Nam Phụ Bị Cưỡng Chế Yêu

Chương 35




Cốc cốc.

Bên trong không có người trả lời.

Tôi đưa tay lên xem đồng hồ hiện giờ đã là sáu giờ chiều rồi. Yến Phong không ở đây còn đi đâu vậy không biết.

Hay hắn tính cho mình leo cây?

Tôi còn đang mải mê suy nghĩ 7749 cái lý do vì sao Yến Phong gọi mình đến đây thì cánh cửa phòng vẫn luôn yên tĩnh vữa nãy bỗng mở ra.

Mùi pheromone của omega và alpha nồng nặc toả ra khắp nơi trên hành lang.

Người đi ra đầu tiên là một omega nam xinh đẹp. Cậu ta nhìn thấy tôi như gặp ma cuống cuồng chạy đi.

Chỉ cần nhìn cái gương mặt đỏ ửng và quần áo xộc xệch kia cũng đủ hiểu là trong này vừa có chuyện gì xảy ra.

“Mùi pheromone nồng quá.”

Tôi hua hua tay, nói thật thì ngoài người có độ tương thích cao với tôi ra thì những người còn lại tôi không thể chịu được mùi pheromone của họ.

Tôi từ từ bước vào phòng, đập ngay vào mắt chính là Yến Phong đang nằm hưởng thụ trên sofa, đầu ngửa ra đằng sau. Đồng phục quân bộ được cởi hết ra, trên người hắn chỉ còn chiếc áo sơ mi mỏng. Phần cúc áo trên ngực được cởi hết ra.

Trông Yến Phong có vẻ rất khó chịu, chắc là do omega vừa rồi không làm vừa lòng hắn.

Nói gì thì nói tôi cũng là alpha nên hiểu rõ sinh lý của một alpha mạnh đến thế nào. Chỉ có điều từ khi bắt đầu cưới Mục Ý thì tôi được chuẩn đoán rối loạn pheromone nên là mấy việc giải quyết nhu cầu như này… chắc có thể nói gần một năm nay rồi tôi chưa từng làm với ai. Kể cả là Mục Ý.

Kết hôn được gần một năm nhưng cả tôi và Mục Ý đều chưa làm chuyện đó.Có thể nói, tôi vẫn còn là trai tân.

“Yến Phong, nếu như anh muốn xử lý chuyện này có thể hay không ra khỏi quân doanh mà giải quyết. Với cái mức độ pheromone nồng nàn như vậy sẽ gây phiền phức không nhỏ tới người xung quanh.”

Tôi bịt mũi ngán ngẩm nhìn sự bừa bộn của căn phòng. Tên này rốt cuộc sinh dục mạnh đến múc nào vậy chứ. Mà omega kia cũng giỏi, cậu ta ẫn còn có thể đứng vững rời khỏi đây được cơ đấy.

Yên Phong xoa xoa phần thái dương, không nhìn tôi, giọng nói trầm thấp nói.

“Hứa Thần, cậu có thể nào mà im đi hay không? Nếu không muốn gặp phiền phức thì tốt nhất cút ra khỏi đây cho tôi.”

Yến Phong bỗng mở mắt, quăng cho tôi một ánh nhìn sắc lẹm đầy sát khí.

Tên này đúng là thần kinh. Người kêu mình đến là hắn người đuổi mình đi cũng là hắn.

“Không phải anh nói có chuyện cần bàn với tôi nên mới nhờ cậu nhóc kia kêu tôi đến sao? Bây giờ lại đuổi người đi.”

Nhưng mà nói thật với tình hình bây giờ thì cũng khó mà nói chuyện. Tôi không đợi sự phản hồi từ Yến Phong, lập tức quay người rời đi.

Khi tôi chỉ còn cách cánh cửa vài bước chân, đã có một bóng ma từ phía sau ôm trầm lấy eo tôi.

Yến Phong dụi dụi đầu vào vai tôi, miệng lẩm bẩm mấy lời khó hiểu.

“Xin lỗi, tôi xin lỗi Thần Thần. Tại mùi pheromone của tên nhóc kia khiến tôi khó chịu quá. Cậu đừng giận mà.”

Từ ngỡ ngàng đến bất ngửa, tôi như bức tượng để mặc cho Yến Phong ôm mình.

Tên này hình như bị phát dục đến mê sảng rồi.

Thần Thần cái b*p gì chứ?!!! Yến Phong có bao giờ gọi tôi như vậy đâu.

Tôi quay người lại đẩy hắn ra, rồi từ từ lùi về phía sau.

“Yến Phong, anh tỉnh táo lại đi xem tôi là ai.”

Tôi dè chừng nhìn Yến Phong, trông hắn có vẻ như tỉnh táo hơn rồi.

“Hứa Thần? Thật sự là cậu?”

Không, tôi là ông nội cậu.

Câu này tôi không dám nói.

Yến Phong thấy tôi tạo thành tư thế phòng bị liền muốn tiến tới. Hắn nhếch miệng từ từ chầm chậm ép sát sát tôi

“Hứa Thần, cậu làm gì vậy? Sao phải phòng bị đến như này.”

“Yến Phong, tôi không đùa. Hôm nay anh gọi tôi tới làm gì.”

Yến Phong ánh mắt hắn rạo rực nhìn tôi. Nghe tôi nói vậy liền đứng lại.

Nhưng cái kiểu như đang nhìn con mồi của hắn vẫn còn đang hướng về tôi.

“Cũng không có gì, chỉ là cậu biết là hoàng thái tử sắp đến đây rồi đúng không. Ngài ấy đang rất cần một trợ lý bên cạnh mà tôi thì công việc cả đống không thể chăm lo cho điện hạ được. Vậy nên tôi muốn nhờ cậu làm trợ lý cho hoàng thái tử.”

Trợ lý cho hoàng thái tử? Nếu vậy thì việc tìm kiếm đại hoàng tử sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Công tước Louis có thể vì thế mà đề phòng mình. Vậy những công sức tôi đi tìm hiểu cũng như nịnh thần bấy lâu nay sẽ đổ bể hết.

“Không, tôi không làm.”

Việc làm trợ lý cho hoàng thái tử ai ai cũng đều rất thích làm. Sao Yến Phong không nhờ người khác đi, nhờ tôi làm gì.

“Sao không làm? Cậu không thích à?”

“Không phải là vấn đề thích hay không. Anh cũng biết mà ngoài chuyện trên cơ quan tôi còn chuyện ở nhà. Tôi không thể nào ở đây 24/7 giúp đỡ, chăm non hoàng thái tử được.”

Nhiều lúc tôi thực sự không hiểu Yến Phong. Hắn luôn có những mưu đồ tính toán có lợi riêng cho mình. Ấy vậy tại sao lại để tôi làm việc này.

Đặc biệt là trong kiếp trước hoàn toàn không hề có việc Yến Phong tới sai tôi làm trợ lý cho hoàng thái tử. Người làm việc này kiếp trước chẳng phải chính là hắn sao?

Lúc này cũng vậy, cái ánh mắt dò xét khó hiểu đó là gì? Tại sao Yến Phong lại trông có vẻ tức giận khi tôi từ chối.

Ngoài tôi ra thì vẫn còn rất nhiều người khác mà.