Nếu Còn Có Ngày Mai - Khoa Tâm Nhi

Chương 6: Đêm triền miên




Phía sau bị Kiều Thuận An ôm chặt đằng trước thì bị Kiều Thuận Vũ giữ lấy khiến cô có muốn chạy cũng không được đành phải nguyền rủa bản thân a.

Mà rõ ràng cô đã tránh bọn họ sao kết quả tổng giám đốc KTF lại là Kiều Thuận An chứ? Cô tự hỏi đây là trùng hợp hay là bị sắp đặt. Nhưng trường hợp thứ hai vốn là không thể vì nếu họ biết được tung tích của cô thì 3 năm qua đã không yên ổn như vậy rồi, cứ cho là sui xẻo đi.

Ngôn Hi dùng tay kéo xuống bàn tay đang ôm mình kia gương mặt trở lên bình tĩnh đối diện với Kiều Thuận Vũ nhưng lời nói lại dành cho người đàn ông đang đứng phía sau mình.

" Kiều tổng thỉnh tự trọng xin anh buông tay " cô mơ hồ cảm nhận độ nóng của đôi bàn tay kia khi chạm vào mình.

" Ngôn Ngôn... Ngôn Ngôn của anh " Kiều Thuận An kích động nói những lời mà 3 năm nay đã kiềm nén mà trong lòng như vỡ oà. Cơ thể to lớn rụi rụi vào người cô tham luyến ngửi mùi hương thoang thoảng.

" Buông! " cô tránh khỏi vòng tay của Kiều Thuận An thì theo quán tính lại rơi vào lòng của Kiều Thuận Vũ.

Nhìn người đàn ông trầm mặc không nói chuyện khiến cô có một cỗ sợ hãi phát ra. Mùi xạ hương lan toả quen thuộc từ người hắn xông thẳng vào mũi khiến cô mê mẩn.

" Ưm" Kiều Thuận An không kiêng dè chui tay vào áo cô xoa nắn hai nhũ hoa căng tròn.

"Nha. To hơn trước " hắn phun lời thô tục với Ngôn Hi làm cô đỏ mặt không biết vì tức giận hay xấu hổ.

" Câm mồm!aaa" cô chật vật kẹp chân lại vì bị kiều Thuận Vũ kéo quần lót xuống mắt cá chân mình.

" Đẹp quá " Kiều Thuận Vũ cúi xuống nhìn nơi tư mật của cô đầy thèm khát. Nơi này không biết ba năm qua đã có ai chạm chưa nghĩ đến đây đã làm hắn phát bực.

Ra hiệu cho Kiều Thuận An bế cô dậy dạng chân Ngôn Hi ra cho hắn nhìn nơi tư mật.

"Các người điên sao?" cô giãy giụa dùng tay che lại nơi đó nhưng bị Kiều Thuận An.

"Aaaaaa"

Đột nhiên Kiều Thuận Vũ cúi đầu xuống liếm mút hoa huyệt bàn tay vân vê hạt châu hồng hào khiến cô la lên. Phía sau thì lại bị Kiều Thuận An xoa nắn nhũ hoa thành mọi hình dạng khiến cô đau đầu.

Tại sao mọi chuyện lại trở lên như vậy? cô chỉ là muốn đi làm và có một công việc bình thường thôi mà. Cô muốn có cuộc sống an bình với Ngôn Tiêu của cô a.

Nước mắt không kiềm chế được mà rơi xuống như hai hạt chân châu khiến người ta đau lòng.

"Sao vậy? " Kiều Thuận An dừng lại động tác của mình nhìn cô đau khổ mà lòng cuộn lại nhói lên.

" Tôi ghét các người. Buông tha tôi ra " sức lực cô yếu kém lên chỉ còn cách này làm chúng mủi lòng. Trước đây mỗi lần thấy cô khóc là anh em họ lại dỗ dành cô không phải sao?

Kiều Thuận Vũ ngẩng đầu lên khuôn mặt anh tú giờ lại dính đầy mật dịch nhớt nháp dâm đãng nhìn cô. Nhưng trong đôi mắt lại ấn nhẫn sự tức giận từng tia máu hằn lên như con dã thú.

"Ngôn Ngôn. Em ghét chúng tôi vậy sao? Em thà cho cái tên Mạnh Triết sỉ nhục, chịu uỷ khuất cũng không muốn chúng tôi a. Em tưởng dùng chiêu cũ rích này mà đối phó với chúng tôi sao? Đừng cho bọn tôi vẫn ngu như ngày nào... Em người đàn bà đáng chết hôm nay xem tôi chơi rách lỗ nhỏ của em. "

Cùng một lúc cả hai anh em họ liền đút vật to lớn vào hoa huyệt cùng cúc huyệt khiến cô đau đớn mà la lên. Ba năm qua không một lần ân ái khiến lỗ nhỏ của cô đau rát như muốn rách ra vậy.

" A thật chặt " hai người đàn ông la lên vì thích thú. Cùng nhau mạnh mẽ luật động bên trong cô nhìn bộ dạng của họ lúc này trông thật mờ ám.

Hai trai quần áo vội vã chưa thèm cởi còn cô gái lại trên cơ thể bộ quần áo bị xé nát trên người dính vài mảnh vải trông thật thảm hại.

" A thật tội nghiệp Nam không có ở đây nếu không cậu ta sẽ chơi chết em! " Kiều Thuận Vũ dơ chân cô lên cao để nhục bổng dễ dàng ra vào sâu hơn trong lòng cảm thán.

Thân thể nhỏ bé bị hở đặt lên bàn luôn phiên hành hạ khiến cô chết dở sống dở.

Chỉ nhớ khi ngất đi hình như có người gọi đến rồi Thuận An nhìn cô với một khuôn mặt kỳ dị

------------------------------

Tác giả: Chương sau Thuận Nam về rồi.

Haiz!!!