Chương 42 : Thạch Động Thần Bí
Ngư yêu mặc dù bị trúng một kiếm của Lê Hạo, nhưng do lân giáp của nó quá cứng, cũng chỉ làm nó b·ị t·hương nhẹ.
Ngự kiếm thuật nhị quyết, kiếm tung khó đoán tốc độ vô cùng nhanh, tuy ở trong nước cũng không làm tốc độ phi kiếm chậm bao nhiêu.
Linh lực hoá tơ truyền vào, Sáu thanh phi kiếm trong nước du tẩu, uốn lượn phóng tới yêu ngư.
Nó đang vẫy đuôi lao người tới Lê Hạo, thấy sáu thanh phi kiếm nó lập tức há miệng yêu khí ngưng tụ, phun sáu mũi thuỷ tiễn tầm hai thước đánh tới, đồng thời cũng bộc phát yêu khí thành một cái màn chắn.
Ý đồ dùng thuỷ tiễn ngăn cản phi kiếm, thân hình thì lao nhanh đến Lê Hạo há ra cái miệng rộng, dự định nuốt hắn vào bụng.
Chứng kiến cảnh này, Lê Hạo dán lên người cực tốc phù, thân thể bỗng nhẹ đi liền lách người né tránh, ngũ đại đan điền linh lực bộc phát, ngưng tụ kiếm thế chém ra một kiếm.
Một kiếm quang tầm hai thước, đâm thẳng vào đầu ngư yêu.
Nhưng lại bị yêu khí màn chắn của nó ngăn cản, bất quá yêu khí màn chắn của nó cũng b·ị đ·ánh toái.
Sáu thanh phi kiếm lúc này cũng đã v·a c·hạm với thuỷ tiễn, giằng co một hồi yêu khí ngưng thành thuỷ tiễn bị phi kiếm đánh tan, Lê Hạo lập tức triệu hồi phi kiếm đâm thẳng ngư yêu.
Do lân giáp của nó quá cứng rắn, phi kiếm đâm vào chưa tới một tấc, nên chỉ khiến nó b·ị t·hương nhẹ.
Bất quá điều này lại chọc giận nó, ngư yêu há to cái miệng rộng đỏ ngòm, hàm răng nhọn hoắt tựa hồ muốn cắn c·hết hắn.
Thấy vậy Lê Hạo lập tức truyền linh lực vào trọng kiếm, điều khiển trọng kiếm vọt vào bụng nó, ý đồ đánh toái nội tạng ngư yêu.
Bất quá nó tựa hồ đoán được Lê Hạo ý đồ, trong bụng nó yêu khí lập tức truyền đến cổ họng, ngưng tụ thành màn chắn chặn lại, không cho trọng kiếm lọt vào.
Chứng kiến như vậy, Lê Hạo lập tức điều khiển trọng kiếm đứng thẳng, triệu hồi phi kiếm chân trái đạp vào mượn lực phóng người lên, dồn toàn bộ khí lực vào chân phải, nhất cước đá xuống.
Hơn bảy ngàn cân lực đạo, đập vào đầu nó. Cái miệng rộng, lập tức ngậm lại. Bị trọng kiếm đang ở trong họng đâm xuyên đầu, máu tươi màu lục từ miệng ồ ạt chảy ra, c·hết không thể c·hết lại.
Lê Hạo điều khiển trọng kiếm từ trong miệng ngư yêu trở về, triệu hồi sáu thanh phi kiếm bỏ vào túi trữ vật. nhìn t·hi t·hể ngư yêu đang từ từ chìm xuống.
Bỗng nhiên ở dưới đầm sâu, một cỗ vòng xoáy khổng lồ vô tận hấp lực, đem hắn cùng Hi Tuyết kéo xuống dưới.
" Không Ổn!"
Lê Hạo nói thầm một tiếng, thế nhưng là hắn ở trong nước, không có gì để bám víu lại, không có cách nào chống lại cỗ này lực hấp.
Trong nháy mắt, hắn liền bị cuốn vào vòng xoáy hấp lực này, truỵ lạc xuống đáy đầm.
