[MiTake] Song Song

Chương 14: Em là người đầu tiên.




"Tình nhân cũ của tôi, cô ta tôi là cực kì không thích, bao lâu nhỉ...hình như có ba tháng. Em nên tránh xa cô ta thì hon."

Takemichi hồi nãy sợ phát khiếp "Anh là loại người chơi chán thì vứt sao?"

"Đồ chơi mà, cái gì cũ, chán thì vứt thôi."

Takemichi có chút hụt hẫng, nghĩ lại thì, cậu cũng chẳng mong chờ được gì ở một người như anh. Mikey giờ có quyền, có tiền, ngoại hình lại tuấn tú, cả trai cả gái, xếp hàng cũng không biết dài đến đâu, có thể cho họ những thứ họ thích, chơi chán rồi cũng bỏ. Takemichi chỉ là, vẫn không quen.

Đến nơi, Mikey đưa cậu vào làm thủ tục nhập phòng, cậu cũng không còn tỏ ra hứng thú, khuôn mặt hết sức bình thản

"Tao muốn ở phòng riêng."

"Không."

Mikey mở của bước vào, đặt balo của Takemichi lên giường

"Vậy tao tự đi đặt." Cậu chưa cả kịp bước đi, hắn liền cầm cổ tay cậu kéo lại

"Làm sao?"

Takemichi vùng tay ra "Không muốn ngủ với mày."

Cậu bước được vài bước lại bị Mikey kéo trở lại, hung hăng ném lên giường

"Buông ra!!!"

"Em là làm sao!?"

Takemichi bên dưới dãy dụa, cố thoát khỏi bàn tay hắn

"Anh không nghe sao, tôi nói không muốn ngủ với anh!"

Mikey cúi xuống, độc ác cắn mạnh vào cổ cậu đến chảy máu, Takemichi đau điếng, cong chân lên, đạp vào bụng hắn mà đẩy ra

"Anh điên sao!!"

"Phải! Tôi là điên vì em, em vì cái gì mà tức giận!?"

Anh muốn đem cậu ép xuống giường, thiếu niên kịch liệt chống trả, cả hai cứ thế giằng xé nhau

"Em giận tôi vì chuyện Ryoko sao?"

"Không có! Anh mau buông!"

Mikey đem hai tay cậu khoá lên đầu, hôn xuống. Takemichi mím chặt môi, anh hung hăng cắn xé môi cậu, Takemichi khó chịu, hé môi, hắn nhanh chóng luồn lưỡi vào trong, dây dưa một hồi lâu mới chịu thả ra. Cậu đem gối ném về phía hắn, Mikey đương nhiên dễ dàng chụp lấy, đứng dậy đi ra ngoài

"Em bình tĩnh lại đi, Takemichi."

Cậu tức giận lại càng tức giận hơn, cầm nốt cái gối bên cạnh ném đi. Takemichi nằm xuống giường, lăn qua lăn lại, chính bản thân cậu cũng không hiểu lí do mình nổi đoá, loại cảm xúc vừa rồi, trước đây chưa hề có.

Song, lại nằm ngửa lên trần nhà, bất giác quay xuống úp mặt vào nệm khóc thút thít. Xong xuôi, vào nhà tắm rửa mặt, buồn ngủ, liền đi ngủ.

Mikey một giờ sau quay trở lại, trên tay cầm hai túi đồ, đặt xuống giường, nhìn cục chăn bị cuộn lại ở giữa giường, nếu không có bàn chân cậu trai thò ra, có lẽ đã đi tìm người.

Hắn lật chăn Takemichi ra, hôn lên trán

"Lần sau đừng ngủ như vậy nữa, ngạt thở thì sao?"

"Ư..."

Cậu xoay người, kéo chăn lên vai

"Dậy đi." Anh cởi áo khoác, treo lên móc, thay áo sơ mi bằng áo phông đen

"Tao dẫn mày ra ngoài đi dạo, lát ăn trưa."

Takemichi xoay người qua lại, vẫn còn muốn ngủ thêm

"Mày tự đi đi... Tao muốn ngủ."

"Dậy hoặc làm tình."

Cậu lập tức bật dậy, bĩu môi, tên khốn! Thiếu niên vào phòng tắm rửa mặt

"Đi đâu?"

Anh đội cho cậu chiếc mũ lưỡi trai, song kéo tay Takemichi ra ngoài "Đi dạo thôi, hít thở không khí."

"Mày buông tay tao ra không được sao? Tao có phải trẻ con đâu mà dắt như vậy?"

Hắn không trả lời, tiếp tục cầm tay cậu, sau khi rời khỏi khách sạn, tiếp tục đi bộ ra ngoài. Cả hai đi qua vài cửa hàng lớn, đường phố ở đây rất khác Tokyo. Mikey là muốn đi dạo để đến bữa trưa ăn ngon miệng

"Muốn ăn kem không?"

"Gì cũng được."

Hắn dẫn Takemichi vào một tiệm kem nhỏ, nhưng bên trong trang trí rất đẹp

"Mikey-kun, lâu lắm mới thấy anh đến đây!"

Mikey không nói gì, đưa cậu đến bàn cạnh cửa kính

"Mày từng đến đây rồi sao?"

"Ừ, cũng phải ba tháng rồi mới đến đây."

Cậu nhìn anh, lại thấy khó chịu

"Đi cùng ai vậy?"

"Hửm? Chưa có, trước kia đều tới một mình, em là người đầu tiên tôi dẫn đến đây."

Phục vụ mang ra hai cốc kem, cậu lấy một miếng nhỏ cho vào miệng "Thật sao?"

"Em tin hay không thì tuỳ."

Takemichi cũng không nghĩ nhiều nữa, cứ thế im lặng, lại có vài cô gái đến làm quen Mikey

"Anh trai! Cho em xin số được chứ!?"