Chương 14: Hoài Ngọc 1
Chương 14: Hoài Ngọc 1
[Gojo cùng hai bạn cùng lớp đi chi viện Utahime cùng Mai.]
/Ủa?/
/Sau lại bay cảnh rồi?/
/Đang đánh nhau hăng say mà bỗng nhiên chiếu cảnh quá khứ. Đứt đoạn như thế là sẽ bất lực đó có biết không?/
/Mà Geto Suguru trên màn hình có vẻ là bạn tốt của Gojo Satoru đi, sao tương lai bỗng nhiên bày mưu đặt kế giam bạn rồi?/
Đừng nhìn mọi người phàn nàn chứ nhìn cảnh máu me kia áp lực muốn c·hết rồi, đi nhìn tươi đẹp thành xuân tẩy tẩy mắt cũng không tệ.
[Kagome xuất hiện trên màn hình: “Xin lỗi nha các em, kosei của mình nó dở chứng rồi nhưng thế này chắc cũng tốt? Dù sao nhìn tình hình chiến đấu tuy gay cấn nhưng không biết mấy người đó lấy đâu ra tự tin rằng họ sẽ hạ được Gojo. Nhìn bạn Geto này có vẻ thú vị, có lẽ chúng ta sẽ biết được vì sao hai người đang a dua bỗng trở mặt thành thù nha.” Nói chung là hóng hớt và không có ý định điều chỉnh kosei cho chiếu tiếp vụ Shibuya.
Làm ơn, đây lại không phải phim tài liệu, bản chất phòng livestream của cậu là hóng hớt tám chuyện nha.]
/Tui nửa đồng ý, nửa muốn thức tỉnh năng lực xuyên không đem thằng nhãi này đập cho ra bã./
/Me Two./
Yuuta còn nhớ lời thầy Gojo: “Cậu ấy là duy nhất.”
Lại nhớ đến kẻ dùng thân thể kia, đáng lẽ lúc đó cậu nên cố gắng thêm đem Geto trực tiếp g·iết c·hết đến xác cũng không còn. Thế mà sự mềm yếu của cậu khiến thầy phải tự tay g·iết c·hết “duy nhất” và thân xác kia hẳn bị dùng để tạo sơ hở phong ấn thầy. Khoảng khắc Gojo bị phong ấn, dù cho còn tại nước ngoài thì Yuuta cũng có cảm giác được.
Đám người học sinh tò mò cực kì hồi cùng tuổi thì thân ái Gojo như thế nào.
Nobara: “C·hết tiệt, thầy rốt cuộc giở trò gì mà ngoài chiều cao thì mặt không chút nào thay đổi?”
Đám nữ nhìn lời phẫn nộ của Nobara trong group chat, thật sâu đồng tình. Shoko cũng không hiểu được đều là phản chuyển thuật thức, đều tăng ca nhưng tại sao nàng trông héo bẹp mà Gojo lại thành công vĩnh bảo thanh xuân.
[Gojo vừa vì quên dâng lên Màn nên bị Yaga thưởng cho một cái “nhắc nhở kỉ luật quyền” vào đầu, cực kì uỷ khuất ở bên ngoài văn phòng kể lể với Suguru:
“Màn là thật sự cần thiết sao? Dù sao dân thường cũng không thấy được chú linh hay chú thuật.”
“Tất nhiên là không được, thường dân sẽ vì điều không biết cảm thấy hoảng loạn sinh ra càng nhiều chú linh. Chỉ cần vì lý do này thôi thì chúng ta cần loại bỏ khả năng khiến họ suy nghĩ vẩn vơ, từ nguồn gốc cắt đứt khả năng chú linh ra đời.” - Suguru không đồng ý.
“Biết rồi. Thật là, phải vì tồn tại nhỏ yếu nhọc lòng thật là phiền phức.”
Shoko nhìn hai thằng trẩu trao đổi quan niệm nhân sinh cảm thấy mình cần thêm thuốc lá.
“Kẻ yếu tồn tại mới là hình thức tất yếu của xã hội, bảo vệ kẻ yếu là tất nhiên.” - Suguru kéo dài trình bày.
“Chính luận?” Gojo vừa nghe quan điểm của Suguru, ghét bỏ cực kì “Lão tử (ore) ghét nhất chính luận.”]
/Geto Suguru là người xấu phải không?/
/Ừ./
/Sao tui nghe trao đổi này nó có gì đó sai sai./
/Có gì sai đâu, thoạt nhìn Gojo có vẻ cao cao tại thượng nhưng cậu nhìn con nhà người ta cùng cao tầng đấu trí đấu dũng, còn dạy dỗ mầm non tương lai… còn tính khá tốt? Tui mà mạnh như thế, đứa nào dám láo le thì tui đã sớm cho ra bã, coi chừng còn bị dở hơi mất nết như mấy thằng nhân vật chính truyện ngựa giống. Còn lời của Geto Suguru thoạt nhìn khá tốt đẹp nhưng ai là “mạnh” ai là “yếu”? Người nói ra câu đó từ đầu đã đem người phân loại, coi thường người khác rồi./
/Ồ là thế à?/
/Với lại làm trong khả năng chứ, chẳng lẽ mày IQ siêu phàm thì phải làm nhà khoa học cống hiến cho nhân loại à? Mày có tiền thì bắt buộc phải cho người khác bởi nó nói nó nghèo? Ai nói người mạnh “phải” bảo vệ kẻ yếu./
Nanako và Mimiko bị ngôn luận của lũ khốn kia làm tức c·hết rồi, lũ khỉ dơ bẩn không hiểu được sự vĩ đại của Geto đại nhân.