Cùng lúc này mấy chục thân ảnh bỗng nhiên hiện ra, cũng bị cỗ hấp lực kéo xuống, thì ra là nhóm người Vũ Lạc, Trần Lạc Nhi, Ngô Phàm, Võ Minh Nguyệt, Tiết Hoằng, bọn hắn đã ở chổ này từ lâu, nhưng không có ý định trợ giúp Lê Hạo, nên dùng ẩn thân phù ở một bên quan sát hắn chiến đấu.
Dự định đợi Bạch Huyết Điêu bỏ đi, lại bơi lên bờ. Ai lại rảnh đi giúp một tên không quen không biết. Bất quá bọn hắn cũng không ngờ sẽ có cái này dị biến, cũng lập tức bị cỗ này hấp lực kéo xuống.
Không biết qua bao lâu, Lê Hạo phát hiện bản thân bị kéo đến một chổ nước cạn.
" phụt "
Lê Hạo cùng Hi Tuyết khi bị cỗ hấp lực này kéo xuống, tị thuỷ phù đã mất linh nên uống không ít nước, sau khi đến nơi này liền phun ra mấy ngụm nước, thở hỗn hễn một hồi mới bình thường trở lại.
Hi Tuyết vô cùng suy yếu, lúc bị cỗ to lớn lực hấp kéo đến nơi này, thì đã ngất xỉu, Lê Hạo quan sát nàng khuôn mặt trắng bệch, trong lòng vô cùng lo lắng.
Thấy bụng nàng hơi trướng lên, hắn nhấn vài lần nàng liền phun vài ngụm nước, cũng không tỉnh lại.
Hắn truyền linh lực vào cơ thể nàng, sắc mặt nàng mới tốt lên một chút, lại kiểm tra nàng thân thể một hồi, phát hiện Hi Tuyết chỉ là quá mệt nên ngất đi thôi, không phải bị trọng thương. lúc này Lê Hạo mới yên tâm. Sau đó cõng Hi Tuyết từ chồ nước cạn đi lên bờ.
Lê Hạo bắt đầu quan sát xung quanh hoàn cảnh, ở sau lưng một màn sáng ngăn cách với nước, tựa như có một loại nào đó trận pháp.
Trước mặt thì là một cái to lớn thạch động, cao mấy chục trượng, Gần đó còn có t·hi t·hể ngư yêu, hắn vừa chém g·iết.
Thạch động diện tích vô cùng rộng rãi, trong động có chín cái lối đi chiều ngang tầm ba trượng, không biết thông đến chổ nào.
" Đầm nước không ngờ lại có một động thiên"
Quan sát một hồi Lê Hạo kinh ngạc thì thầm.
Một lúc sau, Trần Lạc Nhi, Tiết Hoằng, Vũ Lạc,... cùng những tu sĩ khác.
Từ màn nước sau lưng Lê Hạo nhao nhao xông ra ngoài, phun ra mấy ngụm nước, sau đó đi lên bờ sắc mặt kinh ngạc, quan sát chung quanh rộng lớn thạch động.
Lê Hạo cõng lấy Hi Tuyết bước vào thạch động, đi mấy chục bước liền kinh ngạc giật nãy mình.
Nhìn quanh một hồi, hắn vậy mà phát hiện ba gốc Ngàn năm Nguyên Chân Thảo.
Nguyên Chân Thảo chính là Luyện chế trúc cơ đan một trong những tài liệu chính, Lê Hạo ở vân mộng trạch hái được một gốc Nguyên Chân Thảo, chỉ là bình thường Nguyên Chân Thảo mà thôi. niên kỷ cũng chỉ có mười năm, mà trúc cơ đan chia thành Hạ, Trung, Thượng, Cực, bốn phẩm giai.
Hạ phẩm Trúc Cơ Đan, có thể tăng hai thành xác xuất trúc cơ thành công. Trung phẩm Trúc Cơ Đan có thể tăng bốn thành xác xuất, Thượng Phẩm sáu thành, Cực Phẩm tám thành, mà muốn luyện chế cực phẩm Trúc Cơ Đan, bắt buộc phải có ngàn năm Nguyên Chân Thảo mới được.
Gốc Nguyên Chân Thảo Lê Hạo hái được, chỉ có thể luyện chế hạ phẩm Trúc Cơ Đan mà thôi.
tu sĩ Luyện Khí Kỳ gặp được, ai không đỏ mắt ?.
