Lúc sau, chậm rãi chỉnh lại quần áo cho Tô Yên, hắn khàn khàn giọng
“Tiểu Quai nói rất đúng, hiện tại có chính sự, chính sự quan trọng hơn.”
Đối với lời nói của hắn, Tiểu Hoa một chút cũng không tin.
Không phải là cảm thấy ở chỗ này không ổn, tính toán lừa ký chủ đến chỗ khác rồi ăn sạch ký chủ sao?
Tiểu Hoa cân nhắc, dựa theo tính cách của Quân Vực đại nhân, tuyệt đối không có khả năng dễ dàng buông tha cho ký chủ như vậy.
Tô Yên thấy hắn không thể không dừng tay, nửa ngày sau mới nói
“Lúc trước ta bị đưa tới chỗ kia, không phải chàng làm.”
Quân Vực ôm chặt Tô Yên vào trong ngực, đùa nghịch ngón tay nàng, cố gắng dời đi lực chú ý của mình.
Đôi mắt phượng hơi hơi giương lên, khuôn mặt tuấn mỹ này thật sự rất có tính xâm lược, hắn chỉ tùy tiện làm một động tác gì đó thôi cũng đều vô cùng quyến rũ.
“Làm sao Tiểu Quai biết?”
Tô Yên nghĩ nghĩ
“Cảm giác.”
Nửa ngày sau mới nói ra một câu trả lời ba phải như vậy.
Hắn cười cười, mở miệng
“Vậy vì sao lại đi theo hắn tới viện này, nghe lời như vậy?”
Người lúc trước đưa Tô Yên tới chỗ này quả thực không phải hắn.
Tô Yên nâng tay phải lên, quơ quơ.
Cái lắc tay thủy tinh màu đen lại lần nữa xuất hiện, giọt máu màu đỏ phát ra ánh sáng.
“Lúc ta muốn đánh chết hắn thì cái này phát sáng.”
Quân Vực nhìn cái lắc tay
“Không nghĩ tới nó còn có tác dụng này.”
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tô Yên nhìn hắn, chậm rì rì nói
“Chàng lừa ta ký kết huyết khế cùng chàng, lại đem máu trong tim cô đọng lại tặng cho ta, có phải sợ một ngày nào đó ta không nhận ra chàng, nó sẽ nhắc nhở ta không?”
Quân Vực nghe xong, đầu gác vào trêи vai Tô Yên cười gian, lười biếng trả lời
“Sợ em chạy nên phải trói chặt trước, như vậy em sẽ không thể chạy mất.”
Tuy là hắn vừa cười vừa nói, nhưng lời này là thật lòng.
Tô Yên nghe xong, lại quơ quơ cái lắc tay.
Đây chính là máu tim của Quân Vực cô đọng ra, cái vòng thủy tinh này, thực chất là máu.
Năm đó hắn không nói lý lẽ, đụng phải nàng còn làm đổ đồ ăn của nàng, còn công khai chạy tới nhà nàng ở lì trong đó.
Rồi bằng đủ mọi cách lôi kéo nàng ký kết huyết khế với hắn, đem máu tim tặng cho nàng, còn nói sẽ bảo vệ nàng thật tốt.
Hai vạn năm nay, ngoại trừ hắn ra, làm gì còn ai khi dễ nàng nữa???
Im lặng một lát, Tô Yên lại hỏi
“Chàng cùng Tang Minh là như thế nào?”
Quân Vực mở miệng
“Nhất thể song hồn.”
Tô Yên sửng sốt, cúi đầu nhìn lắc tay.
Trách không được nó lại phát sáng, là muốn nhắc nhở nàng, nếu đánh chết Tang Minh, Quân Vực cũng sẽ không thể xuất hiện nữa?
Nói ra thì rất dài, vốn dĩ kết thúc một cái vị diện, hắn sẽ tiếp tục trở lại phong ấn tu dưỡng, nhưng không hiểu sao hắn lại không trở lại phong ấn mà lại trực tiếp chạy thẳng vào trong thân thể của tên Tang Minh này.
Quân Vực thấy một hồn phách khác, còn nghĩ là hồn phách của nguyên thân, nhưng không lâu sau liền phát hiện ra, cái hồn phách kia có chút không thích ứng với thân thể này.
Vậy hắn ta cũng là một kẻ đoạt xá khác.
Hai người nhất thể song hồn, giờ Tý thay phiên nhau, từ giờ Tý đêm khuya tới buổi trưa, là Quân Vực, còn một hồn phách khác từ buổi trưa tới giờ Hợi buổi tối, tạm gọi là Tang Minh.
Quân Vực là kẻ tới sau, cho nên vừa tiến vào thân thể này liền nhận ra khác thường.
Nhưng mà Tang Minh kia không hề biết, gã từ đầu tới cuối đều cho rằng chỉ có mình đoạt xá linh hồn nguyên thân, trở thành chủ của thân thể này.
Nếu ngẫu nhiên xuất hiện một ít chuyện không phù hợp với lẽ thường, gã cũng chỉ nghĩ là tác dụng phụ của đoạt xá.