Mùa Yêu Đầu Tiên

Mùa Yêu Đầu Tiên - Chương 8: Tên bệnh hoạn





_____________________________________________________________________


Sáng hôm sau : 6h 30'


Khi ông mặt trời đã lên tới ngọn cây có một cô gái mặc bộ đồ ngủ hello kitty vẫn còn cuộn mình trong chiếc chăn hồng nhạt say sưa trong giấc mơ. Mẹ nó đến cạnh cửa sổ kéo rèm để ánh nắng chiếu xuyên qua những tấm kính trong suốt rồi bà ngồi xuống giường nhẹ nhàng gọi nó dậy.


- Hiền dậy đi học đi con - Giọng người phụ nữ dịu dàng nói .


- Cho ......coon .......ngụ...... thêm 5 phút nữa đi mẹ- Nó ngáp ngủ nói.


- Mẹ để con gọi bà đấy dậy cho- Gia Bảo đã thay xong đồng phục và chỉ đợi bà chị dậy ăn sáng rồi đi học .


- ừ. Hai đứa nhanh nhanh xuống ăn sáng rồi đi học nha. - Nói rồi mẹ nó đi xuống nhà.


- Tôi cho bà 5' để làm VSCN rồi xuống ăn cơm . Nhanh lên không thì đừng có trách tôi không thương bà - Gia Bảo ung dung ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường gõ bàn nói.


Đúng là thằng em trời đánh . Nghe Bảo nói xong nó ngồi bật dậy mặt nhíu lại nhìn cậu rồi đi vào làm Vscn đúng 4'49 s đã đứng trước mặt Bảo. Cậu đưa cho nó bộ đồng phục rồi lần nữa đẩy nó vào nhà tắm thay đồ đợi nó chuẩn bị sách vở và trang phục cậu kéo nó xuống nhà chào mẹ .



- Thưa bố mẹ bọn con đi học luôn đây ạ- Gia Bảo hôn má mẹ rồi kéo nó đi lấy xe .


- Hai đứa chưa ăn sáng mà. - Bố nó nói vọng theo.


- Bọn con sẽ ăn ở cangteen ạ.- Nó chạy theo .


Tại tối qua đi chơi về mệt nên nó quên không sạc xe nên giờ phải nài nỉ đến hết nược bọt cậu em " đáng ghét" mới chịu đèo đi học ( Gia Bảo đi xe đạp ạ vì cậu này rẩt thích xe đạp) . Hôm nay nó mặc đồng phục trường gồm : áo trắng có túi phía trước ngực và viền tay áo và cổ áo kẻ trắng đỏ kết hợp với chân váy màu đỏ đô và chiếc giày Nike màu trắng, mái tóc thả tự nhiên nhìn rất hiền lành, nữ tính . Bảo mặc chiếc quần jeans rách , áo trắng trường và đi đôi giày da màu đen tôn lên vẻ đẹp trai, lãng tử của cậu. Người đi đường ai cũng tưởng họ là một cặp cứ khen " ẹp đôi" mới chết. hihi.


___________________________________________


7h15 tại 11a8 .


- Cả lớp đứng - Uyên ( lớp trưởng ) thấy cô giáo vô liền hô cả lớp đứng dậy chào cô.


- Các em ngồi xuống đi - Cô giáo mặc chiếc váy vàng trang trí hoa bảy sắc cầu vòng làm cả lớp nhìn thấy choáng toàn tập há hốc nhìn cô.


- Không ngồi thì đứng cả tiết nhá- Cô lên tiếng lớp tất cả bất giác cười rồi ngồi xuống.



Và buổi họp chợ bắt đầu. Mặc cho giáo viên đạp bàn học sinh vẫn bàn tán sôi nổi cùng chủ đề là về cô ( Trung tâm là dãy nó ). Nó chống tay lên bàn nhìn cô "âu yếm" từ chân lên đầu rồi lại từ đầu xuống chân rồi lắc đầu khó hiểu.


- Cô giáo hay mặc vậy lắm hả ?- Nó quay sang hỏi Lan và Xù.


- Hôm nay bão về ý . Cô giáo có bao giờ váy vủng gì đâu. - Xù nhìn cô đăm chiêu.


- Đã hoa hòe rồi còn chơi luôn bảy sắc luôn chứ. Haizzzzzzzzzzzzzz. Bái phục cô giáo. Thẩm mỹ ngày càng đi xuống. - Lan lắc đầu chán nản ( hơi sâu rồi bà ).


- Em kia mới chuyển đến đây hay sao mà tôi chưa gặp? - Cô chỉ vào nó.


- Dạ vâng. Em học lớp mình được 2 tuần rồi cô.- Nó đứng dậy lễ phép trả lời cô.


- Vậy lên kiểm tra bài cũ. - Cô giáo chỉ vào nó gọi .


Cả lớp nhìn nó với ánh mắt "đồng cảm " . Môn Ngoại ngữ là môn nó học dở nhất luôn. Mặt nhăn nhó cầm sách đi lên bàn giáo viên , lòng không ngừng " Cô ơi cho em câu hỏi dễ dễ thôi nha. Môn của cô em không biết gì đâu" . Nhìn cái tay run run của nó ai cũng biết được mức " dễ" của kiểm tra bài cũ đến đâu ( từng trải mà) . Cô đưa cho nó quyển sách và kêu nó dịch một đoạn trích thành Tiếng Việt . Với mức hiểu biết " có hạn" nó dịch chỉ đáp ứng dược 30% so với yêu cầu nên đã nhận được em 0 tròn xoe mang về ( Bình thường là được 3 điểm đấy ạ nhưng vì nó cùng hội với những học sinh cá biệt cô cực kỳ ghét nên phải chịu. hiha) .


________________________________________________________________________________________________________________________


Giờ ra chơi tại cangteen:


- Bà ăn gì ? - Lan quay sang hỏi nó?


- Cho tôi một bánh mỳ với 1 trà sữa đi. - Mặt nó buồn thiu. Bố mẹ mà biết nó được zero ( 0 ạ ) thì chỉ có die .


- Ok. Long ơi ........- Xù đánh mắt qua Long chưa cần nói hết câu cậu đã hiểu và tự đi lấy đồ ăn cho ba nàng.


Cùng lúc đó 2 chàng trai đi đến không biết vô tình hay cố tình mà nó được " tắm " bằng một tách cafe đá lạnh . Mọi ánh mắt đều hướng về nó và đã có không ít người chỉ chỏ vào nó nói này nọ. Tâm trạng đã không ổn định còn gặp phải chuyện điên khùng này càng làm nhiệt độ cơ thể nó tăng lên. Nó quay lại phía sau dành tặng Khánh Anh cái nhìn sắc lạnh.


- Cậu không có mắt sao hả ????


- Không có ý. - Nói rồi Khánh Anh đi luôn lại một lần nữa cậu sai mà không xin lỗi nó làm nó muốn xé xác cậu luôn.


- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa Tên thần kinh không ổn định, tên dở hơi, bất lịch sự . tên bệnh hoạn không có thuốc chữa......................- Nó tức giận nói một mạch luôn. ( Những lời nói đó đã lọt vào tai một người, người đó nở nụ cười hình bán nguyệt rồi cũng bỏ đi).