Hai người dựa vào nhau thật gần, Chu Kỳ còn đè lên người Ô Khương, hơi thở nóng hổi phả vào mặt cô, ấm áp. Ô Khương nhìn Chu Kỳ, nhẹ nhàng cười, ngón tay chỉ vào trán anh rồi đến mũi, “Em có nói anh đẹp trai không?” Giọng Ô Khương dính dính, khiến Chu Kỳ cảm thấy ngứa ngáy, ngay cả nơi cô chạm qua trên mặt anh cũng theo đó mà tê dại. Chu Kỳ nói nhẹ nhàng: “Không.” Ô Khương gật đầu, vẻ mặt như đã hiểu, tay cô vừa định rút lại thì bị anh nắm chặt, cô nhìn hai tay đang nắm chặt không khỏi cười, đôi mắt cong cong, nụ cười tràn đầy, cô đưa tay kia lên nâng mặt anh, nhẹ nhàng ngẩng đầu, hôn anh một cái nhẹ nhàng.
Chu Kỳ sững sờ, đầu lưỡi mềm mại của cô gái chạm vào răng anh, anh hơi mở miệng, lưỡi mềm liền len lỏi vào miệng anh, chạm vào đầu lưỡi anh. Chu Kỳ vô thức bảo vệ đầu cô, sau đó sâu hơn vào nụ hôn. Hai người quấn lấy nhau, dịch trong suốt chảy từ khóe miệng cô, một mùi khiêu gợi lan tỏa giữa hai người. Chu Kỳ với tay lau đi, giọng nói có chút khàn khàn, “Ướt rồi,“ anh dừng lại một chút, mắt đầy tình ý, “Phía dưới ướt chưa?” Ô Khương say rượu, trực tiếp giải thoát tay anh, hai tay ôm lấy cổ anh, kéo khoảng cách giữa hai người lại gần hơn, cô cười nói với đôi môi đang chuyển động, “Anh sờ thử không phải biết ngay sao?”
Chu Kỳ nghe lời này cười, nụ cười chạm tới đáy mắt. Người phụ nữ này chính là một tiên nữ, ngay cả cảnh tượng trong sáng nhất cũng trở nên sống động và quyến rũ trong tay cô. Anh không phải là người không hiểu chuyện phong tình, người đẹp đã mở lời, làm sao dám phụ lòng. Dưới hoa mẫu đơn mà chết, làm ma cũng phong lưu. Chu Kỳ chỉ trong chốc lát đã cởi sạch quần áo Ô Khương, cô vốn đã trắng, ánh đèn chiếu vào làm làn da cô trở nên trong suốt. Tóc đen dài xõa ra, khuôn mặt đỏ bừng vì rượu làm cô càng thêm quyến rũ mê hồn, đôi mắt cô như chứa đầy vô số vì sao lấp lánh, nhưng giữa lông mày lại toát ra vẻ ngây thơ, y như một tiên nữ không biết chuyện trần gian lạc vào đất cấm của tình dục làm rối loạn người phàm như anh không biết luật lệ là gì.
Nếu lúc này là một ván cờ bạc, Chu Kỳ thua không còn gì nhưng vẫn cam tâm tình nguyện. Anh như chấp nhận thua cuộc, thở dài một hơi, vài ba cái đã ném quần áo của mình sang một bên, lẫn lộn với quần áo của cô. Anh trực tiếp kéo cô lại, mở rộng đôi chân cô đặt lên hông mình. Chỗ kín đáo sâu thẳm kia chỉ có mình anh khám phá. Khu rừng dày đặc vừa trải qua một cơn mưa lớn, lông mềm mại bị nước làm ướt, đầu lông còn treo lệ rõ ràng, chưa kịp rơi. Chu Kỳ liếm môi dưới, nói một tiếng, “Ướt rồi.” Giọng nói có chút khàn khàn, khó tả sự quyến rũ. Ô Khương nghe anh nói chuyện liền cảm thấy cơ thể có dịch chảy ra, nhưng tất cả đều không thoát khỏi mắt Chu Kỳ, anh chứng kiến cô bé mềm mại kia phun nước, thấy dòng nước chảy chậm rãi xuống dưới đến một lỗ nhỏ không chú ý sẽ không nhận ra.
