Chương 90: Yakumo và Nghịch Lý
-Ngươi, tại sao không cho ta về?
Nhìn nữ hài cuối cùng cũng không nhịn được hỏi, Yakumo quay đầu qua nhìn thẳng vào mắt nàng.
-Ngươi không có ác ý, thậm chí còn có thiện ý, vậy tại sao lại không cho ta về?
Nữ hài rụt rè sợ sệt nhưng vẫn cố nhìn thẳng vào mắt Yakumo, nói lên nghi hoặc trong lòng.
Thân là Uzumaki gia tộc thiên tài, nàng tất nhiên cũng sở hữu cái năng lực thuộc dạng hiếm thấy trong tộc này, nàng dễ dàng cảm giác được thiện ý, ác ý từ người xung quanh, cũng vì biết Yakumo có thiện ý với mình nên nữ hài mới cả gan bắt chuyện. Nhưng biết thì biết, còn sợ là sợ, dù biết Yakumo có thiện ý với mình nhưng cũng không có nghĩa là nàng sẽ không sợ Yakumo.
Nhìn mâu thuẫn nữ hài, Yakumo không nhịn được cảm thán, Uzumaki toàn kỳ hoa.
-Nhóc nghĩ một người đ·ã c·hết có nên xuất trước mắt người sống không?
Tất nhiên câu trả lời này không giải đáp được khúc mắc trong lòng Akaka, thậm chí còn làm cô bé càng thêm không hiểu. Nhưng Yakumo tất nhiên sẽ không để ý suy nghĩ cô bé, vì cô đang bận suy tính hành động tiếp theo.
Theo như thông tin cô có được từ Yakumo thì chỉ cần phong ấn Ryuumaku là có thể trở về đúng thời điểm mình rời đi.
Nhưng Nanami trở về quá khứ ngay đúng thời điểm Ryuumaku bị Hokage đệ tứ phong ấn, nên căn bản việc Ryuumaku bị phong ấn vốn là một tiến trình của lịch sử, không ảnh hưởng tới tương lai.
Còn cô? Thời điểm này Loran thậm chí còn chưa xuất hiện, nếu cô phong ấn Ryuumaku, tương lai vương quốc Loran được xây trên Ryuumaku sẽ còn có thể xuất hiện? Khả năng cao là không.
Nếu Loran không xuất hiện, thế nhân liệu sẽ có thể biết tới Ryuumaku và sức mạnh của nó? Rồi để Nanami tò mò tìm đến và bản thân cô cũng thông qua Nanami biết đến nơi này?
Nếu không biết tới Ryuumaku, sao cô có thể về quá khứ, nếu không thể về quá khứ, thì ai sẽ phong ấn Ryuumaku để rồi nó bị thế nhân lãng quên?
Nếu Ryuumaku không bị lãng quên, Loran sẽ được thành lập, Nanami và cô sẽ biết tới Ryuumaku, cứ thế, một vòng lặp tiếp tục luẩn quẩn.
Thật là một cái đáng suy ngẫm vấn đề.
-"Nhức đầu vấn đề thì có."
-Im đi Ido.
-Ngươi?
Nghe Akaka trong giọng tràn đầy quái dị lên tiếng, Yakumo nhìn qua, nhìn lấy cái ánh mắt đang hoài nghi cô bị tâm thần hay không.
-Sao ngươi nói ta đ·ã c·hết? Không phải ta còn sống hay sao?
Biết suy nghĩ mình bị lộ, Akaka khôn khéo đổi chủ đề.
-Nếu không có ta cứu ngươi có thể sống không?
-Nhưng không phải ta còn sống hay sao?... H,... Hơn nữa dù ngươi không cứu ta vẫn có tỉ lệ sống sót mà.
Akaka lên tiếng phản bác, nhưng bị Yakumo trừng mắt cô ngày càng nhỏ giọng.
-Ah?
Giật mình nhìn Akaka, Yakumo phát hiện Akaka nói không sai, thời điểm cô cứu Akaka thì nàng chỉ có nguy cơ t·ử v·ong, chứ không phải chắc chắn sẽ t·ử v·ong, mặc dù người bình thường mà nói thì có tỉnh lại kịp lúc cũng không còn sức trở về mặt đất. Nhưng đây là Uzumaki, sinh mệnh lực dồi giàu Uzumaki, nên nhớ Uzumaki Kushina dù bị rút mất vĩ thú vẫn còn nhảy nhót thi triển cao cấp phong ấn thuật được một lúc, nên khả năng Akaka có thể sống sót cũng không phải không có.
Trong nguyên bản lịch sử, Akaka có thể sống sót hay không? Cô cần xác nhận lại.
-"Xem cậu gây rắc rối kìa, Ido."
-"Đừng đổ thừa, lúc đó nếu không muốn cứu, cậu cũng không cần ra tay, xem ai thích giả vờ làm người xấu kìa."
-Tsk, im đi
Xoắn xuýt nhìn qua Akaka, Yakumo chậm rãi lên tiếng.
-Nhóc… Muốn về nhà không?
=-=-=-=-=-=-=
=-=-=-=-=-=-=
-Chúc mừng em đã tốt nghiệp năm hai, em có muốn làm luôn bài thi tốt nghiệp luôn không?
Trung niên hiệu trưởng kinh ngạc nhìn kết quả bài làm, vốn tưởng chừng như chỉ là một cái ngạo mạn thiếu nữ hóa ra lại là thiên tài.
-Phiền thầy sắp xếp.
Ừ, vậy hai ngày mai và mốt em cũng tới phòng thầy làm bài.
-Vậy nếu không còn việc gì thì em xin về trước.
-Khoan, còn bằng tốt nghiệp năm hai, em đợi tí.
-Ah, không cần, thi tốt nghiệp xong thầy đưa một lúc luôn cũng được.
-À, cũng được.
Xoẹt…
.
.
.
Rời khỏi phòng hiệu trưởng, Nanami không do dự trở về nhà, nếu mọi chuyện thuận lợi, cô có thể rời khỏi nơi đây trong tuần.
Lại nói, không biết cô nhóc kia sẽ dùng biện pháp gì đối phó cô.
-Nanami!!!
-Ah?
Quay đầu lại nhìn, một thiếu nữ đang chạy tới, khuôn mặt xa lạ nhưng Nanami đã từng thấy qua, đó là thiếu nữ vài ngày trước đã tiếp cận cô khi ở trong thư viện.
-Phiền phức.
-Hả cậu nói gì?
-Không có gì. Cậu tìm tớ có chuyện gì?
-À phải rồi, tớ tính hôm nay về thăm cô nhi viện, cậu đi cùng tớ không?
-Xin lỗi, tớ không rảnh.
-Ah?
Đi cô nhi viện? Tiền thân từng sống ở cô nhi viện một thời gian dài trước khi được nhận nuôi, đi cô nhi viện để lộ sơ hở sao?