Nam Chủ Này Ta Che Chở

Chương 28: Tiểu đáng thương nghịch tập (28)




Lục Minh Sanh không ngờ rằng, vừa mới làm rõ tin đồn cưỡng gian, lập tức lại muốn đeo trên lưng tội danh ác ý bôi nhọ đối thủ cạnh tranh, nhanh chóng cho người phát bản thảo làm sáng tỏ.

Nhưng mà cư dân mạng đã sớm nhận định hai người bọn họ không có một người tốt, làm sao chịu tin những thứ này, đúng lúc này, thư ký mang tới cho hắn mấy video: "Lục tổng, ngài xem những video này một chút, xem có thể dùng hay không?"

Lục Minh Sanh nhận lấy xem, bất ngờ sửng sốt: Mấy video này đều quay Chu Vũ Hinh, có cảnh cô ấy đến khách sạn ôm cây đợi thỏ, tự biên tự diễn mua thuốc chuẩn bị tình cờ gặp hắn. Có cảnh cô ở ven đường quan sát, phát hiện xe của hắn tới liền chủ động va chạm. Có cảnh cô lén lấy quần áo nhân viên phục vụ, cố ý hắt nước lên người hắn... Mặc dù rõ ràng được quay lại bằng điện thoại di động, nhưng độ sắc nét của video rất cao.

Thư ký tựa hồ là sợ hắn xử trí theo cảm tính, nhắc nhở: "Lục tổng, hiện tại muốn đưa ngài ra, chỉ có một biện pháp là tận lực bôi nhọ Chu Vũ Hinh, đắp nặn ngài thành người bị hại!"

Lục Minh Sanh chỉ do dự một giây liền để cho thư ký tự do phát huy. Vợ chồng vốn là chim cùng rừng, đại nạn đến còn tự bay đi! Mình bị Chu Vũ Hinh hại thành như vậy, không cố ý bịa ra chuyện đen tối của cô ta cũng đã đủ ý tứ rồi.

Vì thế, cư dân mạng còn đang mắng vui vẻ rất nhanh liền phát hiện dưa tươi mới. Nhìn thấy video tư liệu Lục Minh Sanh đăng lên mạng, mọi người nhao nhao tỏ vẻ tầm mắt được mở rộng.

[Xingxing: Kịch bản này có quen mắt không? Say rượu ở quán bar gọi nhầm điện thoại, bị người bỏ thuốc ngẫu nhiên gặp được tổng giám đốc, trên đường bị đụng xe vừa vặn chủ xe là người có tiền - trong vòng vài ngày gặp được nhiều trùng hợp như vậy, không ngờ Chu Diễn Tinh ở chỗ Lâm tổng không thành công, lại chạy tới giở trò với Lục tổng?]

[Muốn quan tài nắp trượt: Không phải chứ, ta nói ánh mắt họ Lục này thế nào vậy? Loại phụ nữ nào cũng lọt vào mắt. Vừa nhìn đã biết kịch bản NC ngôn tình lãng mạn đầy rẫy ra đó mà vẫn bị mắc mưu?]

[Chặt đứt dây: Ôi đàn ông, tôi nhìn thấu nhưng không muốn nói toạc ra. Lục tổng cũng không giữ mình trong sạch giống Lâm tổng, ăn quen sơn hào hải vị, thỉnh thoảng nếm thử đậu hũ thúi cũng có một phen phong vị khác phải không?]

[Hòa thượng Trương Nhị xoa đầu sát: Nói như vậy, hai người bọn họ cùng một chỗ thật ra cũng không được bao lâu? Tôi nói mà, làm sao có thể tự đội nón xanh được! Lục tổng dù sao cũng là hào môn thế gia hàng đầu, không đến mức vì sự nghiệp hy sinh lớn như vậy.]

Thấy mình được nhiều bình luận bảo vệ, cư dân mạng bắt đầu nhắm vào Chu Vũ Hinh, lúc này Lục Minh Sanh mới thở phào nhẹ nhõm - bị người nói hai câu "Phẩm vị kỳ lạ" không đau không ngứa, dù sao thanh danh vẫn tốt hơn so với "Tranh đội nón xanh vì bím.cũ".

Nhưng mà Lục tổng hiển nhiên đã cao hứng quá sớm, rất nhanh đã có một số phương tiện truyền thông đăng tải những bức ảnh Lục tổng ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, thân mật mập mờ với nhiều phụ nữ. Thậm chí có một người còn cùng hắn ăn bữa tối dưới ánh nến trước khi hắn và Chu Vũ Hinh thuê phòng một ngày.