Chu Kỳ tự nhận mình có kinh nghiệm tình trường phong phú, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc sử dụng cúc huyệt của phụ nữ, và vào giây phút đó, khi giọt sương làm ướt nhẹp cúc huyệt, trái tim anh bỗng dưng nổi lên một cơn xao động, anh muốn nếm thử vị của nơi đó, lấp đầy mọi ngóc ngách của cơ thể cô, từ thân đến tâm chiếm hữu cô, để cô chỉ có một lựa chọn là anh. Tay anh theo ý thức chạm vào hậu môn cô. “Ah...” Ô Khương rất nhạy cảm, cô cảm thấy nơi Chu Kỳ chạm vào có vẻ không đúng, “Anh đừng chạm vào đó.” “Ngoan,“ Chu Kỳ kiên nhẫn dỗ dành cô, nhưng tay không ngừng hành động, anh đặt ánh mắt lên người Ô Khương, giọng nói trầm trầm gọi một tiếng, “Ô Khương.” “Ah...” Ô Khương trực tiếp kêu lên, người đàn ông lợi dụng lúc cô phân tâm gọi tên cô, trực tiếp đưa ngón tay vào chỗ đó của cô, “Anh mau ra, ra ngoài.” Chu Kỳ chỉ nhẹ nhàng đưa ngón tay nhỏ vào, anh tự nhiên biết rằng nơi đó không thể sử dụng mù quáng, cần phải phát triển, anh nhẹ nhàng chuyển động vài cái, coi như là giải quyết cơn thèm, sau đó rút ra, anh dùng tay trái mở rộng cánh hoa hồng của cô, lộ ra khe hoa mềm mại của cô, cửa mình ở dưới ướt sũng nước. Anh trực tiếp đưa vào hai ngón tay, vào lúc đó, cô “ừm” một tiếng.
Chu Kỳ cử động có nhanh dần, mỗi lần rút ra đều có tiếng nước chảy, ngay cả viên ngọc nhỏ ở trên cũng không tha, chỉ trong chốc lát, cô đã được anh đưa lên đỉnh, cửa mình lại tuôn ra một dòng nước lớn. “Tsk, đã phun chưa?” Chu Kỳ trực tiếp nằm giữa hai chân cô, ánh mắt dán chặt vào cái miệng nhỏ hồng hào. Ô Khương vẫn đang chìm đắm trong cảm giác cao trào của giây phút trước, và giây phút tiếp theo lại có cảm giác mềm mại ấm áp chạm vào vùng nhạy cảm của mình. Cô gái cúi đầu nhìn xuống, anh áp xuống chỗ riêng tư của cô. Đầu lưỡi anh len lỏi vào cái miệng nhỏ mềm mại kia, không bỏ sót một giọt nước nào, khe mềm cũng được anh âu yếm.
“Ah... không... Chu Kỳ... đừng...”
Ô Khương vô thức kêu lên, trong khi đôi chân không tự chủ được mà siết chặt đầu anh, không biết là đang chống cự hay mời gọi.
Chu Kỳ ngẩng đầu nhìn cô gái với vẻ mặt mê man, rồi tiếp tục hành động của mình. Đầu lưỡi chạm tới điểm nhạy cảm nhất ở nơi kín đáo của cô, răng nhẹ nhàng cắn lấy môi bé của cô, thậm chí cả viên ngọc nhỏ cũng bị anh nhẹ nhàng cắn mút.
Ô Khương gần như bật khỏi thảm, đôi chân vô thức siết chặt đầu hắn, tiếng rên rỉ không ngừng, tiếng rên yếu ớt mềm mại, khiến người đàn ông càng thêm mạnh mẽ. Ô Khương chỉ trong vài phút lại được anh đưa lên đỉnh cao, chất lỏng không rõ từ đâu bắn ra, người đàn ông ôm chặt đôi đùi mềm mại của cô và nuốt trọn tất cả dịch yêu.
Ô Khương thở hổn hển nhìn anh từ dưới người cô bò dậy, khuôn mặt anh đã bị dịch thể của cô làm ướt, miệng vẫn còn đọng sự ẩm ướt óng ánh. Anh ngay trước mặt cô liếm môi mình, sau đó đè lên người cô chia sẻ hương vị trong miệng mình với cô, giọng khàn khàn hỏi, “Có ngon không?”
Không đợi cô gái trả lời, phần hông người đàn ông đột ngột thúc mạnh. Sự cương cứng của anh ta như xuyên phá mọi rào cản, xâm nhập sâu vào cơ thể cô đến tận hoa tâm.
Mỗi cú đâm của anh đều đặc biệt mạnh mẽ, như muốn xuyên vào linh hồn cô, hòa làm một với cô.