Lý Cảnh Thiên đến bệnh viện tìm cô vì cả ngày anh gọi cho cô không được, bà Lý cũng nói trước là hôm nay nếu anh không đem được con dâu về cho bà thì bà sẽ đánh chết anh.
-“ Tôi đến tìm bác sĩ Trình Tú Dao”
-“ Dạ, xin hỏi anh có hẹn trước không ạ?”
Lý Cảnh Thiên nghe thấy tiếng ồn phía sau liền quay lại, Diêu Việt Trạch đang dìu cô đến phòng khám còn người phụ nữ kia đã bị bảo vệ đuổi ra ngoài.
Lý Cảnh Thiên vội vã chạy đến
-“ Không sao mà, tôi vẫn còn sống. Cho tôi 1 chút Morphin là được”
-“ Vào phòng bệnh đi, tôi khâu vết thương lại cho cô, nhìn nó khá sâu đấy”
Trình Tú Dao không để ý thấy Lý Cảnh Thiên trong đám người mà đi thẳng về phía phòng bệnh
Cô được khâu lại vết thương một cách cẩn thận, tay nghề của Diêu Việt Trạch rất cao chắc chắn vết sẹo sẽ không quá lớn.
Sau khi được khâu vết thương lại cô thoang thoáng nhìn thấy có ai đó bên ngoài phòng bệnh qua rèm cửa. Áo vest, quần tay đang để hai tay vào trong túi quần.
-“ Là ai vậy?”
Anh mở cửa bước vào
“ Là anh…”
Cô bất ngờ nhìn anh, anh muốn cãi nhau với cô nữa sao?
-“ Anh đến để đón em về…”
Cô khựng lại, đến đón cô về? Tại sao hôm nay anh ăn nói nhẹ nhàng thế?
Im lặng một lúc cô đứng lên lấy áo khoác
-“ Về thôi…”
...----------------...
Trên xe anh và cô im lặng, không ai nói với ai câu gì, thẩm chí có thể nghe thấy nhịp thở của đối phương. Bỗng điện thoại của Trình Tú Dao reo lên, là Trình Vũ Phong gọi.
-“ Em nghe”
-“ Anh nghe nói em bị người nhà bệnh nhân làm bị thương hả?!!!”
-“ D-dạ, nhưng mà em không sao?”
-“ Bị thương ở đâu’”
-“ Ở bắp tay”
Trình Vũ Phong liên tục tra khảo, cô bực tức nói lớn
-“ Em đã nói là không sao rồi mà, em bận lắm. Giờ em về Lý gia rồi, mai đến bệnh viện rồi nói”
Cô cúp máy thẳng thừng rồi thở ra một hơi
-“ Em như thế này mà mai còn đi làm sao?”
-“ Ở nhà chán, tôi thích đi làm”
Anh cũng đến chịu con người cuồng công việc như cô, nhưng mà tuỳ cô vậy anh đâu quản được. Chiếc xe từ từ lái vào trong khuông viên biệt tự Lý gia, khi cô bước xuống xe thì nhìn thấy Lý Thuý Hiển đang đứng chờ cô. Nhìn thấy Trình Tú Dao cô hớn hở chạy đến.
“ Chị”
-“ Ơi”
Lý Thuý Hiển cùng Trình Tú Dao đi vào nhà bỏ mặt Lý Cảnh Thiên. Vào trong nhà bà Lý đang chuẩn bị thức ăn cho cô còn ông Lý đang uống trà.
-“ Chào ba, mẹ con mới về”
-“ Tú Dao về rồi”
Bà Lý chạy ra đón, bà vội vàng hỏi thăm khi thấy bắp tay cô bị thương
-“ Con sao thế? Cảnh Thiên đánh con hả?”