Đừng nói là Lê Hạo, cho dù là tiên thành Vũ gia, hay là một số tu sĩ gia tộc tu tiên đệ tử dòng chính, như Vũ Lạc, Trần Lạc Nhi, cũng chưa từng thấy qua .
Chúng tu sĩ sau khi đi vào, nhất thời đều chấn kinh, hít sâu một hơi bình phục lại tâm tình.
Bất quá, ở đáy lòng bọn hắn có một cỗ tham lam vô cùng mãnh liệt, đang điên cuồng lan tràn.
Cái này thạch động, linh khí vô cùng nồng nặc, dù là đại linh mạch của Vũ gia ở tiên thành cũng không thể so sánh. Càng không nói đến những tiểu linh mạch, Vũ gia cho gia tộc tu tiên khác ở tiên thành thuê.
Hơn nữa thạch động này phi thường to lớn, bọn hắn nhìn thấy chỉ mới là một gốc của băng sơn mà thôi.
Mới một gốc băng sơn, liền phát hiện ba gốc ngàn năm Nguyên Chân Thảo vô cùng trân quý, vậy thì chổ sâu thạch động có khả năng vô cùng cao có gốc thứ tư, thứ năm.
Dù là có mấy chục gốc linh thảo ngàn năm, cũng không phải chuyện gì kì quái. Tuỳ tiện một gốc ngàn linh thảo dựoc, có thể bán ra ít nhất một vạn trung phẩm linh thạch.
Toà này thạch động thần bí, có lẽ chứa rất nhiều tài nguyên tu tiên, để một tên trúc cơ kỳ dùng mãi không hết.
Chổ này nếu có nhiều như vậy Ngàn năm linh thảo dược, lấy ra một gốc giao nộp tam đại tiên tông liền có thề thuận lợi thông qua khảo hạch, trở thành tam đại tiên tông nội môn đệ tử.
Lại bán ra vài gốc, thu về mấy vạn linh thạch trung phẩm, dùng số này linh thạch mua Trúc Cơ Đan, liền có thể thuận lợi đột phá đến Trúc Cơ Kỳ.
Còn lại tài nguyên, thì có thể giúp bọn hắn tu luyện đến Kim Đan Kỳ, trở thành tông môn cao tầng.
Khi đó, dù là ở tam đại tiên tông hay Thăng Long tiên thanh. Thậm chí là tu chân giới, bọn hắn đi đến đâu, đều sẽ có người ngưỡng vọng cung kính.
Tuy nhiên cũng chỉ nghĩ mà thôi, ở đây có ba mươi mấy tên tu sĩ Luyện Khí Kỳ. Nếu như chia đều từng người, thu về tài nguyên cũng không có bao nhiêu.
Có lẽ đủ để bọn hắn bái nhập tiên tông, nhưng muốn từ trúc cơ kỳ tu luyện đến kim đan, khẳng định không đủ.
Điều này khiến chúng tu sĩ, trong nội tâm không khỏi vừa đau vừa nhức.
Vũ Lạc ngưng mắt nhìn qua gốc ngàn năm Nguyên Chân Thảo, sắc mặt biến ảo, bàn tay thon dài nổi gần xanh, vô thức nắm chặc trong trong tay pháp kiếm.
" Giết sạch bọn hắn, một mình ta thu lấy toà thạch động tài nguyên tu luyện!?"
Trong đầu hắn tham niệm tràn lan một cách mãnh liệt.
Chỉ là, từ nhỏ đến lớn ở trong gia tộc minh tranh ám đấu, tranh giành tài nguyên địa vị, cũng nhờ đó tâm trí của hắn rất sớm thành thục trầm ổn.
Biết thời biết thế, lúc nào ẩn nhẫn lúc nào nên bộc lộ phong mang.
Trừ phi có đủ thực lực đem toàn bộ người ở chổ này lưu lại, nếu không có người chạy thoát đem tin này truyền lưu, hắn liền sẽ không có ngày yên ổn để sống.
Dù sao có quá nhiều tài nguyên, mặc dù kim đan kỳ tu sĩ cũng đỏ mắt, không cần phải nói đến trúc cơ kỳ tu sĩ.
Minh đoạt không được thì sẽ xảy ra ám đoạt, thậm chí bố cục đưa hắn vào thế tử, c·ướp đoạt của hắn tài nguyên.