“Mời ngài dùng trà.”
“Ha ha, cảm ơn cậu nha đại tá Hứa. Dạo này công việc của quân đội chắc hẳn cũng gây cho cậu không ít áp lực nhỉ. Đại tá Hứa bận rộn công việc nhưng vẫn tới giúp đỡ chúng tôi, cậu cũng thật nhiệt tình.”
“Ngài quá khen rồi công tước.”
Tôi đặt bình trà sang bên cạnh.Quan sát tỉ mỉ từng hành động của người trước mặt. Công tước Louis, kẻ đứng đầu trong phe phái chống lại hoàng hậu.
Ông ta cũng là kẻ duy nhất biết được tung tích thực sự của đại hoàng tử.
Người này kiếp trước không hề bị xử phạt như gia đình tôi và những quý tộc khác. Vì ông ta là một trong những người được coi là mật thiết nhất với đại hoàng tử, nên hoàng đế đã quyết định giữ ông ta lại tra khảo. Kết cục về sau của công tước Louis tôi cũng không biết như nào.
Công tước Louis nhâm nhi trà và trò chuyện phiến cùng với mấy gã quan chức xung quanh. Tôi cùng với một vài quân binh khác đứng cạnh phục vụ họ.
“Mọi người chắc hẳn cũng nghe rồi chứ tin tức về đại hoàng tử vẫn còn sống.”
Nghe đến đây mọi sự chú ý của tôi liền đồ dồn về người quan chức mở lời.
“Đúng là có tin đồn như vậy. Nhưng không biết liệu có phải sự thực hay không.”
“Tuy rằng hồi trước không có tìm thấy xác của đại hoàng tử trong trận hoả hoạn kia. Nhưng việc sống sót sau vụ tai nạn đó của hoàng cung gần như là không thể. “
“Đúng vậy. Cái tin đồn này cũng quá phi lý rồi.”
“Nhưng nếu như tin đồn đó là thật thì chả phải sẽ thuậ lợi cho chúng ta sao.”
Công tước Louis ánh mắt sắc sảo liếc nhìn xung quanh. Giọng nói của ông ta tuy trầm ổn, nhưng từng lời từng câu ông ta nói ra lại không thể hiện sự tử tế, thân thiện như vẻ bề ngoài.
“Mấy người xong việc rồi, có thể đi ra khỏi đây luôn.”
Tôi cùng những người khác nghe vậy chỉ có thể đành rời khỏi đó.
Nếu như tôi mà ở trong đó thì sẽ có thể nghe được thông tin về đại hoàng tử nhiều hơn.
Tôi lấy chiếc tai nghe rồi cắm vào điện thoại của mình, toàn bộ nội dung trong phòng khách của các quý tộc và quan chức đều có thể nghe rõ mồn một.
Lúc nãy tôi đã gắn một thiết bị lén ẩn vào huy chương của công tước. Huy chương là một thứ mà công tước Louis bắt buộc phải mang theo bên mình ông ta sẽ không bao giờ tháo nó ra. Việc đặt máy nghe lén vào trong đó là tốt nhất.
Tôi giả vờ như đang nghe nhạc gương mặt bình tĩnh đi cùng với các binh sĩ vừa chú ý lắng nghe đoạn hội thoại của họ.
“Cái gì?! Đại hoàng tử đang ở đây sao?”
“Chuyện này không thể tin được. Ngài chắc chắn chứ công tước.”
“Ngươi nghi ngờ lời ta nói sao?”
“Dạ không, thần không dám.”
“Như các ngươi đã biết việc đồn đại hoàng tử đang ở phía Bắc chỉ là cái kế để dụ hoàng hậu mà thôi. Cái con ả xảo quyết đó ban đầu còn không tin tưởng cái tin đồn này mãi cho tới khi ta phải dùng đủ mọi cách để có thể khiến cho bà ta tin nó là sự thật.”
Đại hoàng tử đang ở trong thủ đô sao? Chuyện này chẳng phải là rất thuận lợi hơn cho tôi về việc tìm kiếm ngài ấy sao.
“Đức vua thực sự quá mê muội ả, đến nỗi giao hết cả binh quyền vào trong tay tên hoàng thái tử vô dụng kia. Ai đời lại có thể chấp nhận một omega làm vua được chứ.”
“Đến cây kiếm còn chả cầm nổi mà bày đặt huấn luyện quân sự. Chả hiểu nếu như hắn mà lên ngôi thì cái đế quốc này sẽ loạn như nào.”
“Ngài công tước nói rất đúng. Nếu vậy thì chúng ta cần phải xây dựng một lực lượng mạnh mẽ để có thể làm chỗ dựa cho đại hoàng tử.”
Công tước Louis là một người có tư tưởng cổ hủ rất nặng về vấn đề giới tính. Tuy hoàng thái tử là một omega nhưng ngài ấy về hình thể lẫn sức mạnh so với những alpha bình thường là một đẳng cấp khác.
Tôi vẫn còn nhớ hình ảnh ngài ấy chiến đấu cùng Yến Phòng chỉ với vài chiêu mà đã khiến hắn rơi vào thế bí. Dù không phân thắng bại nhưng kể từ ngày hôm đó mọi người cũng đều tự ý thức được về sức mạnh vượt bậc của hoàng thái tử.
“ Nhưng ngay cả ngài ấy ở đâu chúng ta cũng không biết, nói gì đến việc xây dựng lực lượng.”
“Chuyện đó thì mấy người không phải lo nửa đêm ngày kia tại phòng bí mật ngài ấy sẽ đến. Giờ thì tan họp thôi ngày kia là tên hoàng thái tử vô dụng kia đến đây rồi.”
Vậy là tối nay đại hoàng tử sẽ xuất hiện, vấn đề là căn phòng bí mật mà họ nói là gì chứ.
Tôi không thể vụt mất cơ hội này được, nếu như mất nó thì sẽ khó có cơ hội khác gặp đại hoàng tử.
Tôi bắt đầu đi điều tra nơi mà họ thường xuyên tới đặc biệt là công tước Louis.
Điều tra rộng như này quả thật rất khó huống hồ chỉ có hai ngày thì sao có thể tìm kịp được đây.
Tôi cứ ngồi mải mê suy nghĩ mà không hề để ý tới sự xao động của mặt nước.
Một bàn tay ẩm ướt ôm trầm lấy tôi từ phía sau. Mái tóc bạc dài lả lướt trong không gian.
“Anh đến rồi.”
Hơi thở ấp áp của Kai phả vào tai tôi làm cho tai tôi có chút nhột.
“Ừm, hôm nay cậu có phối hợp cùng họ không?”