Chương 15 : Diệt Môn
Lê Hạo thi triển tiêu diêu bộ tốc độ vô cùng nhanh hai canh giờ sau hắn đã đến Lam Vân Môn sơn môn để Lê Lân lại chân núi liền hướng Lên Lam Vân Môn chạy như bay .
Trên đỉnh núi một tên đệ tử đang tuần tra sơn môn bỗng nhiên từ phía xa có một bóng người lao nhanh đến hắn rồi dừng lại, cầm một thanh trọng kiếm gác trên cổ hắn .
" nói Lê Hi Tuyết b·ị b·ắt đi đâu "
Lê Hạo sắc mặt băng lãnh nói
Tên đệ tử này sao có thể tưởng tượng được tại Lam Vân Môn lại có người dám gác kiếm lên cổ đệ tử lam vân môn ý định cáo mượn ao hùm uy h·iếp nhưng khi thấy Đối phương sát khí như muốn ngưng tụ thành thực chất sợ hãi nói .
" Ở hướng đông nam đang bị giam trong ngục ."
" dẫn ta đi "
Lê Hạo thản nhiên nói .
Đến trước một cái ngục giam được xây bằng cự thạch cửa ngục được làm bằng tinh thiết đúc thành nhưng không có ai trông coi Lê Hạo đi vào đi khoảng mấy trăm bước liền thấy một cái mật thất cánh cửa đang khép hờ .
Bỗng nhiên một tiếng vô cùng suy yếu vang lên
" Ngươi dám làm vậy với ta ngươi sẽ c·hết rất thảm ."
Nghe được âm thanh này Lê Hạo mừng rở đi vào nhưng vừa bước vào liền cuồng nộ rồi .
Trong phòng giam Lê Hi Tuyết quần áo xốc xếch một thanh niên đang cởi y phục nàng chỉ còn lại cái yếm cùng quần trên người .
" nàng nói đúng ngươi sẽ c·hết rất thảm ."
Lê Hạo sắc mặt băng lãnh nói .
" ca ca ngươi đã đến rồi nha "
Lê Hi Tuyết thấy hắn mặc dù suy yếu không chịu nổi nhưng vẫn mĩm cười nói .
" không thể nào Sao ngươi lại chưa c·hết "
Lâm Lăng Thiên quay lại thấy Lê Hạo kinh ngạc nói .
" sao ngươi biết ta sẽ c·hết ?"
Lê Hạo thấy Hi Tuyết mĩm cười hắn cũng bình tĩnh trở lại thản nhiên nhìn hắn nói .
" Đối đầu với ta người đều sẽ c·hết ngươi tự chui đầu vào lưới hôm nay cũng đừng hòng rời khỏi Lam Vân Môn ."
Lâm Lăng Thiên khoé miệng nhếch lên cười nói .
" Vậy sao " Lê Hạo dứt lời dưới chân đạp tiêu diêu bộ thân ảnh vô cùng nhanh hướng về phía Lâm Lang Thiên đầu gối đá hai cước tiếng xương cốt phá toái " răng rắc" vang lên .
Sau đó là tiếng hét thấu trời của Lâm Lăng Thiên cùng sợ hãi nói .
" Ngươi là tông sư cảnh cao thủ ?"
Lê Hạo cũng không trả lời hắn tiến đến Lê Hi Tuyết đem xiềng xích đang trói nàng chặt đứt mặc lại quần áo cho nàng xong xoay người nhìn Lâm Lăng Thiên cười nói .
" làm sao ngươi cũng biết sợ sao ? sao lúc thuê sát thủ g·iết ta ngươi không sợ ? bây giờ lại sợ ?"
Mặc dù Lê Hạo đang cười nhưng nụ cười này lại khiến Lâm Lăng Thiên không rét mà run .
" Ngươi tốt nhất thả ta đi ta còn có thể cầu tình môn phái tha cho ngươi một mạng ."
Lâm Lăng Thiên nội tâm oán độc cố lấy lại bình tĩnh đưa môn phái ra uy h·iếp nói .