-“ Cô ấy bị người nhà bệnh nhân làm bị thương”
Lý Cảnh Thiên đặt ly nước xuống
-“ Thôi thôi, vào nhà ăn cơm nhé”
Cô đi vào nhà bếp giúp bà Lý
“ Ba mẹ và Thuý Hiển ăn cơm đi nhé, con đi đây một lát” Lý Cảnh Thiên mặc vội áo khoác rồi đi ra ngoài
-“ Lại đi lung tung”
Bà cũng yên tâm vì biết anh sẽ không đi tìm Lâm Quỳnh Chi.
Đúng thật là vậy, anh đi tìm thằng bạn chí cốt Lăng Thành Vinh, anh ta mới thất tình còn gặp đúng Lý Cảnh Thiên đang chán đời chuyện tình cảm. Hai người gặp nhau ở quán bar:
-“ Buồn cái gì? Từ đầu tôi đã nói với cậu Lâm Quỳnh Chi là hạn người chẳng tốt đẹp gì. Vậy mà cậu cũng yêu rồi bây giờ luỵ, gặp tôi thì tôi đã nhanh chóng chạy rồi.”
-“ Cậu thì biết cái gì, yêu vào là không biết gì nữa”
Lăng Thành Vinh vừa bị bạn gái quen 5 năm chia tay nên rất bực bội, người hoàn hảo như anh mà lại bị đá. Anh có tiền, có sắc, đặc biệt là có quyền nữa vậy mà ….
-“ Tôi đây mới khổ, cưới phải một người…khó đoán”
Lăng Thành Vinh nhâm nhi ly rượu vang trên tay rồi nói
-“ Tôi thấy cô ấy cũng là người có nhan sắc, lại còn làm bác sĩ. Cậu cũng nên chấp nhận đi, biết đâu lại thích rồi yêu người ta”
-“ Thôi đi, cô ấy…tính tình vô cùng mạnh mẽ. Đêm tân hôn, tôi bỏ cô ấy đi tìm Quỳnh Chi…Cô ấy không những không tức giận mà còn soạn ra một bản hợp đồng. Chỉ cần tôi chấp nhận không để Quỳnh Chi xuất hiện trong 2 năm, sau 2 năm cô ấy sẽ tự động tay trắng rời đi”
-“ Vậy cậu càng phải trân trọng cô ấy… Tần Nhược Lam mà được thế thì hay quá”
-“ Tần Nhược Lam sao?”
-“ Cô ấy…bỏ đi mà không nói tiếng nào, thà cô ấy giận rồi trút giận lên người tôi đi. Lần này lại đột nhiên bỏ sang Pháp…”
Hai người đàn ông thất tình ngồi nói chuyện đến khuya, khi Lý Cảnh Thiên quay về nhà là nửa đêm. Vừa bước vào phòng đã thấy Trình Tú Dao ngủ say như chết, anh cũng không mấy để ý mà vào phòng tắm.
Cô không ngủ, cô chỉ là muốn xem anh sẽ làm gì thôi.
Lý Cảnh Thiên bước ra với bộ đồ ngủ thoải mái rồi nằm lên giường, anh nhìn qua phía cô. Cô không chút phản ứng nên anh cứ nghĩ cô đã ngủ rồi. Đột nhiên anh lại muốn hút thuốc, nhưng sợ khói thuốc ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô anh lại thôi.
Đêm đó là một đêm yên bình đối với hai người, dù không ai nói với ai câu gì nhưng mối quan hệ của họ đang tốt hơn một cách từ từ.
-“ Cảnh Thiên, Tú Dao dậy ăn sáng đi hai con”
Cô mơ hồ mở mắt, đã sáu giờ sáng. Lý Cảnh Thiên vậy mà đang ôm cô ngủ, cô nhìn thấy Lý Cảnh Thiên vẫn còn đang ngủ, cô không kêu anh dậy mà đi vào phòng tắm.
Hôm nay cô không định đến bệnh viện, mà nếu đồng nghiệp cần cô thì họ sẽ gọi cô đến nên cô không lo.
Cô mở vòi nước để ngâm mình, cô từ từ thả lõng thư giãn. Trình Tú Dao nhớ đến tư thế ám muội lúc nãy có chút ngượng…
...****************...