Vân Nhật Sam không đoái hoài, xoay người trở lên hướng cầu thang. Đi dần về hướng Vân Nhật Hạ vẫn đang đứng chôn chân.
“Trí nhớ chị không tốt, phiền em nhắc lại là phòng chị ở đâu.”
Vân Nhật Hạ đưa tay chỉ.
“Dãy hai, bên tay trái.”
Dứt câu, cô ta lại xoay gương mặt sang nhìn Vân Nhật Sam. Trừng mặt nhìn cảnh cáo, cất giọng nói chỉ cả hai đủ nghe.
“Tôi cấm chị có bất kì ý đồ gì với anh Kính Dụ.”
Vân Nhật Sam trông vậy, chỉ khẽ cười, nụ cười rất tự nhiên, nhưng thật khiến Vân Nhật Hạ cô ta chột dạ mà sợ hãi. Bởi dù gì đi nữa, việc Ngụy Kính Dụ để ý đến cô ta là do Vân Nhật Sam đã lên giường.
Điều đó chẳng thể phủ nhận.
Vân Nhật Hạ khi này mặc váy ngủ mỏng manh, cẩn trọng đi xuống về hướng Ngụy Kính Dụ. Cô ta muốn nắm lấy cánh tay, người đàn ông lập tức xoay người khiến cô không kịp mà loạng choạng.
“Tôi vừa kết thúc công việc, không kịp giờ làm lễ. Em sẽ không giận chứ?”
Vân Nhật Hạ lắc đầu, người đàn ông đến đây, mừng còn không kịp.
“Em không, cảm ơn món đồ anh đã tặng.”
Ngụy Kính Dụ nghe vậy, cảm thấy trách nhiệm đã xong xuôi. Xoay người rời khỏi.
Vân Nhật Hạ không muốn người đàn ông rời đi, nhanh chóng ôm lấy cánh tay vào trong lồng ngực của cô ta, cố gắng dùng sự quyến rũ của cơ thể phô bày. Nhưng nháy mắt đã trông thấy ánh mắt u ám của Ngụy Kính Dụ.
“Bỏ ra.”
Người đàn ông lớn giọng ra lệnh, nhất thời không hiểu vì sao bản thân cảm thấy khó chịu với sự tiếp xúc. Vân Nhật Hạ cũng sợ hãi, nghe lời vội vàng bỏ ra.
Cứ như thế Ngụy Kính Dụ rời đi.
Vân Chi Thành khi này mới làm việc xong, ông chậm rãi bước xuống lầu. Những việc ban nãy cũng trông thấy một phần.
Vốn dĩ nói chuyện với Vân Nhật Sam, đó là vì ông ta đang nhắc nhở đừng tiết lộ gì hết. Một phần là đe dọa, trái lại sự đối đáp từ cô chỉ là sự ngang ngược.
Sự kết hôn của Vân Chi Thành lẫn Diễm Nhu đều đến từ vụ lợi, cho nên đối với con cái. Suy cho cùng cũng chỉ là đồ vật để bọn họ kiếm tiền.
Năm đó danh tiếng Vân gia vang xa như nào ai cũng biết, sau khi lão phu nhân qua đời. Hơn phân nửa tài sản gần như chính là dành cho Vân Nhật Hạ. Cả tập đoàn Vân gia cũng hoàn toàn nằm trong tay ông ta. Cho nên đối với sự vứt bỏ Vân Nhật Sam, một chút hối hận đến tận bây giờ cũng không hề có.
Chỉ là, sau khi Vân gia rơi vào tay ông ta. Sự thịnh vượng không hề còn như ban đầu, dần dần rơi rớt chỉ nằm ở tầm trung, nhất là sau khi lộ ra những chuyện của Vân Nhật Hạ.
Ông ta biết Vân Nhật Hạ được chiều hư đến mức nào, nhưng hiện giờ, Vân Nhật Hạ chính là công cụ kiếm tiền duy nhất.
Vân Nhật Hạ nhìn người cha vẫn đứng trên lầu, cô ta xoay người rời đi. Lập tức xông vào căn phòng ban nãy đã chỉ cho Vân Nhật Sam.
Vân Nhật Sam vẫn đang đứng, dường như biết được cô ta sẽ xuất hiện.
“Làm sao? Hết muốn diễn rồi à?”
Vân Nhật Hạ nghiến răng.
“Cút xuống nhà kho đi.”
Vân Nhật Sam không nói gì, lặng lẽ bước đi. Vẫn một điệu bộ lạnh nhạt. Nhưng được một lúc, Vân Nhật Hạ đã gọi lại.
“Thôi, chị ở đây đi. Dù gì, sau này chị cũng sẽ chẳng còn yên ổn là bao.”
Vân Nhật Hạ đang nghĩ, dù gì sau ban nãy, hẳn người cha cô ta đã hoàn thành tung chuyện Vân Nhật Sam ra tù rồi. Thôi thì, sao cô ta có thể chấp nhặt với một kẻ tội đồ.
Qủa thật sau đêm đó, tin tức về việc tiểu thư thứ hai vốn bị giấu nhẹm đi, chẳng hiểu như nào lần nữa rộ lên.
Ngụy Kính Dụ ngồi trên xe, ánh mắt nhìn xuống lòng bàn tay dây ít màu đỏ. Nữ nhân đó vậy mà lại bị thương.
Người đàn ông lần này không trở về Ngụy gia, thay vào đó về biệt thự tư nhân riêng biệt. Hắn lần nữa sai người tra về việc các tin tức đó.
Đến khoảng chừng nửa đêm, toàn bộ thông tin lập tức được gửi qua email làm việc của hắn.
Vân Nhật Sam, đại tiểu thư của Vân gia. Trước đó được nuôi ở nước ngoài, sau khi trưởng thành liền đem về Vân gia chăm sóc, nên chưa ai hay sự hiện diện.
Bạo lực học đường, bức ép một học sinh cùng trường đến mức khiến gia đình đó phải kiện. Sử dụng chất cấm, quan hệ tình dục bừa bãi, nạo phá thai…
Năm đó khi rộ tin tức, người Vân gia thương đứa con không hiểu chuyện, ban đầu mức phạt án 5 năm tù. Nhưng sau đó đã thuê luật sự giảm tội chỉ còn 3 năm.
Sau đó loạt tin tức Vân Nhật Sam mới ra tù rộ lên.
Trong đó cũng có một đoạn video ngắn hôm ra tù. Toàn cảnh quay lại việc Vân Nhật Hạ đến đón, kết quả đưa hoa liền bị Vân Nhật Sam đẩy ra.
Chẳng hề có một câu nào tốt đẹp.
Gương mặt người đàn ông nhíu lại, ánh mắt rơi vào những dòng chữ “quan hệ tình dục bừa bãi”. Vậy mà ban nãy, hắn lại có cảm giác kì lạ với nữ nhân này.
Nực cười thật.