Người biết chuyện tiết lộ Lục Minh Sanh thường xuyên cùng lúc hẹn hò với mấy cô gái, lừa gạt các cô hắn vẫn còn độc thân, có người sau khi biết mình bị lừa không tiếp nhận được hiện thực tàn khốc mà tuyệt vọng tự sát.

Còn có không ít bạn gái cũ phơi bày ra ghi chép phá thai của họ, có người phá thai ba bốn lần vì hắn, thân thể bị tổn thương khó có thể lành lại, cũng đã mất đi khả năng làm mẹ.

Cư dân mạng vốn dĩ còn đồng tình với hắn bởi vì hắn bị Chu Vũ Hinh thiết kế nhiều lần, lập tức lại bắt đầu lên án công khai hắn.

[Miệng đàn ông: Ha ha, thật lòng yêu nhau? Lục tổng thật ra là hoa loa kèn à? Có thể bẻ một cánh lại còn một cánh. Lúc này tôi muốn phỏng vấn Lục tổng: Chu Vũ Hinh là bạn gái hàng tuần hay là bạn gái hàng ngày của anh?]

[Trà đắng đều thuộc về tôi: Tôi cũng đoán được Lục tổng sẽ không lương thiện như vậy, nhưng mà...... tuổi còn trẻ đã chơi hoa như vậy, thật sự không sợ bị bệnh sao?]

[Tra nam không có tiểu JJ: Nếu như chỉ chơi hoa tôi sẽ không chửi người, dù sao cũng là ngươi tình ta nguyện, nam chưa vợ gái chưa chồng...... Nhưng lừa gạt những cô gái ngây thơ thì quá ghê tởm rồi đi? Còn may không ai thiệt mạng, nếu không buổi tối ngủ không sợ nữ quỷ tới đòi mạng sao?]

[68289447: Hai người này đúng là...Tra nam xứng tra nữ, tuyệt phối! Cầu hai người mau kết hôn đi. Đừng làm hại người khác!]

Cư dân mạng chửi càng ngày càng khó nghe, hình tượng tập đoàn Lục thị cũng bởi vì hành vi hoang đường của lãnh đạo mà xuống dốc không phanh.

Trong văn phòng tổng giám đốc, Lục Minh Sanh tức giận quét sạch đồ vật trên bàn làm việc, quát cấp dưới phụ trách bộ phận quan hệ công chúng: "Ảnh chụp, nhuyễn văn còn chưa xóa hết sao? Tôi nuôi mấy người bộ phận quan hệ công chúng để làm cái gì!]

Cấp dưới lau mồ hôi, thấp giọng nói: "Lục tổng, bên Lâm thị vẫn luôn châm ngòi thổi gió, hot search vẫn không xóa được! Hơn nữa......"

Hắn cẩn thận liếc nhìn Lục Minh Sanh, khó xử nói: "Ngài cũng biết, < Báo Chân Lý > là cơ quan ngôn luận của Lâm thị, bọn họ lấy cờ hiệu đòi công lý cho những phụ nữ vô tội, tuyên bố cho dù bồi thường tiền cũng không cúi đầu trước thế lực xấu xa, hành động này giành được một làn sóng hảo cảm của người qua đường."

"< Báo Chân Lý > không chịu nhượng bộ, những tờ báo lá cải khác có Lâm thị chống lưng, cũng không chịu trả lời rõ ràng đối với yêu cầu của Lục thị, một mực đánh Thái Cực quyền với chúng ta."

Lục Minh Sanh: "......"

Lục Minh Sanh cuối cùng cũng nếm trải tư vị bị internet bạo, không đợi hắn nghĩ ra đối sách, thư ký vội vàng chạy vào: "Lục tổng, không ổn rồi! Bùi Tư Đình biết được vụ việc trên mạng nên đến công ty gây rắc rối, nói rằng cô ta muốn đòi lại công đạo cho em gái!"

Vừa nghe lời này, sắc mặt Lục Minh Sanh lập tức đen như đáy nồi.

Lục Minh Sanh bên này gà bay chó sủa, Trì Tang đương nhiên sẽ không bỏ qua, lúc này hắn đang thoải mái nằm nghiêng trên sô pha, tay cầm điện thoại di động lướt web, bộ dáng xem náo nhiệt cũng không chê chuyện lớn.

