Cửu Tử Chân Nhân đột nhiên khựng lại, miệng nôn ra máu lẫn thịt, ngũ quan gần như biến dạng.
Bà ta mở to mắt, khó khăn quay đầu nhìn Lâm Chính, dường như không dám tin Lâm Chính lại hung hãn như vậy.
“Lâm Chính!”.
“Cậu Lâm!".
Ái Nhiễm và nhóm người trang chủ Vân Tiếu đuổi tới từ sau núi nhìn thấy cảnh này cũng sửng sốt.
Không ngờ Cửu Tử Chân Nhân danh tiếng lẫy lừng lại chết trong tay Lâm Chính như vậy!
“Thủ đoạn của anh Lâm đúng là không thể tin được!.
Sở Thu lẩm bẩm.
“Cậu Lâm có thể rời khỏi thần mộ chí tôn đã là siêu phàm trác tuyệt, nhân vật thế này phải chúng ta không thể bì kịp ”, trang chủ Vân Tiếu nói.
Ái Nhiễm và những người khác đều thở phào nhẹ nhõm. “Hay lắm! Hay lắm! Cuối cùng bà ta cũng chết rồi!”.
“Vậy thì nhà họ Dục chúng ta không còn gì phải lo nữa!".
Người nhà họ Dục vô cùng vui vẻ, nhảy cẵng hoan hô.
Ái Nhiễm bước nhanh tới chỗ Lâm Chính, vẻ mặt mừng rỡ.
Đúng lúc đó, cô ta đột nhiên nhận ra điều gì đó, ánh mắt run rẩy, sau đó hét lên: “Lâm Chính, cẩn thận!”.
“ồ?, Lâm Chính nhíu mày, vẫn chưa hiểu ra chuyện gì. Phụt!
Một bàn tay đâm vào ngực anh.
Nhìn lại thì đó là Cửu Tử Chân Nhân! “Cái gì? Người... Người này vẫn chưa chết?”.
“Không thể nào, lục phủ ngũ tạng của bà ta đều bị đánh nát, sao vẫn có thể sống được?”.
Bọn họ liên tục chấn động. Ánh mắt Lâm Chính trở nên hung dữ, anh bẻ cánh †ay Cửu Tử Chân Nhân, giật đứt nó, sau đó đánh một
quyền vào đầu bà ta.
Sức mạnh thô bạo đủ để khiến đầu của Cửu Tử Chân Nhân nát vụn.
Nhưng giây lát sau. Soạt...
Cửu Tử Chân Nhân đột nhiên chuyển động cơ thể, chạy điên cưồng về phía trước, tốc độ cực kỳ nhanh.
“Chẳng lẽ là... Cửu Tử Thần Công?”.
Đúng lúc đó, Độc Cô Diệp của thế gia Độc Cô lên tiếng.
“Cửu Tử Thần Công?".