Trình Tú Dao mơ màng tỉnh dậy trên giường, cô theo thói quen vươn người nhưng lại đụng trúng ai đó. Lấy lại tỉnh táo, cô bật dậy. Không ai khác là Lý Cảnh Thiên, cô quên mất mình đã lấy chồng vừa nãy còn định hét lên cơ.
Thấy anh ngủ ngon quá cô không nỡ đánh thức nên đành đi vào nhà tắm trước.
-" Cục bông nhỏ"
Một bàn tay ấm áp nắm lấy tay cô
" Anh vừa gọi em là gì cơ?"" Cục bông nhỏ"Cô cũng bất lực, cục bông nhỏ là sao nữa đây?
-" Anh bị gì thế, thả em ra coi"
Anh nắm lấy tay cô rất chặt
"Em định bỏ anh hả?"" Không có, em đi đánh răng mà"Anh cứ mặt dày nắm lấy tay cô không buông
-" Thả ra cho cục bông nhỏ đi đánh răng"
Anh thấy cô vô cùng đáng yêu nên kéo cô vào lòng, ai bảo cô nhỏ con quá làm gì chứ, cô nằm gọn tròng lòng Lý Cảnh Thiên rồi.
-" Mới sáng sớm nha"
Cô bực bội với độ lì của chồng mình
" Sáng nay em đến bệnh viện không?"" Cóoo, em đến để quan sát tình hình thôi"" Anh đưa em đi, sau đó chúng ta về nhà thu dọn hành lý"" Để làm gì? Bỏ nhà đi bụi hả?"" Đi Úc hưởng tuần trăng mật"Cô gỡ tay anh ra khỏi người mình, mặt đối mặt nói chuyện
-" Úc hả?"
-" Ừm, chuyến đi lần trước bị hủy rồi còn gì? Lần này anh bù đắp cho em"
Lý Cảnh Thiên đưa cô đến bệnh viện, khi cô định mở cửa bước xuống xe thì anh vội khóa lại
" Lại gì nữa?"" Ôm anh đi"" Hảaaaa?"Vẻ mặt cô khó hiểu, anh sao thế? Đêm tân hôn còn hằm hằm với cô mà bây giờ lại chủ động muốn cô ôm
-" Ôm anh đill"
Trình Tú Dao miễn cưỡng ôm Lý Cảnh Thiên rồi vội vã đi làm
" Buổi trưa anh đến đón nha"" Vâng"Cô vội vả chạy vào bệnh viện, các bác sĩ và y tá cũng bất ngờ, hơn một tuần rồi họ mới gặp lại cô.
" Chị Trình đi làm lại rồi hả?"" Um"Các bác sĩ nội trú thấy cô cũng cuối đầu chào
" Chào chị"" Xin chào"Nhìn thấy chị Trình thường ngày nghiêm túc mà hôm nay lại vui vẻ thế mọi người ai cũng thắc mắc
" Chị mới đi hưởng tuần trăng mật về hả?"" Không?" Cô lắc đầu" Nhìn chị vui vẻ quá...em không quen"Ngọc Quyên đứng kế bên nói
" Chắc chị biết yêu rồi"" Hả?"Cô sờ lên mặt mình
" Chị ơi là chị, trên mặt của chị dính hai chữ biết yêu to đùng rồi kìa"" Thôi điii, đừng chọc tôi. Hôm nay tôi đến đây giám sát đó, bác sĩ thực tập đâu hết rồiiii"Cô giám sát các bác sĩ thực tập chuẩn đoán bệnh, mấy ngày trước Hà Trường Hải có đến Trình gia để thảo luận với Trịnh Vũ Phong vài chuyện liên quan đến bệnh viện. Biết cô và Lý Cảnh Thiên cãi nhau nên cô quay về nhà, anh rất muốn gặp cô nhưng không tiện, vì thế khi nghe tin hôm nay cô đi làm Hà Trường Hải vội vã từ Bắc Kinh quay về trong buổi sáng.
Bây giờ là giờ trưa, cô cũng thay đồ xong và chuẩn bị về nhà thu dọn hành lý để chiều nay còn đi ra sân bay đến
Uc. Cô đã gọi cho Lý Cảnh Thiên và anh nói sẽ đến ngay
(-" Em ra ngoài đợi anh đi, anh đang ở gần đó, chắc 5 phút nữa có mặt")
-" Vâng"
Cô vội vã rời đi, từ phía sau có một giọng nói kéo cô lại
-" Dao Dao"
Khi Trình Tú Dao quay đầu, Hà Trường Hải đã đứng trước mặt. Hai người nhìn nhau, cô khẽ nghiêng đầu
-" Gì vậy...trưởng khoa?"
Bây giờ cô gọi Hà Trường Hải là trưởng khoa sao? Rõ ràng khi còn học đại học, khi còn ở Úc hai người từng là một cặp rất hạnh phúc. Anh không can tâm, thật sự không can tâm. Tại sao khi thức dậy sau một giấc mộng dài cô lại không còn là của anh nữa chứ.
-" Tại sao?"
Hà Trường Hải thở không ra hơi, anh vừa phóng từ Bắc Kinh về đây chỉ để gặp cô
-" Tại sao chúng ta lại ra nông nỗi này chứ?"
Mọi người trong bệnh viện đứng hình
-" Chẳng phải chúng ta đã từng là của nhau sao?"
Các bác sĩ nội trú đứng hình, cái gì? Hà trưởng khoa và em gái của viện trưởng từng hẹn hò sao?
" Anh đang nói gì thế? Chuyện cũ rồi mà"" Anh không can tâm"" Hà Trường Hải, có gì hôm sau nói đi"Cô định bỏ đi thì anh chạy đến kéo tay cô lại
-" Anh bỏ em ra, chúng ta kết thúc lâu rồi"
Hai người dằn co qua lại, cho đến khi một chiếc xe dừng lại ở trước bệnh viện, một người đàn ông cao ráo, vô cùng điển trai, mặc vest đen đi đến.
-" Anh..."
Lý Cảnh Thiên tháo tay của Hà Trường Hải ra khỏi người của vợ mình
-" Anh đến để đón em, chúng ta đi thôi"
Nhìn cô và Lý Cảnh Thiên rời đi, Hà Trường Hải chôn chân tại chỗ. Một năm trước anh bị tai nạn rất nặng, khi tỉnh dậy tất cả kí ức về chuyện hai người chia tay đã quên sạch, anh chỉ nhớ rằng mình và Trình Tú Dao đã học chung một trường đại học, đã cùng nhau vui vẻ trải qua thời sinh viên. Rõ là đã từng hạnh phúc như thế nhưng tại sao lại chia tay cơ chứ, tại sao ngủ một giấc dậy cô đã không còn là của anh nữa mà giờ lại kết hôn với một người xa lạ.
Tay của Lý Cảnh Thiên vòng qua người cô, bàn tay kéo đặt trên eo cô, kéo Trình Tú Dao lại gần không con cô một giây một khắc nào ngoảnh lại nhìn Hà Trường Hải.
Trên xe không khí yên tĩnh đến lạ, lúc sáng hai người còn ôm nhau mà...
-" Anh"
Trình Tú Dao chủ động mở lời để phá tan bầu không khí ngột ngạt này
" hum?"" Anh không để ý chứ? Là trưởng khoa tìm em trước..."" Anh rất muốn biết...anh rất muốn biết quá khứ của em"