Vừa dứt lời, mọi người xung quanh đều sững sờ.
“Thần y Lâm, mục đích của Thiên Ma Đạo không phải đã rất rõ ràng rồi sao? Bọn họ tới đây là nhắm vào Dương Hoa! Tại sao tướng Lâm lại hỏi câu hỏi này?” Chu Huyền Long khó hiểu hỏi.
“Không!”
Lâm Chính lắc đầu, mặt không cảm xúc nói: “Nhắm tới Dương Hoa chỉ có tám thủ vệ cấm địa! Không phải Sát Ma Quân! Người của Sát Ma Quân từ trước tới nay đều chưa từng gây ra các cuộc tấn công vào Dương Hoa! Mục tiêu tấn công của họ vẫn luôn là Giang Thành!”
Mọi người run rẩy, cùng nhìn về phía người truyền lệnh.
Người truyền lệnh run lên, vội vàng cúi đầu xuống: “Thần y Lâm thật sáng suốt! Sát Ma Quân và các chi nhánh khác từ trước tới nay đều vì mục đích tàn sát Giang Thành”.
“Cái gì cơ?”
Mọi người đầu chấn động.
“Thiên Ma Đạo các người thật to gan! Lại dám tấn công vào Long Quốc! các người điên hết rồi sao?”
Chu Huyền Long đột nhiên tức giận, tóm lấy người truyền lệnh gào lên.
Người truyền lệnh sợ tới mức cả người run rẩy không đứng thẳng được.
“Chu Huyền Long, buông hắn ra!” Lâm Chính hét lên.
Chu Huyền Long kìm nén cơn giận, ném người truyền lệnh xuống đất.
Lâm Chính đi chầm chậm về phía trước, khàn giọng nói: “Nếu như tôi đoán không lâm thì Đạo chủ muốn sử dụng Giang Thành làm tế phẩm để biến những ma nhân này thành quỷ đầu ma có đúng không?”
*Ừ... Đúng vậy...” Người truyền lệnh chật vật gật đầu.
“Sức chiến đấu của quỷ đầu ma rất mạnh mẽ, vô cùng đáng sợ, nếu như có ba ngàn quỷ đầu ma thì đã đủ để tạo ra sự uy hiếp đối với tám thủ vệ cấm địa, tại sao Đạo chủ lại điên khùng tới mức muốn tắm máu Giang Thành chỉ để sử dụng quỷ đầu ma? Chẳng lẽ là vì muốn đối phó với thần y Lâm?”, Mạn Sát Hồng sợ hãi hỏi.
Sắc mặt của Lâm Chính tái nhợt nhìn chăm chằm vào người truyền lệnh nhỏ giọng nói: “E là không phải...”
“Không phải vì đối phó với cậu ư? Tướng Lâm, Đạo. chủ tạo ra những quái vật này để làm gì vậy?”
Chu Huyền Long bàng hoàng hỏi.
“Tôi nghĩ là... có lẽ là muốn đối phó với Long Quốc!” Lâm Chính trầm giọng nói.
“A2”
Mọi người đều sững sờ, ai cũng mở to mắt nhìn chăm chằm vào Lâm Chính, không nói nên lời!
Chu Huyền Long đờ người ra.
“Tướng Lâm, tại sao lại nói như vậy? Thiên Ma Đạo. ăn gan hùm mật gấu rồi hay sao? Dám làm những chuyện ngỗ ngược như thế này? Chẳng lẽ Thiên Ma Đạo muốn bị tiêu diệt?”
Phó Ngưu khit mũi nói.
“Tôi nghe nói Long Quốc đã bắt đầu đàn áp Thiên Ma Đạo, cũng đã tính toán rõ ràng các hành động rồi, tình hình chiến trường phía Bắc rất gay go còn có sự tôn tại của giặc ngoại xâm, mà những rắc rối này chính là đối tượng mà Long Quốc cần tiêu diệt, đây là những việc bắt buộc phải làm, tôi nghĩ rằng Thiên Ma Đạo cũng đã nhận ra điều này, nên dự định đánh phủ đầu trước! Không muốn đợi tới khi Long Quốc đến tiêu diệt bọn hợ”.
Ánh mắt của Lâm Chính lạnh như băng, dường như nghĩ tới điều gì đó lập tức hét lên: “Ngay lập tức phái †oàn bộ mọi người ra ngoài, lấy khu vực của Thiên Ma Đạo làm trung tâm, đóng quân ở xung quanh, yêu cầu các thành phố phải cảnh giác, điều động tất cả các đội tuần tra và sẵn sàng chống trả bất cứ lúc nào!”
Tim mọi người run lên dữ dội.
Phó Ngưu và Chu Huyền Long lập tức nhận ra điều gì đó.
“Tướng Lâm, ý của cậu là...”
“Người của Thiên Ma Đạo đã bại trận ở Giang Thành nhưng chắc chắn bọn chúng sẽ không từ bỏ, tôi chỉ sợ rằng bọn chúng sẽ chọn thành phố khác để huyết tết Biến ma nhân thành quỷ đầu mai”
“Hả?”
“Tình huống này quá nguy cấp phải mau báo lên cấp trên, yêu cầu các bộ phải đề phòng!”
“Tôi sẽ gọi ngay cho cấp trên!”
Chu Huyền Long vội vàng nói rồi ngay lập tức xoay người bỏ chạy.
“Chỉ phòng thủ thôi rõ ràng là không đủ, Thiên Ma Đạo là một khối u ác tính, nhất định phải diệt trừ tận gốc!”
Ánh mắt của Lâm Chính đầy nghiêm túc.
Nhờ vào chuyến đi tới vực Diệt Vong, sức mạnh của anh đã tăng lên rất nhiều, đồng thời giúp anh có Thiên Sinh Đao và xương chí tôn.
Nhưng nếu chỉ dựa vào một mình Lâm Chính thì không thể hoàn toàn tiêu diệt được Thiên Ma Đạo.
“Tướng Lâm, cậu có chỉ thị gì sao?” “Tôi muốn nói chuyện trực tiếp với cấp trên!”
Lâm Chính trầm giọng nói.