Biểu hiện của Bùi Tư Đình làm cho hắn có chút ngoài ý muốn, hắn vốn chỉ muốn tìm chút chuyện cho Chu Vũ Hinh, thuận tiện cài đặt tai mắt, miễn cho cô ta mỗi ngày đều bất an trong lòng, thầm chà xát tính kế nhân vật chính - không ngờ tới sức chiến đấu của Bùi Tư Đình này mạnh như vậy, quả nhiên trên thế giới không thể đắc tội nhất chính là phụ nữ!

Đương nhiên, khiến hắn không tưởng tượng được vẫn là vị này......

Nghĩ vậy, Trì Tang liếc xéo Lâm Cừ mặc tạp dề đang bưng đĩa trái cây đi tới, cười tựa tiếu phi tiếu: "Ta làm trâu làm ngựa cho 'vợ', hửm?"

Eo Lâm Cừ lập tức thấp xuống, ngượng ngùng cười nói: "Trong giới 1 đều gọi người yêu của mình như vậy... Nếu em không thích, anh sẽ đổi tên ngay!"

Trì Tang ngược lại không nói câu "Chúng ta đã chia tay" để đả kích hắn, mà tiếp tục hứng thú trêu chọc: "Thật làm cho người ta bất ngờ, thân là Lâm tổng đạo đức mẫu mực, lại cũng học được đùa giỡn tâm cơ!"

Lâm Cừ cười khổ một tiếng: "Tiểu Trì, em cũng đừng giễu cợt anh!"

Trì Tang không nói gì nữa, nhưng vẫn nhìn chằm chằm Lâm Cừ với ánh mắt sáng quắc, trong mắt rõ ràng hiện lên một tia vui sướng.

Lần này Lục Minh Sanh lật xe ngoại trừ Bùi Tư Đình, Lâm Cừ cũng giở trò xấu sau lưng không ít.

Ngoại trừ dùng tài khoản [Ta làm trâu làm ngựa cho vợ] phát video dẫn chiến, bày mưu đặt kế cho cấp dưới đăng tải thanh minh, công bố chân tướng "sự kiện khách sạn", hắn còn đem tài liệu đen của Chu Vũ Hinh giao cho người của Lục thị, chẳng những kiếm được tiền mua video từ Lục Minh Sanh kia, còn tiết kiệm một khoản phí mua thủy quân, để hai người vốn dĩ là đồng minh quay đầu tự cắn với nhau.

Thật muốn nhìn một chút Lục Minh Sanh khi biết được chân tướng sẽ có biểu tình như thế nào, nếu Chu Vũ Hinh biết người ở sau lưng bôi nhọ cô chính là tình nhân cùng giường chung gối, nhất định sẽ rất thú vị đi?

Thấy tâm tình Trì Tang không tệ, Lâm Cừ lập tức dùng gậy đánh rắn, ngồi xuống bên cạnh Trì Tang. Trì Tang liếc hắn một cái, cũng không nói gì.

Lâm Cừ giống như được cổ vũ, bóc một quả nho ân cần đưa đến bên miệng Trì Tang, giây tiếp theo lại mở tay ra để Trì Tang nhổ hạt nho vào lòng bàn tay mình.

Trì Tang được hầu hạ đến thoải mái dễ chịu, lại vuốt xuống mấy cái bình luận, vươn tay đưa giao diện trên màn hình điện thoại cho Lâm Cừ xem, giọng điệu có chút hả hê khi người gặp họa: "Anh tiết lộ tư liệu về Chu Vũ Hinh, trên mạng đã có người mắng anh là ngụy quân tử, không đủ thiện lương!"

Lâm Cừ tùy ý liếc mắt nhìn lướt qua, tiếp tục bóc nho như không có việc gì: "Lấy ơn báo oán, làm sao báo ơn? Chu Vũ Hinh tự mình gây sự, không ai có nghĩa vụ phải nuông chiều cô ta. Về phần suy nghĩ của những người khác, lại càng không liên quan đến anh!"

Trì Tang bất ngờ đánh giá hắn từ trên xuống dưới, giống như Lâm tổng biến thành sinh vật kỳ quái gì đó, thật lòng thật dạ nói: "Lâm tổng, không thể không nói, bây giờ anh khiến tôi nhìn với cặp mắt khác xưa!"

Lâm Cừ nghe lời này trong lòng vui vẻ, nhanh chóng nắm lấy cơ hội quỳ một gối xuống đất, nắm tay Trì Tang thâm tình nói: "Tiểu Trì, trải qua mấy ngày suy nghĩ thật kỹ, anh đã nhận thức sâu sắc sai lầm của mình, về sau tuyệt đối sẽ không tái phạm. Em tha thứ cho anh lần này, được không?"