" ha ha ha vốn dĩ ta chỉ định cắt hai tay hai chân của ngươi xong liền sẽ cho ngươi một cái thống khoái bây giờ ta đổi ý nha ta sẽ cho ngươi ném thử thiên đao vạn quả từ đầu tới chân cái chân thứ ba của ngươi ta cũng sẽ không bỏ qua ."
Lê Hạo nở nụ cười nhàn nhạt nói .
Một tràng hét thảm âm thanh vang lên liên tục mười phút sau Lâm Lang Thiên Liền trở thành một bộ t·hi t·hể .
...
" ngươi thấy ta ác sao nếu ta đến không kịp đến hạ tràng của ngươi sẽ còn thê thảm hơn hắn đối với địch nhân không thể mềm lòng ngươi phải nhớ kĩ nha . "
Lê Hạo cõng Hi Tuyết trên lưng vừa đi vừa nói .
" Muội biết rồi " Lê Hi Tuyết suy yếu đáp lại
Lê Hạo nội tâm thở dài cảm thấy có chút tàn nhẫn một thiếu nữ vốn hồn nhiên lại bị hắn nhồi nhét vào đầu những thứ này nhưng không nói không được nàng quá đơn thuần rất dễ dàng chịu thiệt .
Ra khỏi ngục giam thông qua quảng trường này sẽ đến sơn đạo đi xuống núi nhưng chưa kịp thì một đám người khoảng năm sáu chục người đi tới .
Dẫn đầu là một trung niên nam tử dáng người khôi ngô mặt chữ điền long hành hổ bộ đi tới chặn đường phía sau hai cái lão giả tướng mạo bình thường cùng một cái trung niên tướng mạo có mấy phần giống lâm lăng thiên . mấy chục người khác đều mặc nội môn áo bào, hiển nhiên là đệ tử lam vân môn .
" Ngươi là Lê Hạo giao ra bảo vật bổn môn ta sẽ tha mạng Cho ngươi ."
Dẫn đầu trung niên nhân tiến lên nói
" một cái hộp rách ta ném đi rồi muốn tìm thì đến bích lam sơn lâm tìm còn về mạng của ta ngươi muốn lấy cũng không được lấy gì gọi là tha mạng cho ta thật nực cười ."
" còn nữa các ngươi dám bắt muội muội ta h·ành h·ạ uy h·iếp ta món nợ này hôm nay ta phải cùng các ngươi tính một lần rõ ràng ."
Lê Hạo nhìn hắn bình thản nói
" muốn c·hết ! để ta coi ngươi có bản lĩnh gì dám nói như vậy ." Trung niên nhân hừ lạnh nói .
Lê Hạo cũng không nói nhảm một tay cõng Hi Tuyết một tay cầm trọng kiếm giơ lên thi triển tiêu diêu bộ thân ảnh loé lên hướng bốn người bọn hắn công tới kiếm tốc vô cùng nhanh liên tiếp xuất ra bốn kiếm bốn người bọn hắn bị hắn trọng kiếm uy lực chấn thổ huyết sắc mặt trắng bệch nhưng kiếm của lê hạo cũng không dừng lại như vậy mà biến đổi một cách quỷ dị đâm thẳng vào tim một lão giả trọng kiếm xuyên tim hắn liền khí tuyệt bỏ mình nói thì chậm xảy ra thì nhanh từ lúc Lê Hạo xuất kiếm đến g·iết lão giả, cũng chưa đến một phút .
Thấy tình huống không ổn trung niên nam tử thần sắc ngưng trọng hướng phía sau đám đệ tử nói .
" còn đứng đó đều lên hết cho ta ai g·iết được hắn tiền thưởng mười vạn lượng ."
Đám đệ tử nghe vậy chần chờ tiền mặc dù mê người nhưng cũng phải còn mạng mới sài được nha Lê Hạo xuất kiếm bọn hắn nhìn trong mắt đương nhiên biết rõ hắn không dễ gây nhưng một số người dưới tiền thưởng dụ hoặc tâm tư bắt đầu rục rịch con người nha luôn có một số người thường sẽ mang tâm lý may mắn ai nói mình nhất định sẽ c·hết đông người như vậy biết đâu sẽ là mình còn sống g·iết được Lê Hạo nhận tiền thưởng nha con người là vậy vô cùng phức tạp .
