Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4227: Cầu hôn




Ánh mắt của tất cả các cô gái đều bị biển hoa này thu hút.

Không biết tại sao, vào giờ phút này, cô gái nào cũng cảm thấy trái tim mình đập thình thịch, thậm chí còn có chút khó thở.

“Lãng... lãng mạn quái”.

“Trời ơi, nếu có chàng trai nào chịu chuẩn bị lễ cầu hôn như thế này cho tôi, cho dù người đó là tên ăn mày. thì tôi cũng đồng ý!”.

“Bạn học Tô thật là hạnh phúc!”.

“Nếu bạn trai tôi có thể làm được một nửa như bạn học Đinh... À không, chỉ cần bằng một phần ba, một phần tư thôi... là tôi đã mãn nguyện rồi”.

“Chắc là bây giờ bạn học Tô đang cảm động đến mức tan chảy rồi nhỉ?”.

“Không biết cô ấy có tan chảy không, nhưng tôi thì †an chảy rồi...

Không ít bạn học nữ hú hét ầm ï, ai nấy hưng phấn kích động, cứ như người được cầu hôn là bọn họ vậy.

Các sinh viên nam ở bên cạnh tỏ vẻ khó hiểu.

Bọn họ nhìn phản ứng của các bạn học nữ, cảm thấy hình như bọn họ có chút quá khích thì phải. 

“Tiểu Nhu, đồng ý đi! Đồng ý đi”.

Đúng lúc này, hơi thở của Văn Tịnh bỗng trở nên gấp gáp, hưng phấn thúc giục.

Tô Nhu sửng sốt nhìn về phía Văn Tịnh.

Chỉ thấy sắc mặt Văn Tịnh đỏ bừng, hai mắt sáng rực, dáng vẻ kích động.

“Văn Tịnh, cậu sao vậy?”.

Tô Nhu kỳ quái hỏi, cũng cảm thấy đầu óc chếnh

3 choáng, tim đập thình thịch, dường như ngay cả máu

\ tươi trong người cũng đang sôi lên.

Trong lòng cô vô cớ xuất hiện cảm giác kích động. Chuyện gì thế nhỉ?

Tại sao... cô lại trở nên kỳ lạ như vậy?

\ Tô Nhu càng ngày càng cảm thấy khó hiểu, quay sang nhìn về phía biển hoa kia.

Chỉ thấy biển hoa đẹp đến mức vô thực, hơn nữa chỉ một ánh nhìn đã có thể khiến người ta chìm đắm trong đó, khó mà dứt ra được.

Kỳ lạ quát

Rốt cuộc là có chuyện gì vậy? 

Tô Nhu cảm thấy cơ thể là lạ, rất muốn rời đi.

Nhưng đúng lúc này, Đinh Dương bỗng lên tiếng: “Tiểu Nhu, đồng ý lấy anh nhé?”.

Dường như giọng nói này lại càng khiến trái tim của 'Tô Nhu đập nhanh hơn, khiến máu trong người cô sôi lên sùng sục.

Cô ôm lấy đầu, há miệng định lên tiếng, nhưng rồi lại vội vàng ngậm chặt.

Ánh mắt Đinh Dương trở nên lạnh lùng, lại hét lên đầy thâm tình: “Tiểu Nhu, đồng ý lấy anh nhé?”.

Mỗi tiếng gọi như bùa thúc giục, khiến Tô Nhu như muốn sụp đổ.

Hai tay Tô Nhu khế run lên, đôi môi cũng không khỏi run rẩy, cô ngẩng phắt đầu lên, đôi mắt có chút đỏ ngầu. Cô bỗng cảm thấy người trước mặt mình rất khác lạ.

Đinh Dương trước mặt bỗng trở nên méo mó, rồi biến thành Lâm Chính...