như sắp nghiến nát cả răng.

Ông ta không ngờ Ngũ Phương Băng Nguyên lại là một cái bẫy.

Rõ ràng ông ta dẫn người đến chỉ viện Ngũ Phương Băng Nguyên, cùng nhau đánh Thiên Thần Điện, không ngờ đây lại là một hố lửa!

Bây giờ an nguy của toàn gia tộc họ Dục không ai thấu, bọn họ có thể rời khỏi đây hay không cũng chưa biết được.

“Tôi làm gia chủ đúng là... thất trách!”.

Dục Chấn Thiên hít sâu một hơi, trong lòng vô cùng tự trách.

Ông ta đã quyết định, không tiếc mọi giá phải đưa người trong tộc rời đi, bất kể Ngũ Phương Băng Nguyên có thế nào cũng phải rời khỏi nơi này.

Nhưng cũng không phải tất cả người của Ngũ Phương Băng Nguyên đều tán thành cách làm này.

Lúc này, Thiếu Phù Thương đứng ra, thản nhiên nói: “Dục Chấn Thiên, nhà họ Dục các người phạm lỗi lớn, suýt thì hại chết mấy chục mạng người, lần này tội không thể tha. Một lát nữa người nhà họ Dục các người đều đến đây, tôi sẽ tuyên đọc phán xử đối với nhà họ Dục, các người không có ý kiến gì chứ?”.

“Tôi muốn gặp chưởng môn! Tôi muốn gặp chưởng môn của Ngũ Phương Băng Nguyên!”.

Dục Chấn Thiên nghiến răng nói.