Một đám đệ tử xông lên đem Lê Hạo bao vây
Nhìn những cái này nội môn đên tử .
" Vốn dĩ ta chỉ muốn cho Lam Vân môn thay cái môn chủ mà thôi nhưng các ngươi đã ngu si đi theo hắn vậy thì từ hôm nay Nguyên Châu không còn tồn tại Lam Vân Môn !."
Lê Hạo ánh mắt loé lên tàn khốc nói .
Bốn phía đối thủ trong tay kiếm đao chém tới. Lê Hạo ngưng tụ thiên địa chi thế vào trọng kiếm trọng kiếm quét ngang đem năm tên đệ tử chém thành hai khúc một chiêu liền miểu sát.
Môn chủ Lam Vân Môn đang quan sát thì đồng tử co rụt lại thất thanh nói
" Kiếm Thế Chi Cảnh "
Chém g·iết cũng không dừng lại áp sát đến hắn càng lúc càng nhiều người Lê Hạo đem lực cảm bộc phát Rót nội lực vào Trọng kiếm thân hình loé lên, ở giữa đám người liên tục xuất kiếm mỗi kiếm trước khi phát ra Lê Hạo nhờ Lực cảm cường đại phán đoán đối thủ quỹ tích xuất chiêu nên mỗi một kiếm xuất ra đều vô cùng tinh chuẩn đâm thẳng vào tim hay cổ họng đối thủ .
Trọng kiếm như là phán quyết tử thần mỗi lần đâm chém bổ đều lấy đi một tính mạng đệ tử Lam Vân Môn cũng làm cho Lê Hạo xác minh hiện tại thực lực ba phút đồng hồ liền đem tất cả đệ tử Lam Vân Môn chém g·iết sạch sẽ .
Nhìn còn sót lại ba vị cao tầng môn phái Lê Hạo thản nhiên nói .
" các ngươi muốn c·hết như thế nào !"
Môn chủ Lam Vân Môn nhìn hắn sợ hãi oán độc nói
" Lĩnh ngộ kiếm thế thì thế nào ta không tin ngươi có thể lật trời !"
" đại trưởng lão nhị trưởng lão cùng ta g·iết hắn ."
Nói xong hắn rút đao chém tới tốc độ vô cùng nhanh Lê Hạo khoé miệng nhếch lên Lách người vận chuyển nội lực kiếm thế ngưng tụ
Trọng kiếm loé lên lướt qua cổ họng của hắn Lâm Vân Môn chưởng môn thân ảnh ngưng lại tròng mắt co rụt đầu lâu rơi xuống đất thân hình của hắn vẫn còn đứng thẳng máu tươi bắn lên hắn đến c·hết cũng không dám tin mình lại bị một cái thiếu niên chỉ lấy một kiếm g·iết c·hết .
Hai vị trưởng lão chưa kịp phản ứng chưởng môn bọn hắn liền c·hết rồi thần sắc hoảng sợ Nhị trưởng lão liền quỳ xuống cầu xin .
" Lê Hạo đừng g·iết ta ta nguyện theo ngươi làm trâu làm ngựa ra sức cho ngươi đừng g·iết ta "
" đúng vậy đừng g·iết chúng ta ! "
Đại trưởng lão cũng sợ hãi nói .
Lê Hạo nhìn hắn khinh thường nói
" Ngươi là phụ thân Lâm Lăng Thiên đúng là có tử tất có phụ con trai hèn hạ thằng cha cũng chẳng hơn được gì !"
" Ta cũng không cần súc sinh làm ruộng hay kéo xe ngựa nha vậy nên các ngươi đi c·hết đi !"
Lê Hạo trọng kiếm loé lên hai cái thủ cấp rớt xuống đất nhìn xung quanh t·hi t·hể Lê Hạo phóng một mồi lửa tiếp tục cõng Lê Hi Tuyết xuống núi .