[“Đừng cho chú thuật sư ép thêm cái lý do chứ. Chúng ta không có nghĩa vụ cứu người. Nghĩa vụ của chúng ta chỉ có phất trừ Chú Linh mà thôi.”
Vì lời nói không thể thuyết phục lẫn nhau, hai người quyết định dùng biện phái giải quyết mâu thuẫn được truyền từ thời xưa: choảng nhau.
Shoko nhìn hai thằng ngố, thở dài suy tư không biết lát nữa mình có nên hồi HP cho tụi nó không. Rất may, chưa kịp đánh đấm gì hết thì thầy Yaga trở lại…
Đám học sinh cấp tốc biến đổi tư thế, một bộ học sinh ngoan mẫu mực chờ nghe giảng.
“Lần này có nhiệm vụ mới giao cho các ngươi.” Đáp lại là khuôn mặt dở dở ương ương của hai thằng oắt con. “Này, cái b·iểu t·ình đó là sao?”
“Không có gì nha.” Giọng nói đầy vui đùa cực không nghiêm túc.
“Lấy lên tinh thần, nhiệm vụ lần này do Tengen đại nhân tự mình ban phát. Nhiệm vụ mục tiêu là Tinh Tương Thể, bảo vệ sự an toàn của nàng, cùng đem tồn tại này mạt tiêu.”
“…”
Hai đứa đâm đầu chúi tai, một bộ muốn rầm rì nói nhỏ nhưng âm lượng không hề nhỏ “Thầy Yaga hình như bị lú rồi.” “Đừng trách thầy ấy, mùa xuân đã đến, bản thân lại là tuyển định hiệu trưởng đời tiếp theo, chắc quá mừng nên cháy não.”
Nói giỡn là một chuyện, Suguru nhìn thấy thầy Yaga sắp phát tác, biết đúng mực nói: “Nhưng thật ra không phải đùa giỡn, đã đến lúc thuật thức của Tengen đại nhân cần khởi động lại rồi sao?”
“Khởi động lại? Đó là cái gì?” - Gojo cực kì đáng yêu nghiêng đầu, một bộ động tác sặc mùi “em không biết”.
Yaga cùng Suguru trố mắt nhìn thằng này, đây không phải là cái giả chú thuật sư đi, kể cả hàng thay đổi nửa chừng như Suguru đều biết loại thường thức này mà mi là con trai cả nhà Gojo lại mờ mịt là như thế nào?
Yaga gánh lên trọng trách của giáo viên giải thích: “Tengen đại nhân sở hữu thuật thức Bất Tử, nhưng không c·hết không có nghĩa là không già đi. Khi lão hoá đến trình độ nhất định thì thuật thức sẽ ý đồ cải tạo thân thể biến Tengen đại nhân thành càng cao thứ nguyên tồn tại.”
“Này không phải rất tốt sao?” Gojo không hiểu “Tồn tại cao thứ nguyên nghe qua rất đẹp trai a.”
Suguru bổ sung “Theo lời nói của Tengen đại nhân thì đây là quá trình một khi đã bắt đầu thì không thể đình chỉ, cũng không thể nghịch chuyển và tồn tại cao thứ nguyên là không có “ý chí” rất có thể Tengen đại nhân sẽ tiến hoá thành địch nhân của nhân loại… vì thế cứ 500 năm…”]
/Tui vốn không hiểu nhưng sau khi nghe Gojo-sensei tổng kết lại thì đã hiểu rồi./
/Cảm thấy Gojo như cái công cụ người đâu, rõ ràng địa vị lẫn thực lực cao mà bị sai phái đây đó kiểu này. Kể cả loại kiến thức cơ bản này cũng không biết./
/Tạm bỏ qua âm mưu luận, chúng bây nhìn lại nhiệm vụ đi. Thoạt nghe là bảo vệ cân bằng thế giới, nhưng nói trắng ra không phải là hộ tống người bạn nhỏ đến chỗ c·hết à? Còn cho hai em học sinh 16-17 tuổi đi làm việc này nữa./
[Đối thủ có nhưng: “Không cần lo lắng, ngươi cùng lão tử là mạnh nhất.”
“Satoru nên đổi tôn xưng lịch sự hơn. Từ Ore đổi thành Boku đi.”]
/Hình như nghe lời đổi thiệt./
Đám người chú thuật hiếm lạ nghe thấy câu “Ta là mạnh nhất” trước kia từng là như thế nào. Đáng chú ý là đặt Geto lên trước mình, cực kỳ xem trọng thực lực của Geto sao?
Itadori cùng Nabara có chút tò mò về người này, ngoại trừ có chút quen biết do thằng này xuất hiện trên màn ảnh thì không thấy Satoru kể qua. Satoru đâu phải loại giấu diếm đâu, nhìn Nanami đi là biết. (Hai em này không biết Geto đ·ã c·hết)
Jogo nhớ lại Geto Suguru (ẻm không biết danh tính thật của Kenjaku nên tưởng là Geto thật) hô hố Gojo Satoru không chút do dự, kế hoạch còn tặc tỉ mỉ, cảm thấy thằng này thật đáng thương. Rất tiếc hắn đã g·iết Hanami nên mới không đồng tình đâu.