Trì Tang dùng tăm cắm một miếng đào vàng, bình tĩnh hỏi: "Ồ? Sai ở đâu?"

Lâm Cừ biết cơ hội này khó có được, sắp xếp lại từ ngữ một chút mới khẩn trương nói: "Anh sai ở chỗ quá mức xem nhẹ bản thân, cũng quá mức không quan tâm đến tâm tình của em. Em sở dĩ đi tìm Đỗ Kiện Khang là vì tình yêu dành cho anh, bởi vì yêu anh, nên khi anh bị tổn thương mới có thể khiến em không thể chịu đựng được.

Mà anh lại cảm thấy cho dù bị tổn thương, hay gánh chịu tổn thương cũng chỉ nên để cho mình anh chịu đựng, lại quên mất anh bây giờ không chỉ thuộc về một mình anh, mà còn thuộc về em - cho nên khi anh đưa ra quyết định, càng nên cân nhắc đến tâm tình của em. Vừa phải bảo vệ em thật tốt, cũng phải vì em mà yêu quý bản thân mình!"

Khóe miệng Trì Tang không nhịn được giương lên, sau đó lại mạnh mẽ ép xuống. Làm ra vẻ không vui hừ lạnh một tiếng: "Đã nhiều ngày như vậy, anh chỉ suy nghĩ được những thứ này?"

Lâm Cừ lập tức luống cuống, vội vàng bổ sung: "Còn nữa, anh không nên đánh em, rõ ràng người sai là anh, anh lại không chủ động kiểm điểm bản thân, ngược lại còn bám lấy một chút chuyện nhỏ nhặt vô hại toàn cục không buông, anh quá ngạo mạn, quá ích kỷ, quá tự phụ!"

"Tiểu Trì, em xem còn có gì muốn bổ sung không?" Lâm Cừ nghiêm túc kiểm điểm xong, khẩn trương chờ đợi phán quyết của Trì Tang.

Khóe miệng Trì Tang nhếch lên: "Được rồi, coi như anh thông qua kiểm tra."

Lâm Cừ vui mừng khôn xiết, lập tức thấp thỏm đưa ra yêu cầu tiến thêm một bước: "Tiểu Trì, vậy... nếu anh đã thông qua kiểm tra, quan hệ của chúng ta có thể khôi phục lại hay không?"

Trì Tang ra vẻ không vui: "Thế nào, làm bảo mẫu cho tôi mấy ngày liền phiền rồi?"

"Không không không!" Lâm Cừ vội vàng thề thốt: "Chăm sóc em là trách nhiệm và nghĩa vụ của anh, cả đời làm bảo mẫu cho em anh cũng cam tâm tình nguyện, nhưng... để tiện chăm sóc em hơn, có danh phận danh chính ngôn thuận cũng có thể giảm bớt rất nhiều phiền toái, đúng không?"

Trì Tang nhìn người nào đó trông mong, thiếu chút nữa cười ra tiếng: Vì hợp lại mà quanh co lòng vòng, vắt hết óc, cũng đủ làm khó hắn rồi.

Hệ thống ở một bên quan sát, rung đùi đắc ý mà bình luận: "Thật đáng thương, đang là một con chó chăn cừu Đức tốt đẹp, nhanh như vậy đã bị huấn thành Husky!"
Hệ thống chuyển đề tài: "Chủ nhân, ngươi hiện tại xoay người từ nông nô thành lãnh chúa, có còn nhớ rõ lúc trước đắp nặn thiết lập tiểu đáng thương không?"

Trì Tang nghiêng đầu, vẻ mặt mất trí nhớ: "Thiết lập tiểu đáng thương, đó là cái gì?"

Hệ thống: "..."

A, ngươi là nam nhân bội tình bạc nghĩa!

Thấy hệ thống nghẹn ngào, khóe miệng Trì Tang gợi lên: "Hệ thống, mặc kệ ta đắp nặn thiết lập nhân vật nào, cũng chỉ là một bước đệm, hiểu chưa?"

"Sau khi gõ cửa, nên ném gạch đi!" Trì Tang cười lạnh nhạt: "Ai lại luôn mang gạch bên người?"

Hệ thống: "Oa, chủ nhân ngươi thật cặn bã!"

Trì Tang cười nhưng trong lòng không cười: "Hệ thống, cho ngươi cơ hội chỉnh đốn ngôn ngữ một lần nữa!"

Hệ thống: "Hiểu được lấy hay bỏ mới có thể thành tựu bá nghiệp. Chủ nhân, ngươi thật sự là người trời sinh làm đại sự!"